Giao Đoạn


Người đăng: ღ๖ۣۜG๖ۣۜGღ

Thương Nhân Keuncuska, Bán Yêu, Lapis Lazuli

Lịch Đế Quốc: Năm 1505, Tháng 4, Ngày 5

Văn Phòng Doanh Nghiệp Keuncuska

Chúa Quỷ Dantalian, Hạng 71.

Mối liên hệ giữa bản thân tôi và tên Chúa Quỷ ngu xuẩn này cũng khá là sâu
sắc.

1 năm trước, bằng cách mua chuộc những người ở hãng doanh nghiệp, tôi đã đạt
được vị trí nhân viên tư vấn độc quyền của Dantalian.

Vốn dĩ, Hãng Doanh Nghiệp Keuncuska không đối đãi với bất kỳ Chúa Quỷ nào dưới
hạng 60 như một khách hàng.Điều ấy sẽ làm suy giảm đi chất lượng của hãng. Đấy
là lý do.

Tuy nhiên, đối với tôi, một gã Chúa Quỷ như Dantalian là thật sự cần thiết.Để
một kẻ ngoại lai như tôi có thể mà thành đạt, tôi phải sử dụng một tên Chúa
Quỷ.Những Chúa Quỷ với thứ hạng cao nhiều khả năng là sẽ chẳng thèm đếm xỉa gì
tới tôi.Vì vậy, Dantalian chính là ứng cử viên thích hợp nhất.

Có chửi tôi là một đứa con gái bị mù quáng vì thanh danh cũng không sao.

Dù gì thì điều đó cũng đúng mà.

“Hahaha. Để những người từ Keuncuska phải tới tìm đến bổn đại nhân ta, các
ngươi có con mắt tốt đấy, quả không hổ danh là hãng doanh nghiệp có tiếng tăm
nhất trong ma giới.”

Lúc đầu, Dantalian đón chào tôi với lòng đầy hoan hỉ.Việc được chấp nhận là
một khách hàng của Keuncuska cũng đồng nghĩa với việc được công nhận là một
Chúa Quỷ có uy có thế.Hắn chắc phải là đang vui lắm.

“Tên ngươi là gì?”

“Bề tôi tên gọi là Lapis Lazuli ạ.”

“Ô hô.Diện mạo ngươi trông cũng khá là được đấy.”

Ánh mắt của đức ngài mò mẫm khắp cơ thể của tôi.

“……”

Liệu tôi có nên nói hắn không phải bỗng dưng mà chỉ là hạng 71 không? Khắp
người hắn toả ra một cái mùi hôi thối của một tên tầm thường. Có thể hắn ta đã
được sinh ra là một Chúa Quỷ, nhưng hắn chẳng hề có tiếng tăm hay tài cán gì
cả.

Nhưng không sao, tôi tới đây khi đã biết chắc chắn rằng thế nào cũng xảy ra
chuyện này.

……Ừm, nếu mà có hỏi tôi là tôi có thất vọng không, thì tất nhiên tôi sẽ trả
lời là có.

“Tốt. Chủng tộc của ngươi là gì?”

“Bề tôi là một succubus, thưa đức ngài.”

“À succubus!Thế thì càng quyến rũ hơn nữa.”

Dù tuy chỉ có một nửa, nhưng tôi vẫn là một succubus. Cho dù có nhắm hai con
mắt lại, tôi vẫn có thể cảm thấy những dục vọng của những người xung quanh
mình. Ngay bây giờ đây, Chúa Quỷ Dantalian đang thèm muốn tôi.

Trong cuộc đời mình, tôi đã phải nhận hơn hàng trăm hàng ngàn những ánh mắt
của những kẻ khát khao cái thân thể của tôi.Đúng, tôi không hề có ý định tỏ ra
trong sạch lúc này.Tôi sẽ còn hơn cả vui vẻ mà đón nhận việc trở thành một thê
thiếp của một Chúa Quỷ.

Một đứa con gái sẵn sàng bán đi thân thể mình để có được quyền lực.

Không có gì kỳ quặc trong chuyện đó, nhỉ?

Với tư cách là một thương nhân, tôi nghĩ rằng thái độ này là rất đúng đắn.

……Trừ một vấn đề là không hề có một Chúa Quỷ nào lại điên khùng tới mức đi mua
thân thể của tôi.

“Ngẩng đầu lên đi.Nhân dịp hôm nay là cái ngày mà bổn đại nhân đây được công
nhận bởi Doanh Nghiệp Keuncuska, ta đang rất lấy làm hài lòng.Đêm nay, bổn đại
nhân sẽ thết đãi ngươi một bữa tiệc.”

“Thưa đức ngài. Bề tôi là một đứa con lai giữa một succubus và một con người.”

“……”

Tĩnh lặng.

Mặt của gã Chúa Quỷ ngay lập tức đông cứng lại.

Đúng vậy, dù đã phải đón nhận hàng trăm hàng ngàn những ánh mắt chứa đầy sự
thèm muốn xác thịt, lý do mà tôi vẫn còn trinh trắng đến tận bây giờ nằm ở
đây.Phản ứng của tất cả bọn họ một khi đã được nghe về xuất thân của tôi chính
là đây.Thật đáng kinh ngạc.

“Bữa tiệc bị huỷ bỏ.”

Tên Chúa Quỷ nhanh chân đứng dậy.

“Hãy nói lại với những thương nhân của Keuncuska.Rằng chúng sẽ phải trả một
cái giá rất đắt vì đã dám nhục mạ bổn đại nhân ta đây!”

“Bề tôi xin tuân lệnh.”

“Con tạp chủng thô bỉ này.”

Toẹt.

Gã Chúa Quỷ phun nước bọt.

Nước bọt ấy rơi thẳng vào mặt tôi.Tôi đã từng nghe qua rằng đức ngài Dantalian
đây không hề có tài năng về võ thuật, nhưng có vẻ là hữu danh vô thực rồi.Xem
này.Chẳng phải ít nhất thì hắn cũng có chút năng khiếu trong vụ bắn cung đó
sao?

“……”

Ngay sau khi gã Chúa Quỷ đã rời khỏi căn phòng tiếp khách.

Tôi lấy ra một cái gương soi bỏ túi và một chiếc khăn tay. Với đôi bàn tay
nhuần nhuyễn, tôi lau đi miếng nước bọt trên khuôn mặt. Nếu ai nghĩ rằng một
chuyện như thế này chỉ từng xảy ra với tôi có một hai lần, thì đó quả là một
sự tính toán sai lầm.

Hàng trăm hàng nghìn lần.

Tôi đã nói thế trước rồi, phải không nào?

Nói một cách ngắn gọn, Dantalian là một tên ngu xuẩn hết phương cứu chữa.
Dường như chắc chắn rằng chẳng có ai ưa nổi được hắn cả, ngoại trừ mẹ hắn
ra.Tuy rằng, những Chúa Quỷ không được sinh ra bởi hai người, mà được hình
thành một cách tự nhiên xuất phát từ một sự tập trung ma lực bị bóp méo.

Không sao.

Tôi đã quyết tâm rồi.

Nếu đối phương đã là một thứ rác rưởi vô dụng hết sức, thì tất cả những gì
mình cần làm là chấn chỉnh lại cái nhân cách của hắn.

Tôi đã giả trang thành một con người và bán đi những tấm bản đồ của lâu đài
Chúa Quỷ cho các mạo hiểm giả.

Số toán quân, địa điểm có bẫy, và cả những tuyến đường tuần tra.Tôi đã giao
hết ra tất cả mọi thứ.

Những tên mạo hiểm giả đó xem ra cũng khá tham lam.

Một khi đã nhận được tấm bản đồ trong tay thì chúng liền đi thẳng tới lâu đài
Chúa Quỷ. Đã ba hay bốn lần rồi nhỉ? Tòa lâu đài nhanh chóng đổ nát bởi những
cuộc càn quét của bọn mạo hiểm giả.

Nói cách khác, đây là một liệu pháp shock.

Đức ngài Dantalian đó đương nhiên là một con ấu trùng vô phương cứu chữa.
Nhưng nếu như lâu đài của hắn bị phá huỷ hoàn toàn thì sao?Nếu như tất cả
thuộc hạ của hắn đều chết hết thì sao?Sẽ có khả năng mà hắn lấy lại được ý
thức của mình.

Loại phương trình hàm số ngược như thế này cũng phần nào là chuyên môn của
tôi.

Tôi sẽ vui lòng đón nhận những lời khen ngợi.

Bởi lời nói chẳng mất tiền mua mà.

Tất nhiên, tôi cũng có một chủ đích khác trong việc này.

Tưởng tượng mà xem Chúa Quỷ Dantalian sẽ phải ở trong vị trí như thế nào.Sự
phòng thủ của lâu đài hắn ta đã suy sụp.Binh lính của hắn tất nhiên cũng bị
giết sạch.Bây giờ thì hắn sẽ còn có thể bám víu vào đâu được nữa chứ?Cái
giường trong đống rác của hắn à?Liệu cái áo choàng đen mà quý ông Chúa Quỷ này
lúc nào cũng tự hào mặc trên người có biến thành một chiếc áo choàng ma thuật
và tạo ra một điều kỳ diệu không?

À.

Thật may thay, vẫn còn sót lại một người.

Chẳng phải đã có một thương nhân succubus là người đang đảm đương công việc tư
vấn độc quyền cho hắn sao?

Đó là một quá trình cải biên hoàn toàn đơn giản.

Nếu đối phương không có vẻ gì là sẽ tin tưởng mình—thì hãy dẹp sạch tất cả
những cá nhân mà hắn có thể tin cậy vào, trừ bản thân mình ra.

Có thể là còn có một con đường nào khác để dần dần giành được lòng tin của hắn
ngày qua ngày.Nhưng nếu mà một thương nhân cần một đức tính gì, thì đó là cái
kiến thức cho ta biết rằng ‘dần dần’ thực ra lại là một từ đồng nghĩa với
‘lãng phí thời gian’.

Tôi thân là một thương nhân của Keuncuska.

Mọi hình thức lãng phí đều không thể chấp nhận được.

Những mạo hiểm giả đã phá tan lâu đài Chúa Quỷ.

Tuy vậy, bọn chúng đã thất bại trong việc bắt giữ đức ngài Dantalian. Chúng
giận dữ mà bước chân ra khỏi hang. Chúng sắp sửa trở về với hai bàn tay trắng.

Tôi đã thuê một sát thủ hàng đầu để giết chúng.

“Xin hãy giết tất cả bọn chúng.”

“Tất cả à?”

“Đúng vậy.Từng tên một.”

Bọn mạo hiểm giả đã biết được chuyện tôi là kẻ đã bán tấm bản đồ cho chúng.
Chẳng may trong hàng ngàn khả năng, nếu thông tin về tôi mà lại bị lan ra đâu
đó thì sẽ rất phiền phức. Tôi phải tiêu trừ tất cả nhân chứng một cách triệt
để.

Nhóm thứ nhất, nhóm thứ hai, và nhóm thứ ba, tất cả bọn chúng đều đã bị giết
sạch bởi tên sát thủ. Nếu tôi phải thú nhận chuyện gì, thì đó là tôi làm việc
gì cũng luôn nhắm tới sự hoàn hảo.

“……Nhóm người thứ tư sẽ không ra khỏi cửa hang sao?”

Vào lúc đó, tôi đã nhận được một tin báo bất ngờ.

Tên sát thủ gật đầu.

“Đúng. Ta nghĩ chắc là chúng đã chết cả rồi.”

“Đức ngài Dantalian không còn toán quân nào ở trong lâu đài nữa.Không còn điều
gì có thể khiến cho những tên mạo hiểm giả mất mạng được.Kiểm tra lại đi.”

“Ta đã kiểm tra rồi.”

Tên sát thủ cất ra một tiếng với vẻ khó chịu.

“Chẳng phải là một nhóm có 10 tên mạo hiểm giả đó sao? Ta đã xem toàn bộ cái
hang và tìm thấy 10 cái xác. Dù vậy, rất khó để có thể biết được bởi đầu của
bọn chúng đã bị chặt ra, còn tứ chi thì bị xé toạc.”

“……Thật là lạ.”

Chẳng lẽ đức ngài Dantalian còn một con át chủ bài nào trong tay sao?

Dù có xem xét về mặt nào, thì tôi cũng đã điều tra về tên Chúa Quỷ hơn một năm
rồi.Không lý nào lại có một bí mật mà tôi không thể tìm ra được.

Liệu có phải là có sai sót gì không? Tôi đã bỏ quên mất cái gì ư?……Tôi ư?

Tôi không hề đánh giá quá thấp hay quá cao kẻ khác. Đó là tính luôn cả bản
thân tôi. Dù sao thì có một con mắt sáng suốt điềm đạm cũng là một cái tài của
tôi mà. Tôi có thể đánh giá được khi nào mà một người là một thứ chất thải
thực phẩm đáng kinh tởm nằm trong một bãi rác rưởi bẩn thỉu.

Đây không phải là một cái tài mà ai muốn là đều có được.

“Những tên mạo hiểm giả đó đã bị sát hại như thế nào?”

“Ta không biết.”

“Có khả năng là đã có một cuộc mâu thuẫn nội bộ.”

“Ta đã nói là ta không biết cơ mà!”

Tên sát thủ trừng mắt nhìn tôi.

Cảm xúc chất chứa trong ánh mắt của hắn là một sự khinh miệt.

“Đừng có ăn nói hồ đồ với ta. Mỗi việc ta đang bắt chuyện với một con tạp
chủng lai tạp thôi là đã đủ khó chịu lắm rồi! Chết tiệt. Ta rõ ràng là đã từ
chối cơ mà……để mà phải nhận vài đồng cắc từ tay của một con thường dân nào
đó!”

Tên sát thủ nhổ nước bọt về phía chân tôi đang đứng.

Xem ra hắn đang cảm thấy rất là nhục nhã ngay cả trong việc phải thở chung một
bầu không khí với tôi. Ôi, tôi thành thực xin lỗi nhé.

Cứ mỗi khi một người phun nước bọt trước mặt tôi, tôi đều luôn luôn tự hỏi
không biết là những chất dịch cơ thể đó đi từ đâu ra.Tôi chỉ có thể cầu mong
rằng bọn chúng đã không vắt trực tiếp từ cái óc của mình để lấy mà dùng.Như
thế thì cái trí tuệ vốn đã nghèo nàn của bọn chúng sẽ chỉ có nước trở nên thậm
tệ hơn mà thôi.

“Nhanh chân trả đủ phí hợp đồng đây.4 đồng vàng cho mỗi cái đầu.Tổng cộng
chính xác là 32 đồng vàng. Giờ ta nói cho ngươi biết chuyện này, đừng có hòng
mà định ăn bớt giá tiền ngay bây giờ đấy. Đúng như ‘giao kèo’. Chỉ cần mọi
chuyện diễn ra đúng theo ‘giao kèo’ thì sẽ đều xong xuôi ổn thoả mà không
thành vấn đề.”

“Những sát thủ cũng nhấn mạnh vụ giao kèo à, hiểu rồi.”

“Này, con thường dân. Ta không có tâm trạng để mà đùa giỡn hay hò hẹn gì với
một kẻ như ngươi. Ta có phải phỉ nhổ vào cái bản mặt của ngươi thay vì dưới
đất để não ngươi thông suốt ra không hả?”

“Nhìn vào mắt ta.”

“Oi. Một ngày nào đó rồi ngươi cũng sẽ phải trả giá với cái thái độ như thế……”

“Nhìn thẳng vào mắt ta này.”

Tên sát thủ chau hàng mày.

Dù sao hắn cũng không thể động chạm gì tới tôi bởi hợp đồng của chúng tôi.Nên
hắn chỉ có thể bực bội trừng mắt mà nhìn tôi.

Tôi đón nhận ánh nhìn của hắn và cất một giọng thật rõ ràng.

“Im lặng.Nhìn vào mắt của ta đây.”

“……”

“Đếm từng cọng lông mi của ta.Ghi nhớ màu mắt của ta.Kết cấu đồng tử của
ta.Hãy chầm chậm mà khám xét những cấu trúc đó.”

“……Có bất kỳ cái lý do với giá trị lịch sử nào cho cái chuyện nhảm nhí này
không?”

“Không, không hề có.”

Tôi lấy ra một lọ nước nhỏ từ trong chiếc áo khoác.

Đó là một lọ bằng thuỷ tinh được pha đầy một loại dung dịch màu trong suốt.

“Trừ một chuyện rằng, điều này lại có một ý nghĩa dành cho ngươi đấy.”

“Là cái gì cơ hả?”

“Là độc tố, dành cho ngươi. Thưa quý ông sát thủ đáng kính ạ.”

“……”

Tên sát thủ cứng đơ cả người.

Việc quan sát sự thay đổi biểu cảm trên gương mặt của một kẻ khi bất chợt phải
đối mặt với một tình huống không ngờ. Có thể gọi đây là một trong những niềm
vui thú nhỏ nhoi của đời người.

“Cái kiểu, đùa cợt……dở tệ gì đây……”

“Tiền hợp đồng đã được gửi cho nhóm sát thủ tại Niflheim. Cấp trên của ngươi
đã bảo ta truyền đạt thông điệp này.Theo thường lệ, những con sóng phải tự
biết lúc nào dừng lại. Đại dương đã trở màu xanh nên đã đến lúc ngừng nghỉ và
nhận chìm con tàu.”

Sắc mặt của gã sát thủ trở nên tái nhợt.

“Lời Gọi Của Poseidon……”

“Xem ra đó là một bài thơ thông dụng trong những hội nhóm của sát thủ.”

“Tự khi nào, mà ngươi đã?”

“Ngay từ lúc ban đầu.”

Từ lúc ban đầu.

Tuy tôi là một người lành nghề hiếm có, nhưng tôi đã yêu cầu một nhân lực có
thể được ‘dùng một lần’. Và nhóm sát thủ đã cung cấp cho tôi một cá nhân phù
hợp với lời yêu cầu đó một cách hoàn hảo.

Việc sử dụng nhân lực của mình sao cho hợp lý hay không quyết định đến sự bảo
toàn của một nhóm. Theo lý lẽ đó, nhóm sát thủ ở vùng Niflheim đã có thể duy
trì và giữ vững tổ chức của mình ở một mức độ toàn diện. Những tổ chức khác
nên học hỏi từ bọn họ.

Tên sát thủ nhận lọ nước.

“Ngươi còn điều trăn trối gì muốn nói ra không?

“……”

Tên sát thủ nhìn xuống chiếc lọ thủy tinh một hồi trước khi tháo nắp ra và
uống hết chất độc chỉ trong một hơi. Sau đó hắn ngã xuống sàn và bắt đầu lẩm
bẩm.

“Chết tiệt.”

Sau một quãng thời gian dài.

“Chết tiệt……”

Tên sát thủ đổ rạp xuống hoàn toàn.

Tôi lấy ra một con dao găm và cắt cổ tên sát thủ. Tôi đã từng nghe rằng một
sát thủ giỏi có thể giả chết bất cứ khi nào hắn muốn. Một lần.Hai lần.Ba lần.
Và cuối cùng là lần thứ tư. Tôi đã đảm bảo kết liễu được một mạng sống.

Lúc này thú nhận một lần nữa cũng là điều hợp lý.

Dù cho tôi có làm việc gì, tôi cũng luôn nhắm tới sự hoàn hảo.

Mà thôi, cũng cần phải gặp mặt trực tiếp với đức ngài Dantalian đã.

Việc xui khiến bọn mạo hiểm giả và thuê mướn một sát thủ đã phải tốn một khoản
chi phí không hề nhỏ. Cũng đã tới lúc để thu hồi lại vốn đầu tư của mình rồi.

Nếu như nhờ vào tai ương này, mà bản tính của đức ngài Dantalian được chuyển
thay hoàn toàn thì……đó sẽ là một tình huống tốt nhất có thể. Nếu cái nhân cách
của hắn vẫn y như cũ, thì người duy nhất mà tên Chúa Quỷ có thể nương tựa vào
giờ đây chỉ có mình tôi thôi.Đây là một canh bạc mà tôi không thể nào thua
thiệt được.

Tình huống này thật là vừa ý.

Giờ thì.

Bắt đầu chuyến săn lùng một con cáo đã bị sập bẫy nào.

※※※Cầu vote 10đ thôi mà, giúp ta đi các bằng hữu. Thêm Kim Phiếu nữa ta
càng có động lực.※※※


Dungeon Defense - Chương #30