21:


Khôi đang thực hiện kế hoạch u rượu Mẫu Sơn, Kim Sơn và Bầu Đá của mình. Mở
hầm rượu ra, một mùi thơm hòa quyện với hương cay nồng bay lên làm hắn cũng
thấy lâng lâng. Hầm rượu đầu tiên hắn ủ 50 thùng a. Dự đựng tháng sau sẽ đưa
ra ngoài các tửu điếm.

Thầm gật đầu với mẻ rượu đầu tiền của mình, tuy chưa đạt được giống như các
loại rượu nổi tiếng hắn đã từng uống nhưng cũng đạt được 90%. Với lần đầu tiên
ủ rượu coi như là đạt rồi.

Khôi đi tới các tửu điếm của mình, hiện này hắn đã mở 15 tửu điếm trên khắp Hà
Thành, và hắn còn dự định sẽ tiếp tục mở rộng ra các khu vực xung quanh. Ngoài
tửu điếm Khôi còn cho mở 10 cửa hàng chuyên buôn bán nước mắm và mắm tôm a.

Trên danh nghĩa của Trần gia nên các tửu điếm và cửa hàng của Khôi rất phát
triển, đồng thời cũng không gặp nhiều trở ngại từ các đối thủ. Các tửu điếm
xung quoanh đều lựa chọn hợp tác cùng hắn.

Khôi đi tới gặp Tố My a, cũng lâu rồi hắn chưa tới thăm nàng. Tố My cùng mẫu
thân của mình đã giúp Khôi mở và quản lý các tửu điếm cùng cửa hàng. Nếu không
có họ chắc hắn không thể thảnh thơi như vậy được.

- Khôi đại ca.

Tố My thấy Khôi liền lao tới ôm lấy cánh tay hắn, nàng rất nhớ hắn , với thiếu
nữ hoài xuân như nàng xa tình nhân một ngày như xa 24 tiếng a.

- Tố My muội dạo này có vẻ gầy đi đó. Muội không cần phải làm việc quá sức
đâu, dành thời gian nghỉ ngơi, ăn uống nửa ha. Xem nè, nhẹ thế này.

Hắn bế Tố My lên tay nhún nhún vài cái làm nàng đỏ mặt, hai tay nàng nhẹ nhàng
vòng qua ôm cổ hắn.

- Muội xem, phải nhanh ăn tróng lớn, lớn nhanh anh chờ chứ.

- Ghét huynh.

Nàng đem đầu tựa vào lòng ngực hắn.

- E hèm, hai đứa tình tứ có thể ra chổ khác được không?

- Đại thẩm

- Mẫu thân

- Lại còn đại thẩm gì nửa, phải gọi ta là nhạc mẫu, nếu không ta thiến.

Khôi phải chịu khuất phục trước đao uy của Miên đại thẩm. Dù sao cũng hốt con
gái nhà người ta gọi một tiếng nhạc mẫu cũng đúng thôi.

- Vâng thưa nhạc mẫu.

- Ngoan ngoan, trẻ ngoan dễ dạy ha ha

- Mẫu thân người…

Tố My đỏ mặt rời khỏi lòng ngực Khôi chạy vào nhà. Da mặt nàng quá mỏng, không
thể so với hai bức tường thành trước mặt được a.

- Nhạc mẫu đại nhân, đa tạ người đã giúp con quản lý các tửu điếm.

- Có gì đâu, chỉ cần ngươi đối xử tốt với con bé là được rồi.

- Nhạc mẫu yên tâm, con sẽ đem lại hạnh phúc cho nàng.

Thế giới này đang còn thời phong kiến, chuyện nam ba vợ bốn nàng hầu là chuyện
rất bình thường . Khôi hắn là một thằng đàn ông, cũng như bao thằng đàn ông
khác, lúc nào chẳng muốn 3 4 vợ a. Quan trọng là hắn có thể đem lại hạnh phúc
cho các nàng.

Khôi ở lại bàn chuyện đưa rượu hắn ủ vào tửu điếm cùng đưa nem chua vào sản
xuất số lượng lớn.

………..

Hôm nay khí trời mát mẻ, tâm tình đang thoải mái, Khôi quyết định tiếp tục sự
nghiệp tán gái của mình.

Hắn tiến bước tới Thiên Nguyệt văn quán, nhưng chợt nhận ra là hắn không biết
đường a.

- Chít mịa rồi, quên không hỏi nàng Thiên Nguyệt văn quán ở đâu? Đúng là cứ
thấy gái xinh là đầu óc thành bã đậu hết mà.

Khôi đang thầm than cho đầu óc bã đậu của mình thì nghe tiếng vó ngựa đằng
sau.

- Tránh ra, tất cả tránh ra.

Khoảng 4 5 tên mặc quần áo Đoàn gia, phi ngựa rất nhanh lao về phía Khôi. Hắn
nhanh tróng dùng khinh công né sang một bên âm thầm nhíu mày. “ Trong thành mà
phi ngựa như thế này sao”.

- Mẫu thân, mẫu thân đâu rồi hu hu.

Một bé gái vì lạc mất mẹ đứng giữa đường khóc . Đoàn ngựa tiến đến cô bé nhưng
không hề có ý định dừng lại.

- Dừng lại

Một người thanh niên thất thanh hét lên, hắn liền lao ra ôm lấy cô bé. Nhưng
dường như sức hắn rất yếu, mới ôm cô bé thì đoàn ngựa đã tới trước mặt.

- Cái gì thế này? Đây là cứu người hay chết chung vây.

Khôi nhìn người thanh niên lao ra cứu cô bé thì chửi thề một tiếng, hắn dùng
khinh công chạy lên, chân đạp vào thân cây lao vút về phía hai người.

Vù…. Vù. Đoàn người chạy qua. Khôi ôm hai người lăn trên đường. Lúc này 3
người đang ở trong tư thế rất vi diệu, chỉ thấy cô bé được Khôi ôm đang nằm
trên tay phải của hắn, còn tay trái hắn đang để trên mông người thanh niên.
Cái chết hơn là hai người đang úp mặt vào nhau, môi chạm môi a.

Mắt mở ra, môi chạm môi, mắt chạm mắt. Hai người liền bật dậy, cùng hét.

- Aaaaaa aaaaaaaaaaaa aaaaaaaaaaaaaaa

Khôi mắt long lanh người run run, tay chỉ vào người thanh niên.

- Ngươi ngươi vậy mà cướp đi nụ hôn đầu của ta.

Hắn thật không ngờ, lại có ngày hắn lại hôn một người con trai a, thế mà cảm
giác lại còn lâng lâng như phê rượu nửa chứ. “ Không lẽ ta thật sự có vấn đề
về giới tính, không thể nào.” Khôi đang trong tình trạng rất hoang mang.

Người thành niên nhìn Khôi, không hiểu sao hắn lại đỏ mặt thẹn thùng, nghe
thấy tiếng của Khôi thì mặt liền tím lên vô cùng tức giận.

- Tên biến thái nhà ngươi, có ngươi cướp đi nụ hôn đầu của ta thì có.

Ai người cãi nhau qua lại, ồn ảo cả một khu phố. Mọi người đều đứng lại nhìn,
tay chỉ chỏ, thỉnh thoảng lại nghe câu nghị luân. “ Ai chà nhìn khôi ngô tuấn
tú vậy mà yêu nhau haiz”. Các cô gái thì tiếc nuối thở dài.

- Nữ nhi của ta, nữ nhi của ta.

- Mẫu thân hu hu.

Tiếng nói của hai mẹ con làm cắt đi mạch cãi nhau của hai người, Khôi cùng
người thanh niên nhìn xung quanh thì đỏ mặt chuồn đi.

- Ngươi đi theo ta làm gì?

Khôi thấy người thanh niên đi theo mình thì cảm thấy hoang mang, như thể hắn
sắp bị làm thịt vậy. Lúc này nhìn kĩ lại Khôi mới nhận ra, người thanh niên
này chính là người hắn gặp trên thuyền. “ Thôi xong ta rồi, trước nhìn thôi đã
thấy khác lạ, giờ lại còn hôn nửa.”

- Đường của nhà ngươi chăc, ta thích đi đâu thì ta đi.

- Ngươi ngươi….

Khôi cứng họng, hắn chính thức bị ăn hành a. Không chịu khuất trước dâm uy của
đối phương, hắn nhanh tróng đi vào một ngõ hẻm, đứng nép vào tường.

- Ngươi làm cái gì vậy hả?

- Bộ chưa thấy người ta đi tiểu bao giờ sao.

- Ngươi… đồ biến thái.

Người thanh niên liền quay mặt đi ra.

- Ha ha thích lại còn giả bộ, thôi chết mình suy nghĩ cái gì thế này. Mày là
hắn đi ra không thì đời trai của ta xong rồi…

Một lúc sau đi ra, Khôi cảm thấy đau đầu a.

- Ngươi lâu như vậy sao, hay là bị sỏi thận.

- Ta lâu thì có liên quan gi đến ngươi.

- Nè, lần trước chúng ta gặp nhau trên thuyền ấy.

Khôi giả vờ kinh ngạc.

- Hóa ra là tên mặt trắng nhà ngươi, không đi theo người tình của mình lại
chạy tới đây, ta đẹp troai nhưng không dễ dãi nghen.

Người thành niên đỏ mặt tức giận, nhưng hắn cũng quen độ vô sĩ của Khôi nên
dần lấy lại bĩnh tĩnh.

- Ta tên là Văn Quỳnh, ngươi cứ gọi ta là Quỳnh đại ca là được.

“ cái tên cũng nữ tính như vậy? lại còn bắt ta gọi đại ca nửa.”

- Nhìn ngươi mặt búng ra sữa vậy mà đòi làm đại ca sao? Làm tiểu đệ ta còn
miễn cưởng chấp nhận.

Hai người lời qua tiếng lại, bất giác đi tới Thiên Nguyệt văn quán.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #21