Thủy Long quân đoàn đa phần thuộc đông phương cự long, bên cạnh đó là một số
chủng tộc có một phần huyết mạch của rồng và tất cả đều có thể hóa hình.
Bên trong khoang tàu được chia làm năm phần khác nhau là: tầng hầm, buồng laí,
phòng ngủ, buồng cứu sinh và Gate, Gate được dùng khi buồng cứu sinh bị hủy,
từ đây chỉ những người có dấu hiệu nhận biết của guild mới có thể tiến vào.
Dọc đường đi Hải Linh giới thiệu sơ lược cho Lord về mẫu tàu ngầm này, chỉ cần
đạt cấp Thiếu Úy trở lên là có thể sắm cho mình một chiếc, Hải Linh rất hào
hứng giới thiệu về nó, dù chẳng hiểu gì nhưng nhìn khuôn mặt phấn khởi của
nàng thì Lord cũng không tiếc gật đầu khen ngợi.
Bề ngoài chiếc tàu ngầm không khác mấy với mấy chiếc Kilo của đất nước cậu,
chỉ khác là bên trong thay vì dàn máy móc với đội ngũ quân đội đã qua đào tạo
thì tại đây là các ma trận sư, các mã lệnh của con tàu hoạt động theo cường độ
tinh thần lực và chỉ thị của họ.
Ở dưới tầng hầm là những ma pháp trận được thiết lập từ trước, đó là nơi cất
chứa ma tinh thạch, cung cấp năng lượng cho con tàu và kết nối trực tiếp tới
buồng lái.
Bên thành tàu có những tấm kính cường lực cỡ lớn trong suốt, ở trong có thể dễ
dàng nhìn thấy cảnh vật bên ngoài.
“Thưa thủ trưởng, đây là?. . .”, khi đi vào khu vực buồng lái, một trong số
những người trong đó liền hỏi.
Lord nháy mắt ra hiệu với Hải Linh, cô nàng hiểu ý trả lời: “một người bạn của
ta”, đám người kia như muốn hỏi thêm gì đó nhưng thấy phản ứng của Hải Linh
đành thôi.
“Đừng hiểu nhầm, ta chỉ muốn đi ké một đoạn, sẽ không tham gia vào nhiệm vụ
các ngươi”, Lord lên tiếng giải vây, kể từ khi các NPC biết nhận thức, cậu
không thể dùng cách đối đãi với họ như trước, rất nhiều chuyện rắc rồi sẽ phát
sinh, theo dự đoán của cậu thì cũng sắp rồi.
Chỉ thấy một người trong số đó nói nhỏ vào một vật giống bộ đàm, chỉ giây lát
sau một người thanh niên tóc vàng chạy đến.
“Hải Linh, bạn em tới chơi sao không gọi anh đến”, người chưa thấy mà giọng
oang oang khắp tàu.
Hắn ngó dáo dát khắp phòng, khi bắt gặp thân ảnh Lord liền bước tới: “tôi là
Robert, một nữa tình nhân của Hải Linh”, Robert rất lịch sự bất tay Lord.
“Này, anh nên cư xử cho phải phép với lại tôi là tình nhân của anh khi nào?”,
Hải Linh gắt lên khi thấy Robert có hành vi vô lễ.
Robert chưa kịp trả lời thì bàn tay hắn đã chạm vào Lord và xuyên qua, Robert
giật mình rút tay lại, tiếp đó hắn liên tục dùng tay chạm vào người Lord nhưng
không thể, người trước mắt hắn cứ như không tồn tại vậy.
“Chẳng lẽ cậu thuộc chủng tộc Linh Long?”, một lão già ngồi giữa ma pháp trận
ngạc nhiên hỏi.
“Cũng gần vậy”, Đêm về mặt nào đó có liên quan tới chủng tộc này dù bản thân
nó và Lord là một thể, cậu cũng không phủ nhận.
“Làm hết hồn”, Robert đưa tay vuốt mồ hôi.
Những người xung quanh nữa cười nữa không nhìn Robert, một người trung niên
ngồi đầu buồng lái cười nói: “Này Robert, cậu đã tuyển đủ người chưa?”
“Ấy chết, tôi quên mất”, hắn chạy biến ra ngoài nhanh như lúc hắn vừa vào vậy,
Lord chỉ biết cười trừ nhìn theo.
“Thật xin lỗi vì đã không quản lí tốt cấp dưới”, bề mặt Hải Linh vẫn bình tĩnh
truyền âm cho cậu nhưng âm điệu như muốn khóc.
“À không sao, ta thấy cậu ta thú vị đấy chứ”, Lord an ủi.
Sở dĩ Robert nhẹ nhõm như vậy bởi Linh Long thuần chủng là loài không có thực
thể, chúng giống như tế bào vi khuẩn, mỗi khi muốn sinh sản buộc phải chia
tách bản thể ra nên việc giao phối với các giống loài khác là không thể, trừ
trường hợp đặc biệt của Monica.
Hải Linh và những người còn lại cũng trò chuyện với nhau, thỉnh thoảng họ cười
lên vui vẻ nhưng không còn tự nhiên như trước.
Mặt trời lên đỉnh đầu cũng là lúc con tàu xuất bến, chuyến thám báo này chỉ
một con tàu duy nhất của Hải Linh hành động, Robert cũng đã tuyển đủ người và
bây giờ đang thao thao bất tuyệt tại buồng lái.
Ngồi bên kia màn hình, Luka mặt đầy sát khí nói: “thật xấc xược, để em kêu
Diablo giết sạch bọn chúng”
Lord nghe thế liền chảy mồ hôi hột “em là người rộng lượng mà đúng không?, dù
sao đây chỉ là phân thân, bản thân ta cũng không cho họ biết, Hải Linh cư xử
như thế là đúng, em không nên làm khó họ”
“Vâng, lời anh luôn đúng”, lật mặt còn nhanh hơn lật sách, Luka cuộn tròn nằm
trong lòng Lord, bộ dáng vô hại lên tiếng.
Theo như lời Arthur nói, nằm gần bên sườn núi là một guild nhỏ, Lord không cần
đi xa, cậu ra lệnh cho Hải Linh đưa tàu nổi một phần lên mặt nước rồi hóa
thành làn khói bay đi.
“Ngài đi mạnh khỏe”, Hải Linh hai tay tạo dáng trái tim quanh miệng hô lớn.
Những người trong tàu nghe thế nhao nhao hỏi lại, cô trả lời họ bằng nụ cười
nữa miệng, dù không biết là ai nhưng ít nhất phải là Trung Úy trở lên.
“Trung Úy thì sao chứ?, Linh thể thì sao có thể cướp cô ấy khỏi mình”, Robert
cười hì hì hướng Hải Linh trêu ghẹo.
Không quá khó khăn để tìm thấy mục tiêu, ngay bên sườn núi một gia trang phong
cách đông phương nằm ẩn giữa những vách đá trơn nhẵn khổng lồ, trước cánh cửa
là hai con golem lv100 hình dáng sư tử đá canh gác.
“Xem ra cô ta vẫn chưa tới”, Lord thầm nghĩ.
Gia trang nhỏ như thế này hẳn thuộc hạng vô danh, tuy thế Lord cũng không tỏ
vẻ khinh thường, biết đâu đây chỉ là phần khuất của nó như Tháp Thiên Đường
của cậu.
Phần thân phân này sức chiến đấu tầm khoảng lv 100 đến 110 là cao, chủ yếu
Lord muốn do thám là chính, dù bị phát hiện và tiêu diệt thì Yurika cũng không
thể đoán được đây là cậu.
Yurika là người cẩn thận, chắc chắn cô ta sẽ cử thuộc hạ đi trước nhưng chắc
chắn đó không phải thủ vệ, cao lắm là cấp bậc Thống Lĩnh.
Lord kiên nhẫn chờ đợi, cậu phân tán ra thành từng làn hắc vụ nhàn nhạt quanh
quẩn sơn trang, nữa ngày sau, một đội quân từ Tháp Thiên Đường đã xuất hiện.
Đúng như dự đoán của cậu, dẫn đầu đội ngũ là một NPC thuộc Linh giới, căn cứ
theo linh lực cô ta phát ra, Lord đoán lv cô ta đạt tầm 200 đến 250 là cực
hạn.
Linh giới do Yurika và một số người chơi khác trong guild tạo ra, trong số
những người đó bây giờ chỉ còn Yurika là sống sót.
Npc này rất có thể không thuộc Linh Vương Cung, theo hiểu biết của Lord về
Yurika thì cô ta không có thói quen hi sinh thuộc hạ.
Trên cơ bản thì tất cả các NPC đều tuân lệnh bất kỳ một chủ nhân nào trong
guild, giống như trường hợp Arthur mượn Berangaria từ Long Điện, trong trường
hợp này cũng có thể như vậy.
“Chậc, thật xảo trá”, Lord cảm thấy thất vọng khi người cậu mong đợi không
đến, tuy thế cậu vẫn chăm chú theo dõi xem cô ta nhận được lệnh gì.
NPC này mang hình dáng Orc, chỉ khác ở chổ caí đuôi ánh bạc ngoe nguẩy sau
lưng cô ta, đi sau đó là gần 100 thân ảnh quái vật với nhiều mức lv khác nhau.
Ngay khi đặt chân vào gia trang, hai con golem gầm lớn báo hiệu cho chủ nhân
chúng biết có người đến, thân hình nhanh chóng to hơn một vòng, thổ nguyên tố
cấp tốc tụ tập thành lớp giáp tạm thời quanh người.
“Grào . . .”, lũ quái vật theo sau cô nàng NPC cũng gầm lại thị uy.
“Lũ nhãi nhép”, cô nàng cười lạnh.
Hư ảnh nắm đấm to tướng của tộc Orc từ cao đánh xuống, hai con golem chết
không kịp ngáp, sự chênh lệch về đẳng cấp hai bên quá lớn.
“Gréc. . .”, hàng loạt tiếng gầm rú từ trong gia trang truyền ra, theo sau đó
là đội ngũ quái vật điêu khắc từ thạch điêu dồn dập tiến tới.
“Đập nát chúng nó”, cô nàng Orc tàn nhẫn ra lệnh, quái vật đấu quái vật, những
thướt phim tưởng chừng như trong phim ảnh nay đang diễn ra trước mắt.