23:


Nguyệt Nga đứng nhìn hai người, trong lòng thật tâm không muốn hai người so
tài với nhau, nàng sợ Khôi sẽ thua a. Nàng biết hắn luyện võ nên văn thơ có lẽ
không được tốt lắm mà Đoàn Hùng chính là tài tử số 1 Hà Thành, đến nàng cũng
thua hắn một phần.

- Huynh không cần phải làm vậy đâu, trong lòng …ta… có huynh là.. được rồi.

Nguyệt Nga bước lại gần Khôi ấp úng nói, nàng không muốn Khôi vì mình mà chấp
nhận lời thách đấu.

- Nàng yên tâm, người đàn ông của nàng đầu đội mềm chân đạp chiếu, mềm có sập
ta cũng thay nàng gánh lên.

Nàng rất cảm động a, còn j hơn là được người mình thương che chở cho mình.

- Vậy huynh cố lên.

Nhìn hai người tình tứ với nhau Đoàn Hùng rất tức giận, mặt hắn đỏ bừng, miệng
như sắp phun lửa.

- Hừ, hai người tình tứ thế đủ chưa?

- Chưa a, chúng ta tình tứ thì liên quan j đến nhà ngươi.

- Ngươi .. ngươi.. ta với ngươi đang đấu với nhau đó.

- Được thôi. Ô ki bây bi, khăm on.

Mọi người liền đứng dàn ra thành một vòng tròn, Khôi cùng Đoàn Hùng bước vào
trong.

- Chúng ta thi đấu 3 phần ai thắng 2 người đó sẽ thắng, người thắng sẽ được
Nguyệt Nga.

Đoàng Hùng nhanh tróng nói, hắn không chờ được nửa rồi. Hắn muốn Khôi hôm nay
phải chết nhục mà rời khỏi nàng.

Khôi thấy có j đó không ổn, hắn liền lên tiếng.

- Khoan đã, hình như có cái j đó sai sai. Thứ nhất Nguyệt Nga nàng là của ta,
thứ 2 ta không xem hàng như hàng hóa mà đem ra cá cược với ngươi. Vậy đi, ai
thua khi gặp người kia phải tự động tránh mặt mà đi đường vòng a.

- Được.

Phần thi thứ nhất hai người quyết định thi làm thơ , thời gian nửa nén hương,
lấy hồ Hoàn Kiếm làm đề tài.

Trong khi Đoàn Hùng đang trầm từ vào suy nghĩ thì Khôi đang quay đi quay lại
nhìn khắp nơi a.

- Nguyệt Nga nàng nhanh lấy cho ta chén trà, nãy giờ nói nhiều ta khát quá.

Nàng lườm hắn một cái, đang trong lúc quan trọng thế này, không chịu tập trung
suy nghĩ lại đi bông đùa. Nàng dậm chân quay đi.

Hắn một hơi uống hết chén trà như trâu uống nước vậy.

- À trà ngon quá.

- Thời gian nửa nén hương đã hết. Mời hai vị công tử ra bài thơ của mình.

Khôi đặt chén chà xuống, đứng lên vươn vai, chỉnh lại quần áo, mắt nhìn về
phía Đoàn Hùng miệng khẽ ngâm.

- Hồ… à quên mời Đoàn huynh đệ ra thơ trước.

Ồ….ồ . Mọi người thất thanh nhìn hắn, đánh chết mọi người cũng không tin hắn
chỉ rồi uống trà với ngắm gái mà làm được thơ a.

Đoàn Hùng đứng lên khẽ cười, tay phe phẩy quạt phiến, mắt thâm ý nhìn Khôi.
Hắn khẽ ngâm.

- Hoàn Kiếm nước chảy vào mây trắng.

Một mảng thành thơ ngất đỉnh ngàn.

Sáo mọi há nên hờn oán liễu.

Gió xuân không đến Hà Thành quan.

Hay hay…. Mọi người đều đứng lên khen hay, Đoàn Hùng sướng phổng mũi rồi a,
hắn liên tục cúi đầu đa tạ mọi người rồi giơ tay đi một vòng như mình chắc
chắn thắng vậy.

Nguyệt Nga đứng ngoài cắn môi, ánh mắt lo lắng nhìn Khôi. Vương Ngân tiến lại
nhẹ nhàng ôm bờ vai nàng cổ vũ. Lần đầu tiên nàng thấy muội muội của mình lo
lắng như vậy, nàng nhìn Khôi, thấy hắn rất bình tĩnh, trong mắt luôn có một sự
tự tin, nàng lên tiếng chấn an.

- Muội đừng lo lắng, muội phải tin vào hắn chứ. Ta nhìn Khôi công tử thần
thái ung dung, chắc chắn hắn đã có đối sách.

- Ân

Có lẽ ở đây chỉ có hai người lo lắng cho Khôi, à mà quên còn một người nửa chỉ
thấy hắn dậm chân miệng lẩm bẩm.

- Chít chưa nè, cái tội dại gái, đi đâu cũng thấy có gái xinh theo, đúng là
cái đồ hoa tâm đại củ cải mà.

Vâng , anh chàng của chúng ta vẫn rất bình tĩnh, vì hắn biết kiểu j tác cũng
cho hắn thắng rồi. Khôi tiến lên, hai tay giơ lên phía trước ra dấu mọi người
im lặng.

- E hèm, giờ đến lượt ta.

Hắn hai mắt suất thần, suy tư nhìn ra Hoàn Kiếm miệng khẽ ngâm.

- Người xưa cởi rùa đến nơi đâu

Hoàn Kiếm còn đây một mái lầu

Người đã một đi không trở lại

Mênh mang mây trắng xóa ngàn thâu

Hoàn Kiếm nước tạnh , cây in sắc

Anh vũ bờ thơm , cỏ biếc màu

Chiều tối trông vời đâu người củ ?

Trên sông khói sóng giục ai sầu

Lại một màn kinh điển như mọi khi và Khôi lại là nhân vật chính, tới thế giới
này hắn đã quen với sự trung tâm rồi a. Hắn rất bình tĩnh đón nhận ánh mắt như
nhìn quái vật của mọi người.

“ Quả là kiệt tác” mọi người trong lòng đều âm thầm đánh giá bài thơ của Khôi.

- Phần thi thứ nhất Khôi công tử dành chiến thắng.

Nguyệt Nga hết sức mừng, trên khóe mắt nàng còn thấm ướt.

- Muội xem tình nhân của muội tài chưa kìa.

- Tỷ này, lúc nào cũng trêu muội.

Một bên Văn Quỳnh đang hâm hực, “ hừ, chỉ được cái lừa tình con gái người ta
là giỏi”. Hắn nghĩ như vậy nhưng trên môi bất giác nở nụ cười, bài thơ của
Khôi cũng đánh động vào tâm hồn của hắn a.

- Hừ chỉ là phần thứ nhất thôi, bản công tử sơ suất, chúng ta thì tiếp phần
2.

Đoàn Hùng trong tâm không chịu phục, hắn tự an ủi mình là do hắn sơ suất. Vòng
sau hắn chắc chắn sẽ thắng. Hắn cũng rất tự tin bởi vòng sau chính là sở
trường lớn nhất của hắn a.

- Vòng tiếp theo, là cuộc thi vẽ tranh……!


Giang Sơn Đại Việt - Chương #23