Bạch Thủ Thái Huyền Kinh


Khôi được Trương Tam, Lý Tứ dẫn tới 1 căn phòng nhỏ cách khá xa, dọc đường đi
có vô số trạm gác, xem ra nơi này không phải đơn giản. Tuy rằng đã khẳng định
Khôi không hề có võ công, nhưng chưa xác định được dánh tính của Khôi thì
Trương Tam Lý Tứ cũng không dám mạo hiểm, bọn hắn đưa Khôi tới đây thực chất
là giam lỏng Khôi mà thôi, thiết nghĩ 1 người bình thường cũng không thể thoát
khỏi gian phòng này nên Trương Tam Lý Tứ liền bỏ đi.

Ngồi trong gian phòng Khôi không ngừng suy nghĩ, hắn đã đại khái biết được
mình đã được đưa tới nơi nào, từ lần đầu tiên nhìn thấy Trương Tam Lý Tứ, Khôi
biết rất có thể đây là Hiệp Khách đảo, cho đến khi nhìn thấy bài thơ khắc trên
đá cùng mấy lão giả đang bàn luận, Khôi đã có phần chắc chắn. Mấy lão giả kia
ai ai cũng là tuyết thế cao thủ, 1 thời trưởng môn của các môn phái nay lại
tập trung ở đây, nếu là trước kia Khôi từng xem qua Hiệp Khách thành thì có
thể dễ hiểu là bọn họ đang luận bàn về tuyệt thế thần công Thái Huyền kinh,
nhưng khi trải qua mọi việc trên đảo Khôi lại không cho mọi việc lại đơn giản
như thế. Hiệp Khách đảo này rất thần bí, nơi đây lại âm thầm huấn luyện 1 lực
lượng lớn cao thủ, quan sát những thủ vệ ngoại kia võ công cũng không hề tầm
thường, tất cả đều là Khí Lưu cao thủ, 1 vài tên còn đạt tới Hóa Kình, đem so
với cảnh giới nơi đây cũng thuộc loại Nhị lưu, Nhất lưu cao thủ. Quan trọng
hơn là bọn chúng chỉ là gác cổng mà thôi, một cao thủ trong giang hồ có thể
đạt tới Nhất lưu cao thủ đã có thể nói là nổi danh 1 phương, đạt tới tông sư
cảnh giới có thể đi khắp giang hồ, đại tông sư cảnh giới đều có thể khai sơn
lập phái a.

Nói Hiệp Khách đảo trong tiểu thuyết Kim Dung cũng đúng, mà không phải cũng
không sai, ít nhất mọi việc đều diễn ra giống trong nguyên tác, bất quá Kim
Dung chỉ miêu tả được bên ngoài mà thôi, nó như phần nổi của 1 tảng băng chìm
vậy. Trong thế giới võ hiệp này, võ công gần như được đặt lên hàng đầu, Khôi
không tin 2 vị đảo chủ Long-Mộc của Hiệp Khách đảo lại dễ dàng nhường lại Thái
Huyền kinh, môn tuyệt thế võ học này cho người khác. Nếu như là nói Long Mộc 2
vị đảo chủ không thể thấu hiểu huyền cơ trong Thái Huyền kinh cũng đúng, nhiều
năm như vậy, dù chỉ ngộ được chút da lông, nhưng đã đưa 2 người thành tuyệt
thế cao thủ 1 đời. Nắm trong tay 1 bảo tàng lớn như vậy, há có thể dễ dàng
chia sẻ cho người khác.

“ Xem ra Hiệp Khách đảo không hề yên bình như trong nguyên tác.” Khôi nằm trên
giường không ngừng suy nghĩ, Thái Huyền kinh gây cho hắn sự tò mò không hề
nhỏ, trong suy nghĩ của Khôi, đây có thể nói là môn tuyệt thế võ công mạnh và
thần bí nhất trong thế giới Kim Dung. Không ai biết môn võ học này xuất sứ từ
đâu, một tuyệt thế nhân như thế nào mới có thể tạo ra 1 bộ tuyệt học như vậy?

Nếu nói kiếp trước chỉ là những giấc mộng hảo huyền về thế giới võ hiệp, 1
giấc mơ có thể nắm trong tay tuyệt thế thần công, ngao du tứ bể, thì nay giấc
mộng đó lại chân thật trước mặt. Khôi không những muốn có được Thái Huyền
kinh, hắn còn muốn tìm ra xuất sứ của nó, 1 ý nghĩ táo bạo nảy ra trong đầu
hắn, liệu có phải môn võ công này từ một người ở nơi khác sáng tạo ra, điều
này cũng rất có khả năng, nên nhớ tất cả lai lịch Thái Huyền kinh đều là một
dấu hỏi lớn không có đáp án.

Thái Huyền kinh để tu luyện quan trong ở 1 chữ “ Xảo”, phải nói vị cổ nhân
sang tạo ra Hiệp Khách thần công này đã thành công “Xảo” lừa mọi tuyệt thế cao
thủ hậu nhân, dẫn họ đi trên 1 con đường lớn nhưng lại không tới đích. Theo
như nguyên tác, thì Thạch Trung Kiên luyện thành công Thái Huyền kinh cũng là
1 chữ “ Xảo”. Một người không hề biết chữ, không hề đi theo chỉ dẫn lại thành
công đi đúng con đường để tới đích.

Nắm được bí mật của Thái Huyền kinh, điều này sẻ không làm khó Khôi có thể
luyện thành công, tuy rằng Bình Định công pháp thuộc dạng Tiên Thiên công,
nhưng ai lại chê ít cơ chứ, biết đâu hắn lại có thể nắm được huyền cơ, đột phá
giới hạn của bản thân, giới hạn của con người ở thế giới này.

Nếu là trước kia thì Khôi cũng không có tham vọng này, nhưng từ khi Sát Quỷ
xuất hiện đã làm thay đổi hoàn toàn nhận thức của Khôi về thế giới này, nơi
này không chỉ tồn tại võ công, mà còn tồn tại 1 thế lực siêu việt hơn rất
nhiều. Để có thể nắm được vận mệnh trong tay, không làm con tốt trong tay
người khác hắn phải đạt được sức mạnh, ít nhất có thể bảo vệ được bản thân và
người thân của hắn. Ngoài ra còn một y nghĩ khác trong đầu của Khôi, dù rằng
hy vọng là rất mỏng manh, nhưng ít ra hắn đã có quyền để hy vọng, hy vong có
thể chém toái hư không trở về với thế giới củ.


Giang Sơn Đại Việt - Chương #114