Giỗ Tổ


Thời gian thấm thoát trôi đi, Trần gia tung ra các mẫu vải lụa và giấy sắc đã
dần dần thu hút được cái nhìn của người dân, việc buôn bán càng ngày càng tốt
lên. Một thời gian sau, mẫu áo dài đầu tiên được Trần gia đưa vào buôn bán,
mới đầu còn gặp nhiều khó khăn, sau chiến dịch PR kiểu hiện đại của Khôi, áo
dài dần dần được người dân tiếp nhận, các tiểu thư,phu nhân trong quan phủ
triều đình đều rất thích mặc trong những ngày quan trọng.

Trong thời gian này cửa hàng bún đậu nắm tôm của Khôi thu được lợi nhuận lớn,
khách đến xếp hàng cả canh giờ để được thưởng thức hai món ngon tuyệt hảo này.
Với số bạc thu được Khôi dần dần mở thêm các tửu điếm trên khắp Hà Thành.
Ngoài ra nước mắm và mắm tôm cũng được Khôi ủ với số lượng lớn và đem vào buôn
bán. Khôi cũng đang bắt đầu triển khai kế hoạch ủ rượu của mình, rượu Mẫu Sơn
(Lạng Sơn), Kim Sơn ( Ninh Bình), Bầu Đá (Bình Định) kết hợp với nem chua
Thanh Hóa thì còn gì bằng a.

Đoàn gia sau khi thất bại trong kế hoạch nắm trong tay nền kinh tế Hà Thành,
xóa sổ Trần gia thì im hơi lặng tiếng. Nhưng chính sự im lặng này lại là bước
đầu của quốc nạn của Đại Việt.

Hôm nay là ngày lễ lớn của Đại Việt, 10-3 ngày giỗ tổ Hùng Vương, khắp nơi đều
đang tấp nập bận dộn chuẩn bị đồ lễ tới Việt Trì hành hương.

Trần Phủ hôm nay không khí cũng rất náo nhiệt. Trần Phương tiểu thư cùng tiểu
Vân từ sáng sớm đã chuẩn bị cho mình một bộ áo dài thật đẹp. Trần Thái thì đem
tất cả đồ ăn ngon phục vụ cho chuyến đi của mình a. Chỉ có Khôi là thoải mãi
nhất, mà thiệt ra thì hắn vẫn còn ngủ chưa dậy a.

- Khôi đại ca dậy đi, sắp khởi hành đi Việt Trì rồi.

Đợi mãi không thấy Khôi đâu, tiểu Vân lo lắng Khôi xảy ra chuyện liền tới xem
hắn thế nào, ai ngờ thấy Khôi đang ôm gối ngủ ngon lành, nước miếng ướt một
mảng giường rồi.

- Khôi đại ca dậy đi.

Vẫn không động tĩnh gì?

- Cháy nhà cháy nhà rồi.

Tiểu Vân hét lên.

- Chết ta rồi, cháy nhà, cháy nhà, tiền của ta, tiền ta giấu dưới giường, có
ai không giúp ta.

Khôi vội vùng dậy, không biết lấy sức mạnh từ đâu mà hắn có thể nhấc cả giường
lên ôm hòm bạc của mình chạy ra ngoài.

- Khôi đại ca huynh dậy rồi à.

- Tiểu Vân cháy ở đâu, cháy ở đâu vậy?

Khôi vẫn còn đang hoảng hốt, tay ôm khư khư hòm bạc.

- Muội chỉ nói vậy cho huynh dậy thôi.

Khôi thở phào nhẹ nhỏm, rồi hắn bất chợt nghĩ đến gì đó nhìn xuống dưới. Khu
tam giác vàng của hắn không biết khi nào đã dựng lều rồi, tiểu Vân tò mò nhìn
theo rồi đỏ mặt chạy mất chỉ vọng lại tiếng nói.

- Khôi đại ca huynh nhanh chuẩn bị đi cùng chúng ta tới đền Hùng.

Khôi mặc một bộ quần áo hết sức bình thường rồi ra cùng mọi người.

- Mọi người xuất phát thôi.

Thấy mọi người tới đông đủ Trần Phương lên tiếng.

Đền Hùng nằm ở Việt Trì hằng năm vào 10-3 Đại Việt lại tổ chức giỗ tổ Hùng
Vương. Mọi người lên đây tham gia tiến dâng lễ vật, tham gia Lễ dâng hương
tưởng niệm, cùng tham gia các trò chơi đua thuyền, đua kiệu, thi gói bánh
trưng, đối câu, làm thơ, vẽ tranh…..

Bốn đại gia tộc Hà Thành cùng tiến đến Đền Hùng, trong đấy Lý gia có Lý Chiêu
Thành, là một người vai hùm lưng gấu, hắn xưa nay ghét làm thơ viết chữ chỉ
đam mê võ công, làm cho Lý gia chủ nhiều lần đau đầu, hắn tham gia Lễ hội mục
đích tìm ra đối thủ so tài võ học với mình.

Đoàn gia do Đoàn Vinh dẫn đầu, hắn mặc một bộ trang phục màu trắng, tay cầm
quạt phiến, dáng vẻ thư sinh lấy được lòng các thiếu nữ hoài xuân. Nhưng đằng
sau vẽ đẹp ấy là một con quái vật đội lốt người a.

Lúc này đoàn người Nguyễn gia, một cô gái bước từ trên kiệu xuống, dáng người
thướt tha, yêu kiều thục nữ. Nếu Khôi có mặt ở đây hắn sẽ nhận ra, nàng chính
là người con gái đầu tiên hắn thấy khi tới thế giới này. Nàng chính là Nguyễn
Nguyệt Nga tài nữ số 1 Hà Thành a. Người theo đuổi nàng có thể xếp một vòng hồ
Hoàn Kiếm, nhưng mọi người không biết rằng, trong trái tìm nàng lúc nào đã
xuất hiện một hình bóng, một nam tử tóc ngắn đầu đội trời chân đạp đất, uy
dũng tứ phương.

Mấy hôm nay mình bận đám cưới bạn thận, cả ngày trong tình trạng lâng lâng phê
rượu rồi. Chân thành xin lỗi các bác còn đọc chuyện của mình, ra chương sẽ
không được đều đặn và hứa tuần sau sẽ bù chương. Và cũng thông báo chuyện mình
cũng ngắn gọn trong 100 chương. Hehe.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #15