2


Người đăng: dttmkg1997@

Lãnh Tuyết Mi chuẩn bị khởi động tay chân để đánh lũ đám nam sinh, thì bỗng
tiếng chuông vô học vang lên. Đám nam sinh nói với cô


  • Hên cho mày thôi đó thằng lùn! Ra chơi coi chừng bọn tao đó!

Thấy có tiếng chuông cô buông lõng cơ thể và tự hạ lửa giận trong cơ thể của
bản thân, thì thấy cô chủ nhiệm vào lớp. Cả lớp im lặng đứng lên chào cô giáo
và ngồi xuống, bỗng một cậu học sinh chuyển trường tới được cô giáo giới thiệu


  • Đây là Mạc Thiên Hòa! Các em hãy hòa đồng và cùng giúp đỡ bạn ấy nhé - vừa
    giới thiệu thì cả lớp nữ sinh bỗng ồ ạt khen ngợi không dứt.

Mạc Thiên Hòa cao 1m82, khuôn mặt điển trai cùng với mái tóc màu vàng ánh nắng
và đôi mắt màu xanh dương. Thân hình rắn chắc cùng làn da màu rám nắng do cậu
phơi nắng để có được, hắn là con lai nhưng lại trội gen cha của mình nên thành
ra như thế, thành tích học tập của hắn rất cao và môn thể thao lại rất giỏi.
Mạc Thiên Hòa là một chàng trai khiến bao cô gái mơ ước, mới 20 tuổi tay phải
của hắn đã là làm chủ được công ty lớn trong nước và thế giới, và tay trái của
hắn thì đã nắm quyền khu vực xã hội ngầm do cha hắn chỉ bảo và nhường lại. Có
rất nhiều những cô nàng xinh đẹp, kiều diễm, tiểu thư đã cố leo lên giường của
hắn chỉ để được làm phu nhân này nọ mà phải chịu hậu quả phải nói là trả giá
rất đắt đó là tính mạng. Nhưng mà đều bị hắn phũ bỏ một cách tàn nhẫn, nói hắn
là loại người không biết thương hương hoa tiếc ngọc cũng được. Nói hắn máu
lạnh cũng không sao, vì đối với hắn phụ nữ chẳng ai là thật lòng, luôn vì khối
gia sản của hắn mà cố để yêu hắn thôi. Cho nên hắn càng chán ghét thứ gọi là
tình yêu!! Nhưng hắn luôn che giấu những thông tin của bản thân để đóng giả là
một học sinh bình thường như bao chàng trai chỉ để tìm cách rũ bỏ những ngày
tháng buồn chán.

Nhưng khi Mạc Thiên được cô chủ nhiệm vừa chỉ chỗ ngồi của Mạc Thiên Hòa gần
Lãnh Tuyết Mi, bất giác đám nữ sinh reo hò vui vẻ vì có một soái ca trong lớp.
Bỗng Mạc Thiên Hòa ngồi xuống nhìn áo có gắn tên trên đồng phục của Lãnh Hạo
Thiên mở miệng hỏi cô


  • Cậu là Lãnh Hạo Thiên à! Cậu có em gái không? - vừa hỏi, mặt của Mạc Thiên
    Hòa mang vẻ mặt cười mỉm, nhưng trên trán lại nổi gân xanh. Làm cô giật mình
    "Ách! Mình làm gì mà hắn dùng khuôn mặt như thế với mình?". Cô cười gượng trả
    lời lại Mạc Thiên Hòa


  • Ahaha! Em gái tớ sao? À có, có chuyện gì không?


  • Cũng không có gì, chỉ là lúc khai giảng đầu năm học. Tôi gặp một con nhóc
    xấc xược, nhưng con nhóc đó lại có khuôn mặt na ná giống cậu! - vừa nghiến
    răng vừa nghiến lợi nói, vừa nhìn khuôn mặt từ từ biến sắc của Lãnh Hạo Thiên.
    Mồ hôi của cô lúc này càng lúc càng đổ, vừa nghĩ cách nói dối, vừa lo sợ thân
    phận sẽ bị bại lộ bởi anh chàng này. Sợ quá hóa liều! Cô đập tay mình một phát
    thể hiện chí phải nói


  • A! Cậu nói Tuyết Mi em tôi sao? Nó.. nó gây chuyện gì à? - lúc này cô thể
    hiện khuôn mặt của người vô tội không biết chuyện gì xảy ra, Mạc Thiên Hòa cậu
    biết là do cậu sai người điều tra thông tin của cô và biết được cô có người
    anh là song sinh, Mạc Thiên Hòa rất muốn xử phạt con nhóc láo cá kia nên cố
    tình nhập học vào lớp của anh cô và nằm chung ký túc luôn cho tiện thể. Thấy
    được biểu cảm đó của Lãnh Hạo Thiên, hắn mắc cười cô không thôi và bèn vội nói
    tránh cho cô bối rối


  • À! Chuyện nhỏ thôi, làm con trai đàn ông nên tôi sẽ bỏ qua, nên không sao
    đâu - nghe hắn nói như vậy cô mừng thầm cười gượng trả lời hắn


  • Ahaha! Phải phải, con trai đàn ông chúng ta không nên tính toán vụ nhỏ nhặt
    đó - vừa nói cô vừa vỗ mạnh lưng Mạc Thiên Hòa thể hiện bản lĩnh đàn ông của
    mình. Sự yên vui chưa được 5 giây thì Mạc Thiên Hòa nói tiếp


  • Tôi cũng sẽ ở lại kí túc xá đó!


  • Hahaha vậy sao, vậy phòng cậu ở đâu - cô vừa thoải mái hỏi, vừa cười tươi
    tắn vì nghĩ sóng gió đã qua được ải


  • Tôi ở chung phòng với cậu - Mạc Thiên Hòa nói cùng với ánh mắt nhướng cao
    lên chiêu tức cô, nghe xong câu trả lời đó của hắn thì cô ho khan. Cùng với
    khuôn mặt không thể tin vừa ho vừa đấm nhẹ ngực


  • Khụ khụ! Cậu nói gì? Tôi không có nghe lầm chứ! - ngoài mặt cô tỏ vẻ mình
    ngạc nhiên không thể tin được kèm theo nụ cười gượng, nhưng trong lòng thì cô
    đang rào hét lên trong thâm tâm "Aaaaaaa! Có ai có cuộc đời khốn nạn như tôi
    không? Tránh quả dưa chưa xong thì thôi đi, đã vậy còn gặp quả dừa âm trì này
    nữa! Trời ạ, người có còn đường cho con sống nữa không vậy hả?"


  • Đương nhiên là thật, vì cậu đúng là tên Lãnh Hạo Thiên tôi chung phòng kí
    túc xá mà. Phải không bạn hiền? - vừa nói khuôn mặt của Mạc Thiên Hòa cười
    gian tà thì thầm vào tai của cô, khiến tóc tai gáy của cô dựng đứng khóc thét
    trong thâm tâm " Hắn là ác quỷ! Chắc chắn thằng cha này là hắc ám, huhu mẹ ơi
    con muốn về!! Con không muốn sống chung phòng với tên ác quỷ này đâu " nhưng
    vẻ ngoài mặt là mỉm cười bắt tay thật chặt nói với Mạc Thiên Hòa


  • Hì! Mong làm BẠN BÈ TỐT suốt học kỳ nha anh bạn!


  • Ừ! Mong là vậy - nói xong cả hai im lặng bắt đầu buổi học của mình


Bỗng chốt chuông trường reo lên báo hiệu ra chơi, cả đám nữ sinh bao vây Lãnh
Hạo Thiên ríu réo hỏi về Mạc Thiên Hòa. Riêng Mạc Thiên Hòa lại đi lại lớp của
Lãnh Tuyết Mi đi tìm con nhỏ xấc xược đó tính sổ cho rõ ràng, để lại cô bị bao
vây trong trận


  • Nè nè Hạo Thiên! Cậu bạn Thiên Hòa là bạn bè cậu quen lâu rồi à?


  • Có phải hai cậu là bạn thân của nhau không? Tớ thấy hai cậu cười nói thân
    mật quá trời


  • Hạo Thiên cậu giới thiệu Thiên Hòa cho tớ được không?


  • Nè! Cậu ấy sống ở đâu vậy? Trông bảnh trai phết! Hihi....


Bị bao vây tứ phía kèm theo là mấy tiếng của những cô bạn học khiến cô đau
đầu, bèn cười gượng hòa nhã nói với họ


  • Hahaha bình tĩnh các nàng! Thật ra chỉ là có sự hiểu lầm ở đây thôi, không
    có gì hết. Tớ và cậu ấy quen biết nhau qua sự việc "nhỏ nhặt" ấy nên mọi
    chuyện chỉ có vậy thôi - đám nữ sinh nghe Lãnh Hạo Thiên nói vậy thì ảo não,
    buồn phiền không thôi. Vì họ biết nếu có hỏi thêm thì Lãnh Hạo Thiên cũng
    không biết, nên họ ngừng bàn lại vụ này. Khẽ bất giác bọn họ quay qua đám nam
    sinh nói với bọn họ bằng giọng điệu khuyên giải, lý lẽ


  • Nè! Mấy cậu không được ăn hiếp Lãnh Hạo Thiên, cậu ấy tuy nhỏ con nhưng
    người ta vẫn là nam sinh. Các cậu không nên kì thị bạn bè trong lớp!


  • Đúng đó, là bạn bè mấy cậu nên biết chia sẻ thông cảm cho bạn ấy chứ!


Đám nam sinh thấy hầu hết nữ sinh nói giúp Lãnh Hạo Thiên mà thầm trách cứ bọn
chúng, khiến đám nam sinh tức giận thì bèn nghĩ cách trả đũa cô cho hả giận.
Cả đám nam sinh cười khinh bỉ ra mặt, tụm lại một chỗ móc méo chỉ trích cậu


  • Tụi bây thấy chưa! Người ta lại được chị em phụ nữ giúp đỡ nữa kìa?, gì mà
    còn nói " Mấy cậu phải giúp đỡ bạn ấy, thông cảm cho bạn ấy ". Trời ạ! Tao
    nghe còn mắc ói. Hahaha

Lãnh Tuyết Mi lúc này không rảnh so đo với đám nam sinh miệng đàn bà này nói
tới mình, việc cô lo lắng là ở chung phòng với Mạc Thiên Hòa hắn.


  • Ah! Má ơi toi con rồi!

Chợt cô la lên với vẻ mặt hoảng hốt cùng với tốc độ chạy bàn thờ mà một mạch
về ký túc xá, hốt hoảng quá cô chạy đụng trúng một nữ sinh xinh đẹp. Vội vàng
Lãnh Tuyết Mi đỡ cô nàng nữ sinh đứng dậy, miệng liên tục hô


  • Xin lỗi! Xin lỗi! Là do tôi bất cẩn, bạn có sao không?


  • Ừm! Không sao hết, bạn đừng xin lỗi mình nữa - vừa nói cô nàng này nở một
    nụ cười thân thiện với Lãnh Tuyết Mi, khiến cô ngưỡng mộ cô nàng này là một cô
    gái lương thiện xinh đẹp, vui vẻ cô hỏi


  • À! Bạn tên gì?


  • Hì! Mình là Nhược Như Thủy, còn cậu?


  • À! Mình tên Lãnh Hạo Thiên, ấy chết xin lỗi cậu nha. Bây giờ mình rất bận,
    mình cần phải đến ký túc xá ngay lập tức


  • Gần vô học rồi cậu đi lại đó thầy cô trong trường sẽ phạt cậu đó Hạo Thiên


  • lo lắng cho Lãnh Hạo Thiên nên Nhược Như Thủy nhấc nhở cô


  • Ahaha không sao đâu, việc bị phạt không sao! Chứ việc này rất có sao đó -
    vừa chạy rời đi vừa nói la lên với Nhược Như Thủy cách xa


Chạy suốt 15 phút rốt cuộc cô cũng đến phòng ký túc xá của mình, mở mạnh phòng
ra thì thấy đồ đạc của mình tứ tung do cô tự bày hầy. Khẽ thở phào nhẹ nhõm,
cô xắn tay áo lên dọn dẹp sạch sẽ. Không phải cô ngượng do ở dơ bị nam nhân
chê cười mà là, trời ạ khó nói lắm! Thì là những đồ lót này nọ và sữa tắm dành
cho con gái của mình. Cô sợ bị bại lộ thân phận con gái, đến lúc đó nhà trường
đuổi học cô. Còn anh cô sẽ phải bị thôi học do lừa nhà trường, nghĩ tới cô đã
sợ xanh mặt mày rồi nói chi tới cảnh hắn thấy căn phòng bừa bãi này. Sau khi
dọn dẹp mệt lã người thì Lãnh Tuyết Mi nhìn đồng hồ cũng đã tan trường về, các
nam sinh cũng lần lượt đi về kí túc xá nghỉ ngơi. Lúc này cô tranh thủ đi tắm
để không bị Mạc Thiên Hòa phát hiện nên đã vô phòng tắm và tắm, nhưng trời nào
chiều lòng người! Lúc cô đang tắm trong cầu tắm cũng là lúc hắn đã mở cửa bước
vô phòng và nằm lên giường kia dành cho hắn. Còn vali và đồ đạc thì để qua một
bên, đang nằm nghỉ ngơi nhớ lại lúc trưa ra chơi đi kiếm đứa con gái kia thì
nghe các cô bạn của con nhỏ đó nói là nhỏ đã bị bệnh và xin nghỉ học một thời
gian dài. Nhưng hắn vẫn ấm ức không thôi vì cớ gì mà hôm qua còn khỏe mạnh xấc
xược, ngang tàn mà qua bữa sau bệnh nặng đến nỗi xin nghỉ bệnh thời gian dài.
Nằm suy nghĩ thì bất giác Mạc Thiên Hòa nghe tiếng cửa tắm mở ra, thì thấy
Lãnh Hạo Thiên tắm bước ra trông rất đáng yêu cùng với bộ đồ hơi rộng đối với
cậu bạn học này. Lúc này Lãnh Tuyết Mi ú ớ không thôi vì thấy Mạc Thiên Hòa đã
nằm trên giường của hắn, đã vậy còn đang nhìn cô chăm chăm. Bản năng mách cô
rằng cô nên cẩn thận gã này, thấy hắn cứ nhìn mình quài khiến cô run lên một
cái mạnh miệng chọc hỏi hắn


  • Bộ đó giờ không thấy con trai tắm ra sao sao mà nhìn dữ thế? Bộ cậu là GAY
    à!

Mạc Thiên Hòa tức giận vì câu chiêu chọc của Lãnh Tuyết Mi cô mà đứng mạnh
lên, đi lại cô và khuôn mặt điển trai đã đi lại gần cô và áp cô vô góc tường
nở nụ cười gian tà trả lời cô


  • À! Nếu là GAY thì sao? Mà không phải thì sao?

Nghe xong bất giác cô nắm chặt tay hắn, khiến Mạc Thiên Hòa khó hiểu bởi hành
động của cô. Đúng lý là người bị áp vách tường cậu bạn học này sẽ tự ái và
giận dữ và quê độ, nhưng lại khác với suy nghĩ của hắn. Câu nói của cô khiến
hắn đơ người


  • Hay quá! Thế cậu là công hay là bé thụ vậy???


Đứng Lại Con Nhỏ Xấc Xược - Chương #2