Trần Đức từng được Trần đại nguyên soái Trần Thủ Độ cứu khi trên đường tiến
quân về Hà Thành, và đã trở thành một thành viên trong Trần Gia. Đối với Trận
Đức, Trần tướng quân như cha đẻ của mình vậy, ông nguyện cả đời mình bảo hộ
Trận gia cho tới hơi thở cuối cùng, sống là người Trần gia, chết cũng là ma
Trần gia.
Trần Đức được Trần Thủ Độ truyền cho bộ tuyệt học Bình Định Quyền bộ võ công
đã đi theo Trần tướng quân suốt cuộc đời chinh chiến. Nhờ có Bình Định Quyền
mà Trần tướng quân được xem là tượng đài võ học của Đại Việt.
Bình Định Quyền khi tu luyện tâm pháp nội công đến thượng thừa có thể phát ra
lôi điện làm tê liệt đối phương, Trần tướng quân tu luyện tâm pháp đến tầng 7
đã có thể đưa lôi điện vào vũ khí, khiến cho lực công phá tuyệt kỹ lên đến đến
phá thiên. Một thương vung lên nghìn quân địch sợ, một kiếm chém ra vạn quân
giặc lui.
Bình Định Quyền được chia làm tâm pháp nội công và tuyệt kỹ võ học. Tâm pháp
nội công được chia thầng 8 tầng, Trần Đức cả cuộc đời tu luyện chỉ đạt được
đến tầng 6 nhưng đã sánh ngang với tam hùng hiện tại gồm Lý gia Lý Chiến Sinh,
Nguyễn gia Nguyễn Trường Thành, Đoàn gia Đoàn Chính Thuần.
Trần Đức những năm tháng âm thầm bảo hộ Trần gia luôn luôn tìm kiếm người phù
hợp để tiếp nối Bình Định Quyền trấn hưng Trần gia, uy danh Đại Việt.
- Cuối cùng ông trời không phụ lòng người, trời không tuyệt Trần gia ha ha.
Rồi Trần Đức lăn ra bất tỉnh vì hạnh phúc.
Lúc này Khôi đã tỉnh lại trong người cảm thấy sảng khoái, như có một dòng nước
ấm chạy khắp thân thể và hội tụ lại ở bụng dưới, mà người luyện võ gọi là đàn
điền.
Rõ ràng Khôi không biết rằng trong người đã dần dần hình thành chân khí, và
anh chàng đã tiến nhập vào cảnh giới đầu tiên của võ học Khí lưu.
- Đức thúc, Đức thúc…. Không phải là lên cơn đau tim rồi đột tử đấy chứ?
Khôi chầm chậm tiến lại cho tay lên mũi, bỗng Đức thúc ngồi dậy ôm lấy Khôi,
nâng niu như hòn ngọc quý chỉ còn thiếu nước miếng lên mặt Khôi nửa thôi.
- Oách ta không nhìn thấy gì cả, hai người cứ tự nhiên.
Một giọng nói trong trẻo pha lẫn sự ngạc nhiên đến tột cùng. Nàng là a hoàn
của Trần Phương tiểu thư tới gọi Đức thúc.
Tiểu Vân liền chạy đi.
- Phù may quá, không ngờ Đức thúc bao năm nay vẫn độc thân là vì sở thích
này.
Đức thúc và Khôi thì đang ngơ ngác trong tư thế thân mật, Khôi thật không ngờ
sự trong trắng hai kiếp người của mình lại mất đi dễ dãi thế này. Hai dòng
nước mũi đã chảy, Khôi chạy nhanh vào phòng, đóng cửa và không biết làm gì.
- Oaiz thiệt là, 60 năm thanh xuân của mình giờ mới được hạnh phúc như thế.
Ngày hôm sau Khôi thức dậy với tình thần thoải mái, vừa ra khỏi cửa thì gặp
Đức thúc, Khôi dật mình xấu hổ về chuyện hôm qua, chỉ còn thiếu đỏ mặt như
thiếu nữ hoài xuân nửa thôi.
- Đi theo ta tới đây.
Khôi đi theo Đức thúc tới một căn phòng vắng, trong phòng chỉ có một chiếc
bàn, trên bên để một thanh trường kiếm dài màu đen,thân kiếm khắc những đường
vân như rồng múa.
- Đức thúc người dẫn ta tới đây làm gì vậy?
Trong tâm Khôi thâm kêu không ổn, ở nơi vắng vẻ lại có hai người, không lẽ nào
Đức thúc lại có sở thích kì lạ, mình nên chạy hay nhắm mắt cam chịu số phận
đây.
- Trần Khôi ý tưởng cuộc sống tương lai của ngươi là gì?
Thôi xong ta rồi, giờ lại còn tính đến chuyện tương lai nửa, ta chuẩn men 100%
không thể yếu thế được
- Tất nhiên là kiếm nhiều tiền, cưới thật nhiều lão bà, và sống cuộc sống
hưởng thụ rồi.
- Để được như vậy thì ngươi phải có quyền lực và sức mạnh, như thế mới không
có ai ngăn cản được cuộc sống của ngươi, và ngươi cũng bảo vệ được người ngươi
yêu mến.
Khôi lâm vào trầm tư, đúng vậy ở thế giới này cây muốn lặng mà gió chẳng
ngừng, nếu ngươi không có đủ cứng cáp thì chỉ có thể xuôi theo chiều gió mà
thôi. Lần đầu tiên tham vọng sức mạnh và quyền lực nổi lên trong tâm Khôi,
nhưng hắn lại không muốn cuốn vào vũng nước đục quyền lực này.
- Cả đời ta chỉ có một nguyện vọng đó là bảo vệ Trần gia, nay Trần lão gia và
phu nhân qua đời sớm, mọi chuyện của gia tộc đều vào tay Trần Phương tiểu thư,
ta nhìn tiểu thư lớn lên, thay vì được đi chơi hoa ngắm cảnh thì tiểu thư đã
phải học cách kinh doanh buôn bán.
Khôi cũng thầm cảm khái, ở thế giới trọng nam khinh nữ này mà Trần Phương tiểu
thư có thể gánh vác một gia tộc lớn đều không dễ dàng a.
Khôi đang suy tư bổng thấy tay Đức thúc nắm khẽ đấm về phía cột đá, nhìn động
tác rất nhẹ nhàng như không có một chút sát thương nào nhưng không phải, cột
liền bị bay ra sau vỡ nát thành nhiều mảnh trong sự ngỡ ngàng của Khôi
Đây chẳng phải là võ công trong những bộ phim truyền hình đây sao? Thân nhẹ
như yến, bay cao trăm thước, vung tay khiến đất đá bay lên. Không ngờ võ công
là có thật.
- Ngươi có muốn học võ công không?
Đức thúc liền tung miếng mồi ngon dụ Khôi, và thật sự Khôi đã bị dung động
không hề nhẹ.
- Vậy điều kiện của Đức thúc là gì?
Vô sự hiến ân cần mà, làm gì có chuyện miếng ngon từ trên trời rơi xuống như
vậy.
- Nói với người thông minh thật dễ mà, ta sẽ truyền lại võ công cho ngươi,
chỉ với một điều kiện hãy giúp tiểu thư phát triển Trần gia.
Dù sao ta cũng đang là người Trần gia “ Nguyên tắc thứ nhất không làm thì
thôi, đã làm là phải tới cùng”
- Được ta đồng ý , mà thúc không sợ sau này ta sẽ trở mặt sao?
- Ta tự tin vào con mắt của mình .
…….
Buổi sáng Khôi ngồi luyện công ở vườn hoa tiến nhập trạng thái đốn ngộ. Hòa
mình vào thiên nhiên, mỗi một cành cây ngọn cỏ đêu ẩn chứa một thứ sức mạnh
tinh thuần, đó chính là thiên khí. Thiên khí là chân khi mà cao thủ Hư Khí
luôn hằng mong ao ước, có thiên khí mới chính thức bước vào cánh cửa Tiên
Thiên đạt được đỉnh cảo cua võ học.
Buổi chiều Khôi theo Đức thúc học tập võ công trong Bình Định Quyền.
Võ công Bình Định Quyền chia làm ba giai đoạn, “ cân – kình” lấy công làm thủ,
“ khí – kình” lấy thủ làm công và “ khí – khí “ công công thủ thủ.
Tối về Khôi lại ngâm mình trong bồn nước nóng do Đức thúc chuẩn bị, bên trong
có các loại thuốc quý Dâm Dương, Sa sâm,Ba kích…. Làm thư giản gân cốt, đúc
lại cho Khôi một căn cơ luyện võ tốt nhất.
Võ công đc chia làm 5 cảnh giới Khí lưu, Hóa Kình, Nhập Khí, Hư Khí và Tiên
Thiên. Sau một tháng rèn luyện Khôi đã tiến nhập vào cảnh giới Hóa Kình, có
thể đưa nội lực bàn tay tung ra đạt sức mạnh ngàn cân.
- Khà khà bây giờ ta có thể cứu vớt các em gái trong bể khổ rồi “
Bịch
- Khổ cái đầu ngươi ý, đi đâu mất tích cả tháng này, làm bản thiếu gia bị
biểu tỷ hạnh hạ đến chết đi sống lại đây nè.
Chuyện là một tháng trước sau buổi học làm kinh diễm toàn Trần Phủ của Trần
thiếu gia, khiến cho Thường Vị đại học sĩ phải xin với Trần Phương tiểu thư
nghỉ làm nho sinh. Đến khi Trần tiểu thư tìm tới và bắt Trần Thái phải học
thuộc quyển Bách khoa toàn thư. Những ngày đen tối của Trần thiếu gia bắt đầu
từ đây.
- Ôi còn đâu những đêm Vịnh Xuân phường bàn luận văn chương với Hồng cô
nương, bàn luận võ học với Đào tiểu thư, số ta thật khổ quá mà.
- Thiếu gia đừng khóc, ta có cách giúp thiếu gia được đi Vịnh Xuân phường?
Hai mắt Trần Thái sáng ngới .
-Cách gì? Ngươi hãy nói mau.
- Cách là …….. !