25:


Người đăng: =|}===>> Đức

Lúc này Trung “quay” đã về đến cổng bệnh viện – gã đàn em thân cận của Duy
“báo” nhanh chóng trả tiền xe ôm rồi tiến thẳng về khu hậu phẫu, nơi hắn biết
chắc Nam “lùn” đang được điều trị ở đó.

Từ trên tầng 3, một đàn em trong đội của Cu tú là người phát hiện ra Trung
“quay” trước tiên – tên này mừng rỡ phi vội vào tiền sảnh để thông báo cho đàn
anh :

– Anh Tú, anh Tú… anh Trung vể rồi !

Nghe thấy thông tin này, gương mặt Cu tú giãn ra được đôi chút, hai hôm nay gã
vô cùng lo lắng vì nếu như Nam “lùn” có mệnh hệ nào hắn chẳng biết phải làm
gì, rồi bọn đàn em Huy “long” cũng có thể trả thù bất kỳ khi nào, lúc đó phải
ứng biến ra sao, bảo Cu tú xách dao đi chém người rồi bỏ trốn thì dễ chứ bảo
hắn tính toán đường đi nước bước sao cho hợp lý lại là cả 1 vấn đề khó khăn !

Trung “quay” đã bước đến sảnh tầng 3, hắn đang quay ngang quay dọc để định
hướng xem sẽ phải tìm các anh em ở đâu, và cuối cùng thì giờ hội ngộ cũng đã
đến. 4 anh em là Cu tú, Quân Quế, Hoàng xì và Luân “xa”đã ra đón Trung tự lúc
nào, Hoàng “xì” là người lên tiếng trước tiên :

– Anh Trung !! Bên này…

Trung “quay” đưa mắt theo giọng nói, miệng nở nụ cười khi thấy mọi người vẫn
an toàn vô sự. 2 hôm nay bị trói chân ở trại tạm giam, không biết một tin tức
nào về các anh em khiến hắn vô cùng lo lắng, nay tận mắt chứng kiến mọi người
vẫn ổn cả, Trung mới thở phảo nhẹ nhõm. Như vậy là mọi tính toán của anh Báo
cho đến giờ này vẫn hoàn toàn chuẩn xác.

– Nam “lùn” thế nào rồi mọi người ?

– Anh yên tâm, mạng nó lớn lắm chưa chết dễ dàng thế được đâu.

Đôi mắt Trung giãn ra thêm được đôi ít, gã thở phảo một cái rồi nghĩ lại hình
ảnh Nam ‘lùn” bê bết máu được khiêng ra khỏi khu nhà kho.

– Thế còn Tâm thì sao ? Nó có bị làm sao không ?

– Anh Tâm chỉ bị ngoài da, không sao cả đâu anh. – Quân quế mở lời.

Cu Tú đưa cho Trung quay điếu thuốc, bật lửa lên châm cho đàn anh, tâm trạng
đầy lo lắng

– Anh Báo thế nào rồi ?

Trung hít một hơi thật dài, chống hai tay lên thành hành lang, đôi mắt nhìn xa
xăm :

– Anh Báo đã nhận hết tội về mình, tại hiện trường lúc mọi người đi rồi, anh
ấy đã để lại dấu vân tay của mình trên toàn bộ dao, kiếm. Cứ ở trong trại
giam, anh ấy sẽ không sao cả, nhưng điều quan trọng là bọn thằng Thắng “xoăn”
chắc chắn sẽ trả thù vụ này, đêm mai vào khoảng lúc 10h bọn nó sẽ hành động.

Cu tú nhăn mày, cứ nhắc đến việc đâm chém là gương mặt gã thay đổi đến dễ sợ :

– Sao anh biết là 10 giờ ?

– Trước lúc chuyển phòng tách hai anh em, anh Báo đã phân tích cho tao nghe,
ít nhất lão Hoàng “sắt” cũng sẽ phải lo mai táng xong cho thằng Huy “long” thì
mới dám manh động, cũng phải mất 1-2 ngày, sau đó anh ấy chợt chột dạ, lão này
là vua hám tiền, chính lão là người đứng đằng sau giật dây điều hành mọi hoạt
động buôn bán thuốc lắc cho Huy “long”, vào 10 giờ tối 13 tháng này bọn chúng
có một phi vụ làm ăn lớn ở bến tầu Thủy Sơn, đó sẽ là khoảng thời gian quá tốt
cho lão vừa có thể giao hàng vừa có thể trả thù cho thằng con trai độc nhất và
qua mặt cả bọn công an.

– Mẹ kiếp ! Bọn chó đó định trả thù ngay trong bệnh viện này à ?

– Chúng sợ gì, có chuyện gì mà lão ấy không dám làm ?

– Được, em sẽ cho Nam “lùn” chuyển bệnh viện ngay bây giờ…

– Khoan đã ! Nếu chuyển đi bây giờ càng nguy hiểm hơn, bọn chúng nó kiểu gì
chả đang mai phục hết ở bên ngoài, với lại như thế cũng ảnh hưởng đến thằng
Nam dù sao nó cũng cần phải được ở yên để dưỡng bệnh.

– Thế bây giờ phải sao anh ?

– Yên tâm ! Tao sẽ có cách… à mà thằng Tâm đâu ? Sao nãy giờ không thấy nó ?

Nghe nhắc đến Tâm, Quân quế lại là người lên tiếng :

– Anh Tâm đang bên khu điều trị đa khoa, sáng nay em với anh ấy vừa đi cứu
được thằng em trai anh ấy về, em nghe người ta bảo mẹ nuôi anh Tâm vừa mới mất
sáng nay…

– Có cả chuyện này nữa à ? Chó thật ! Chú chịu khó sang bên đó, gọi anh Tâm về
đây cho anh, một mình nó ở bên đấy nguy hiểm lắm, đem cả thằng em trai về bên
này mà điều trị.

– Vâng, em đi ngay !

Ngay sau khi Quân quế vừa chạy xuống cầu thang, Trung “quay” gọi Cu tú lại một
góc, thì thầm bàn bạc một số điều…

Chiếc xe máy chở Tâm “ma xó” và Quang “rùa” vẫn trên đường trở về khu xóm
nghèo, tâm trạng rối bời khiến cho Tâm không hề hay biết mình đang bị bọn đàn
em của Huy “long” bám theo từ phía sau.

Trong khi đó, một chiếc xe máy khác đã về đến nhà của Hoàng “sắt”, tên này lao
xuống, phi thẳng vào gian nhà trong để báo tin nhưng bất ngờ hắn bị bọn đàn em
gác cổng chặn lại, chúng cho biết bên trong đang họp kín nên không muốn cho ai
vào.

– Mẹ kiếp, họp hành đéo gì giờ này, mày vào trong báo với anh Thắng, đã phát
hiện ra tung tích của thằng Tâm “ma xó”…

– Ô ! Tìm thấy nó rồi à ? Được, được để tao vào bên trong báo tin…

Thằng gác cổng đi vào trong nhà chưa đầy 1 phút đã đi vội ra, mặt hớn hở :

– Ông Hoàng cho gọi, mày vào đi !

Tên báo tin mệt vã mồ hôi vì chạy một đoạn từ sân vào đến cổng cũng khá xa hắn
phải lê từng bước qua cổng để vào gian nhà chính.

Lúc này ông trùm Hoàng “sắt” đang cho gọi tất cả những anh em thân tín nhất
tập trung lại nhà lão để bàn kế hoạch cho buổi tối ngày mai, tất cả tin tức ở
bệnh viện cũng đã được báo về, kể cả chuyện Trung “quay” thành viên đội Báo
đen đã được thả và đang trực tiếp ở bệnh viện cùng với Cu Tú, duy chỉ có Tâm
“ma xó” là vẫn chưa thấy đâu. Chính vì vậy khi thông tin đã phát hiện ra dấu
vết của Tâm về đến cuộc họp, lão trùm buôn sắt cười khẩy, tự tin hơn rất nhiều
cho những gì lão đã chuẩn bị.

Cũng trong lúc này tại phòng họp chuyên án của đội điều tra xử lý tội phạm…
công an tỉnh, thiếu tá Trần Minh đã xin được giấy phép hoạt động cho tất cả
công việc liên quan đến vụ án của Duy báo và Huy Long.

Theo như cuộc họp, sẽ có 2 đội hình được thành lập. Đầu tiên là đội TS1 trực
tiếp ra bến tầu Thủy Sơn vây bắt vụ giao hàng thuốc lắc lúc 10 giờ theo như
những gì mà bộ phận trinh sát và lời khai của Trung quay báo về. Trực tiếp chỉ
đạo đội TS1 sẽ là thiếu tá Trần Minh.

Đội 2 là đội BV2 do Trung Úy Lê Long làm đội trưởng trực tiếp tham gia bảo vệ
an ninh cho bệnh viện đa khoa tỉnh nơi có nghi án sẽ xảy ra cuộc trả thù của
đàn em Huy “long” hướng tới đồng bọn của Duy báo đang điều trị cho Nam “lùn”
và Tâm “ma xó” tại bệnh viện. Đôi BV2 có nhiệm vụ ngăn cản mọi hành vi côn đồ
và tránh gây ra những thiệt hại về người và của cho bệnh viện cũng như người
dân.

Những nhân vật tiêu biểu của cả hai bên đã được đội ngũ trinh sát nắm kỹ và
thông báo đến toàn thể lực lượng công an, cụ thể gồm có:

– Lê Văn Thắng tức Thắng “xoăn” 28 tuổi – đàn em thân tín của Huy “long” –
chuyên bảo kê các quán bar, karaoke, vừa ra viện sau vụ án chân núi Bắc Sơn.
Rất nóng tính và có thể sử dụng hàng nóng.

– Trần Tiến Thành tức “Thành ba tai” 24 tuổi đàn em của Huy “long” – tên này
hoạt động chủ yếu ở Nam Định nhưng lần này được điều về để lo vụ làm ăn với
Duy “báo”, theo báo cáo thì Thành đã phải nhập viện hơn 2 tuần sau khi giao
đấu với Tâm “ma xó” tại xưởng gỗ bỏ hoang, hắn đã ra viện cùng với Thắng xoăn
3 ngày trước.

– Cù Minh Hiếu tức Hiếu “đen” – đản em Huy “long”, 27 tuổi, nhiệm vụ chuyên
đòi nợ thuê và buôn bán thuốc lắc estascy, lực lượng công án đã để mắt tên này
từ lâu tuy nhiên chưa có đủ bằng chứng để bắt hắn nhận tội.

Còn về phía đội Báo đen, ngoại trừ Duy báo là nhân vật nguy hiểm nhất đang bị
nhốt trong trại tạm giam, cùng với Nam “lùn” đang phải nằm viện sau cuộc chiến
tại nhà kho Gia Định và Tuấn “béo” đã chết cùng với Huy Long. Thiếu tá Trần
Minh đã đưa ra 3 cái tên sau đây :

– Nguyễn Văn Trung – tức Trung quay – 28 tuổi, đàn em của Duy báo, sát thủ một
thời với vụ án chợ Giấy cách đây 8 năm, sau đó đã mất tích và quay trở lại sát
cánh cùng Duy báo nhiều năm nay. Trung vừa được thả ra sau 24h do vô can trong
vụ án tại nhà kho Gia Định và hiện đang có mặt tại bệnh viện.

– Hoàng Huy Tú – tức Cu Tú – 26 tuổi, đàn em Duy báo – tên này nổi tiếng với
rất nhiều vụ đánh người tại các nhà ga, bến tầu xe, nhiệm vụ chính bảo kê bến
xe và đòi nợ thuê. Hiện tại Cu tú đang có mặt trong bệnh viện.

– Trần Tâm – tức Tâm “ma xó” – 21 tuổi, đàn em Duy báo, nghi phạm trong vụ
giang hồ thanh toán nhau tại chân núi Bắc Sơn, là người đã khiến cho Thành ba
tai phải nhập viện và cũng có mặt tại nhà kho Gia Định cùng với Duy báo. Tuy
nhiên lúc này tung tích của Tâm vẫn chưa được phát hiện.

– 6 gương mặt này gần như chắc chắn sẽ có mặt trong chuyên án TS1 và BV2 vào
10 giờ tối mai vì vậy các đồng chí cần phải thật sự chú ý đến những đối tượng
đặc biệt nguy hiểm này, tránh để xảy ra những sai lầm đáng tiếc. Có ai muốn
hỏi gì nữa không ?

Thiếu tá Trần Minh kết thúc bài slide.

Không một cánh tay giơ lên và như vậy là buổi họp bàn chuyên án kết thúc, tất
cả đều đã ra về, thế nhưng có vẻ như thiếu tá Trần Minh vẫn đang còn lo lắng
điều gì đó.

– Có chuyện gì vậy chú ? – Tiếng của Trung úy Lê Long

– Long à cháu ! Chú đang nghĩ… tối mai sẽ có tới 2 sự viện cùng một lúc diễn
ra, nếu mọi chuyện nằm trong tính toán của chúng ta thì sẽ không sao, nhưng
không hiểu sao chú vẫn cảm thấy còn có 1 điều gì đó mà chúng ta chưa tính đến
?

– Có phải là sự biến mất bí ẩn của Tâm ma xó ?

– Không phải, chú cảm nhận hắn vẫn loanh quanh ở đâu đó đây thôi, cái chú đang
nghĩ tới là bố của Huy “long”.

– Lão Hoàng “sắt” ?

– Đúng vậy, trước đây khi còn làm xã hội đen, lão ta nổi tiếng là gian hùng,
không ít lần lão thoát tội một cách tài tình ngay trước mũi công an, chú đang
sợ tối mai lão ta sẽ bầy ra thêm một trò nào đó.

– Chú cứ lo, sẽ không có chuyện gì cả đâu, lão ấy đã rút chân ra khỏi giang hồ
từ lâu rồi.

– Long này … tối mai cháu phải thật sự cẩn thận, cháu là một cảnh sát giỏi
nhưng tuyệt đối không được khinh địch, có hiểu không ?

– Chú yên tâm ! Nhiều vụ lớn hơn thế này nhiều cháu còn giải quyết được kia mà
! Chủ cứ nghỉ ngơi đi, cháu xin phép ra ngoài…

Trung úy Lê Long quay người bước đi trong ánh nhìn đầy lo ngại của Thiếu Tá
Trần Minh, phải chăng ánh hào quang từ những lời khen ngợi, từ những tấm bằng
khen đã làm hỏng đi đức tính khiêm nhường cần có của một cảnh sát tài năng ?

Sau khi nghe thông báo tình hình, đàn em Quân “quế” theo lời của Trung “quay”
chạy sang phòng chung khu điều trị đa khoa để báo tin cho Tâm “ma xó” nhưng
tìm mãi cũng chẳng thấy đàn anh đâu, Quân dò hỏi mấy người nhà bệnh nhân nằm
bên cạnh thì được cho hay là Tâm và em trai là Quang hình như đã xuất viện, lạ
cái là đi đâu thì Quân chịu, chẳng biết phải giải quyết thế nào, Quân bèn vội
vàng chạy quay trở lại để xin ý kiến chỉ đạo của Trung “quay”.


Giang Hồ - Chương #25