26:


Người đăng: =|}===>> Đức

18h00 ngày … tháng…

Cuối cùng thì những thời khắc quan trọng nhất cũng đã đến, lúc này đã là 6 giờ
tối, nghĩa là nếu đúng như theo tính toán của Duy “báo” thì chỉ 4 tiếng nữa
bọn đàn em của Huy Long là Thắng xoăn và Thành ba tai sẽ hành động. Phương
thức của chúng như thế nào, hiện tại Trung “quay” cũng chưa nắm rõ, nhưng lúc
nãy gã cũng đã chuẩn bị kỹ các phương án để tùy cơ hành động. Trước cửa phòng
của Nam “lùn” lúc nào cũng có ít nhất 4 đến 5 anh em trong đội túc trực, bọn
Thắng “xoăn” muốn ập vào thủ tiêu người cũng không phải là dễ.

Tại nhà của Huy “long”, bố ruột của hắn là Hoàng “sắt” cũng đang chỉ đạo công
việc cho đội quân của lão là Thắng “xoăn” và Thành “ba tai”, với mật tin báo
về cho biết Tâm ma xó đã bỏ trốn khỏi bệnh viện để về chịu tang mẹ nuôi của gã
là bà Thùy tại xóm nghèo, lão Hoàng cảm thấy không yên tâm chút nào, như vậy
có nghĩa là từ việc chỉ phải chia có hai đội hình thì lúc này lão sẽ phải chia
thành 3 nhóm nhằm bắt luôn Tâm ma xó ngay trong đêm nay, và người nhận nhiệm
vụ thanh toán Tâm – không ai khác chính là sát thủ Nam Định – Thành “ba tai”.

Tại sở công an … chuyên án TS1 và BV2 cũng đã được triển khai xong xuôi, đúng
9h cả hai nhóm sẽ hành động nhằm tránh rút dây động rừng. Mục tiêu của thiếu
tá Trần Minh là sẽ bắt gọn đường dây vận chuyển thuốc lắc do Huy Long – Duy
Báo và lão Hoàng “sắt” cầm đầu, đồng thời ngăn chặn được vụ giang hồ thanh
toán nhau tại bệnh viện đa khoa tỉnh, đảm bảo an toàn cho người dân và các y
bác sĩ.

20h00 …

Trung “quay” lại sai Quân quế đi dò hỏi tung tích của Tâm ma xó thêm một lần
nữa, đồng thời cử một số anh em giả dạng thành người nhà bệnh nhân mò ra ngoài
theo dõi động tĩnh của bọn Thắng “xoăn”, ngoài ra trước cửa phòng của Nam
“lùn” lúc nào cũng có sự túc trực của đàn anh đầu trọc Cu Tú… theo bác sĩ điều
trị, sau khi phẫu thuật và hồi sức, ít nhất phải vài ngày mới có thể di chuyển
được Nam “lùn” đi nơi khác còn nếu muốn đi lại được, thời gian sẽ phải tính
bằng tháng.

Hiếu đen theo lệnh của Hoàng “sắt” sẽ là người trực tiếp giao hàng tại bến tầu
Thủy Sơn cho khách ở Hải Phòng và Nam Định, số hàng lần này khá lớn và cần
phải được bảo đảm an toàn tuyệt đối, rất có thể sau khi nghe tin Huy “long” đã
chết, bọn Hải Phòng sẽ giở trò nhằm cướp trắng số hàng lần này ! Đích thân
Hoàng “sắt” cũng sẽ đi cùng với đội của Hiếu đen ra bến tầu.

Thắng “xoăn” giao xe cho Thành “ba tai”, bọn này sẽ chạy 3 xe máy gồm 8 người
với nhiệm vụ bắt sống Tâm “ma xó” tại khu xóm nghèo, đây là cơ hội cho Thành
trả mối hận với Tâm sau trận quyết đấu ở xưởng gỗ bỏ hoang, nơi hắn đã bị Tâm
ma xó bẻ gẫy tay và phải nằm viện điều trị cả tuần.

Tại đám tang bà Thùy…

2 giờ trước đó anh em nhà Tâm và Quang cuối cùng cũng đã về đến nhà để chịu
tang mẹ, mọi người nhìn thấy thằng Quang lò dò đi vào mà ai cũng khóc, cũng
thương cho nó, thằng bé mới 13 tuổi vậy mà đã phải chịu cảnh mồ côi ! Đứng bên
cạnh quan tài bà Thùy là thằng Sơn “tèo” – mắt nó đỏ hoe chắc là vì đã khóc
hết nước mắt, trông thấy Quang, thằng Sơn lại tiếp tục òa lên khóc rồi ôm lấy
bạn, Quang thấy khóe mắt mình rưng rưng, nó cố kìm chế mọi thứ để bước đến tận
quan tài của mẹ, nhưng khi nhìn thấy bức ảnh bà Thùy đang cười nhân hậu đặt
giữa bàn, đôi chân nó bỗng run lên bần bật rồi quỵ xuống, tiếng khóc kèm theo
tiếng hét vang lên giữa ngôi nhà nhỏ bé ! Tâm đứng dựa người vào thành cửa,
khoanh 2 tay trước ngực, đau đớn nhìn thêm một người thân nữa lại ra đi !

21h00…

Trung “quay” đưa tay lên ngó đồng hồ, đã là 9 giờ tối ! Đôi mắt gã nặng trĩu
vì sắp đến thời khắc quyết định, nhiều năm lang bạt sống kiếp giang hồ, bảo gã
đấu dao đấu kiếm với kẻ thù thì dễ chứ đấu trí kiểu như thế này thì Trung chưa
trải qua bao giờ, thế mới biết làm đại ca đâu phải là dễ và không phải ai cũng
đủ bản lĩnh để làm, càng nghĩ Trung lại càng thấy phục Duy “báo” – người dù
đang lĩnh án trong tù nhưng vẫn tính ra được những nước đi của đối phương tới
tận 3 ngày sau !

Quân “quế” lững thững quay trở về, lắc đầu lia lịa rồi ngả người xuống ghế đá
tu một hơi hết chai nước lọc… Trung cũng chẳng buồn hỏi, quay qua dặn dò anh
em cẩn thận rồi tự mình mò xuống tiền sảnh.

Từ cổng ra vào công an tỉnh – 2 đội hình cơ động trong chuyên án của thiếu tá
Trần Minh cũng bắt đầu di chuyển, theo kế hoạch, đội TS1 sẽ theo hướng đông
tiến về bến tầu Thủy Sơn vây phục và bắt nhóm buôn bán thuốc lắc xuyên quốc
gia, trong khi đó đội BV2 sẽ theo hướng nam đi về bệnh viện đa khoa tỉnh, ngăn
chặn và tóm gọn nhóm côn đồ có ý định thanh toán nhau tại bệnh viện !

21h20…

Tiệm vàng Phú Vân nằm trên trục đường quốc lộ đang chuẩn bị đóng cửa nghỉ bán
hàng thì bỗng đâu xuất hiện một vài thanh niên đi xe máy đeo khẩu trang dựng
xe trước sân, mấy tên này nghênh ngang vào nhà và yêu cầu được mua 2 cây vàng
trả bằng tiền mặt, chủ cửa hàng là ông Phú đã từ chối nói là cửa hàng đã đóng
cửa và ngừng giao dịch từ 9 giờ, nếu quý khách muốn mua vàng xin ghé lại vào
sáng mai. Tuy nhiên mấy tên thanh niên này lại không chịu đi, nhì nhèo chuyện
đang có việc gấp cần phải mua vàng, thấy có sự chẳng lành, bà Vân lẻn vào nhà
trong gọi điện thoại cho 113…

Ngay lúc đó… một tiếng “CHOANG” vang lên… miếng kính trên nóc tủ đựng vàng bị
một vật nặng đập vào vỡ tan… ông Phú lao lên cầu thang hô hoán :

– Cướp…cướp…

2 tên thanh niên đập thêm một miếng kính nữa trước khi bỏ chạy ra ngoài, leo
lên xe máy đã bị che biển số rồi cả 4 lao vút đi theo đường quốc lộ….

Từ trong nhà, tiếng bà Vân gào lên trong điện thoại :

– Các anh đến ngay đi – nhà tôi bị cướp !!!

Đúng 1 phút sau – bộ đàm của trung úy Lê Long rung lên, từ trong điện thoại là
tiếng của thiếu úy trực nguồn báo tin tiệm vàng Phú Vân số nhà 28 đường Trần
Chí Công nằm trên đường quốc lộ vừa bị cướp, nhóm cướp có mang hung khí và tỏ
ra rất hung hãn, để nghị đội 113 tới ngay hiện trường để giải quyết vụ việc
khẩn cấp…

Tắt bộ đàm – Trung úy Lê Long lộ rõ sự căng thẳng trên gương mặt, anh báo tin
vội với lái xe để chuyển hướng quay sang đường Trần Chí Công, sự an nguy của
một tiệm vàng lớn là chuyện cấp bách cần được giải quyết ngay – trong khi đó
vẫn còn tới hơn 40 phút nữa mới đến 10 giờ…

21h35…

4 tên cướp vừa gây loạn tại tiệm vàng Phú Vân sau khi cho xe chạy vòng quanh
để cắt đuôi những anh hùng đường phố đã dừng lại ở một cây xăng cách bệnh viện
đa khoa tỉnh khoảng 3km ! Tại đây chúng nhập cùng đoàn với một nhóm mới có vẻ
như đã chờ từ khá lâu !

Một tên trong nhóm ngẩng mặt lên hỏi những kẻ mới đến :

– Chuyện thế nào rồi ? Có làm đúng như những gì anh bảo không ?

– Đại ca yên tâm, em thực hiện đúng như lời anh, không sai một tẹo nào.

– Thế con mụ Vân đã kịp gọi cảnh sát chưa ?

– Dạ rồi anh ! Lúc chuẩn bị chuồn đi em còn nghe nó gào lên trong điện thoại
là “nhà tôi bị cướp…”

– Tốt lắm, như vậy bọn cảnh sát cơ động sẽ tập trung hết vào vụ này và anh em
mình sẽ có đủ thời gian để quậy tung bệnh viện lên ! Từ nhà lão Phú ra đến đây
đi nhanh cũng phải gần 30 phút, thấy lệnh của anh thì tất cả phải rút ngay
nghe chưa !

Gã đang nói xoay ngược chiếc mũ lại, hắn chính là Thắng “xoăn” – kẻ cầm đầu
đội hình 2 sẽ thanh toán Nam “lùn” tại bệnh viện vào tối nay !

21h45

Tại tầng 3 bệnh viện đa khoa tỉnh, một chiếc cáng chở bệnh nhân tiến vào khu
hậu phẫu nơi Nam “lùn” đang được điều trị, Cu tú để ý, có 2 vị bác sĩ mặc
blouse trắng, đeo khẩu trang đi cùng với một số người nhà bệnh nhân, chắc là
có một vụ tai nạn nào đó cần được phẫu thuật.

Chiếc cửa sắt mầu xanh là sự kết nối duy nhất giữa bên trong và bên ngoài được
một cô y tá vội vàng mở ra, Cu tú và 4 anh em đang đứng canh trước phòng của
Nam “lùn” phải dẹp người lại cho chiếc cáng đi qua, mùi thuốc sát trùng nồng
nặc từ người bệnh nhân khiến Cu tú phải quay người sang một bên để hít thở
không khí, cũng trong lúc đó bất giác hắn nhìn thấy vật gì sắc nhọn ẩn dưới
lớp vải trắng… nhưng khi Cu tú còn chưa kịp hiểu ra vấn đề thì tên người nhà
đi cuối cùng đã rút dao găm đâm thẳng vào ngực của gã, cú đâm quá bất ngờ
khiến cho Cu tú không kịp phản ứng, dù choáng ngợp với vết thương có lẽ là rất
nặng nhưng miệng của y vẫn kịp hô lớn : Anh em coi chừng !!

Bọn giả dạng bác sĩ lộ rõ nguyên hình là đám đàn em của Huy “long”, chúng ngay
lập tức rút dao găm đã thủ sẵn ở trong tay áo xông vào nhóm của Cu tú, tên mặc
áo blouse chỉ đạo những kẻ còn lại :

– Đâm chết hết mẹ bọn chó này… báo thù cho anh Huy !

Ngay sau câu nói đó, một trận huyết chiến đã diễn ra ngay trước cửa phòng của
Nam “lùn”, cô y tá trẻ lúc nãy đi ra mở cửa trông thấy cảnh tượng đâm chém thì
sợ đứng tim vội vã tìm một góc để ẩn náu.

Tiếng hét của Cu Tú vang đi rất xa, từ đầu tầng 3 nơi vòng tuyến số 1 của
Trung quay gồm khá đông anh em canh gác nhưng đã sơ hở để cho bọn Thắng “xoăn”
lọt vào đến tận phòng phẫu thuật vội vàng quay lại để hỗ trợ cho đàn anh Cu
tú.

Tuy nhiên với việc chỉ có 5 anh em trong khi người quan trọng nhất là Cu Tú
lại bị thương khá nặng, bọn Thắng xoăn đã xông được vào phòng của Nam “lùn”
với mục đích hạ sát kẻ đã gây ra cái chết cho Huy “long”, và không ai khác
chính Thắng “xoăn” là người dùng dao đâm thẳng vào ngực Nam “lùn” đang nằm bất
động trên giường bệnh.

21h30 khu xóm nghèo…

Thành “ba tai” và đồng bọn đã xuất hiện ở bên ngoài đám tang của bà Thùy, dù
đi 3 xe và có tới 7 tên đàn em bên cạnh tuy nhiên tên sát thủ Nam định vẫn
không dám làm loạn, dù sao đây cũng là xóm lao động nghèo đông dân cư, nếu cứ
xông vào mà không cần tính toán, chưa chắc hắn đã bắt được Tâm “ma xó” mà
ngược lại có khi còn bị ăn một trận đòn nặng hơn ngày xưa. Cách tốt nhất bây
giờ là dụ Tâm ra ngoài rồi phục kích và bắt ngay tại sân bóng.

Sau một hồi khóc lóc vật vã, có lẽ vì mệt và quá xúc động nên thằng Quang đã
ngủ thiếp đi, người dân ở đây dù nghèo nhưng sống có tình có nghĩa, hàng xóm
láng giềng đùm bọc lẫn nhau, biết bà Thùy không có họ hàng người thân nên mọi
người chia nhau trông giữ quan tài, hương khói, cử hành tang lễ. Đúng 7h sáng
mai cả xóm sẽ tập trung nghe đọc báo cáo của ông xóm trưởng rồi đi chôn xác bà
tại nghĩa trang bỏ hoang trên đồi gió.

Tâm vẫn ngồi bên ngoài cửa, mái tóc dài xõa xuống che khuất gương mặt, gã bắt
đầu cảm thấy mệt sau những trận chiến tốn nhiều sức vừa qua, định bụng sẽ ngủ
đi một lát thì bỗng nhiên thấy có một tên lạ mặt nào đó đứng từ đằng xa, vẫy
tay ra hiệu có việc rất quan trọng.

Tâm bật dậy, hất lại mái tóc, đi lại chỗ tên lạ mặt, tên này thở dốc, hổn hển
nói :

– Anh Tú bảo em đi về đây tìm anh, tình hình ở bệnh viện đang nguy cấp lắm anh
ạ ! Bọn thằng Thắng “xoăn” đi đông lắm, chúng đang làm loạn ở bệnh viện !

Tâm nhíu mày, lo lắng, hỏi dồn lại :

– Bọn nó dám vào tận bệnh viện chém người kia à ? Mẹ kiếp ! Từ khi nào ?

– Dạ, cũng mới thôi, em vội lấy xe rồi phi về đây ngay để báo tin cho anh đến
tiếp ứng.

– Xe mày để ở đâu ?

– Em đang dựng tạm ở sân bóng, anh đi ngay đi còn kịp, chỉ có mỗi anh Trung
với anh Tú, em sợ xảy ra chuyện…

– Được rồi, đi, đi mau…

Tâm theo bước tên đàn em chạy vội ra sân bóng để phi về bệnh viện, cả ngày hôm
nay mải chăm sóc cho Quang nên gã cũng quên mất chuyện bọn Huy “long” sẽ trả
thù, nhưng gã không nghĩ tên Thắng “xoăn” mà lại có gan vào tận bệnh viện để
chém người.

Ra đến sân bóng, thấy có một cái xe Dream đang dựng ở giữa sân, Tâm buột miệng
hỏi :

– Thằng Quân quế đâu sao không bảo nó đi tìm anh ?

Tên lạ mặt kia ú ớ, Trung “quay” và Cu tú thì nổi tiếng rồi nên nó biết, chứ
Quân quế là thằng nào thì làm sao mà nó biết được ?

– Em cũng không biết, chỉ thấy anh Tú bảo em về đây đón anh…

Tâm chợt chột dạ, đứng sững lại, sự vội vàng ban nãy khiến hắn quên đi những
phân tích cần thiết, tên lạ mặt thấy Tâm không đi nữa cũng dừng lại, giả bộ
hỏi :

– Sao vậy anh ?

– Mày nói là anh Tú sai mày về đây đón tao à ? – Vừa dứt lời Tâm nắm lấy cổ áo
tên này xách ngược lên.

– Dạ… vâng… anh Tú… bảo em…

– Thứ nhất, trong đội bọn tao trừ tao ra không ai gọi anh Cu tú là anh Tú cả,
thứ hai chỗ ở của tao không phải ai cũng biết, làm sao mà anh Tú có thể sai
mày về đây đón tao được ?

Tâm gồng mình, lúc này đôi bàn tay rắn chắn của hắn đã nhấc bổng tên giả mạo
kia lên khỏi mặt đất và sẵn sàng cho hắn một cú đấm thẳng vào mặt. Tuy nhiên
ngay sau đó, một tiếng vỗ tay đã vang lên…

– Hoan hô ! Không hổ danh là Tâm “ma xó”, cái gì mày cũng biết, khâm phục,
thực sự rất khâm phục !!!

Từ chỗ ẩn nấp, Thành “ba tai” và bọn đàn em xuất hiện, chúng vây lại thành 1
hình tròn quây Tâm ở giữa, lúc này đã là gần 10 giờ tối, trong xóm lại đang có
tang nên sân bóng vắng tanh vắng ngắt không một bóng người qua lại, thời tiết
cũng trở lạnh nên chẳng có chút trăng sao nào, chỉ có độc duy nhất một chiếc
bóng đèn treo tạm trên góc cây đủ để lấy ánh sáng cho cả khoảng sân…


Giang Hồ - Chương #26