11 : Con Mồi Và Thợ Săn


“Thật ra cô ta muốn gì”, Lord tự hỏi.

Đội quân do Yurika cử đến đều thuộc thú hệ, cường lực mạnh mẽ chưa kể đến sự
chênh lệch đẳng cấp hai bên, lũ quái thạch điêu hoàn toàn dưới cơ, đây là đơn
phương tàn sát.

“Thưa ngài đã dọn dẹp xong”, một con quái vật đầu bò cung kính đáp.

“Thật nhàm chán, lũ sâu bọ này mà cần đến Onar ta sao?”, giọng điệu có chút
bất mãn.

“Có lẽ ngài ấy tin tưởng vào năng lực của ngài”, con quái đầu bò nhe răng nịnh
nọt, nhìn mặt thằng này mà Lord muốn cho nó ăn đấm, thử tưởng tượng một con bò
nhe răng cười lấy lòng thì sẽ hiểu.

“Điều đó là tất nhiên, để xem lũ sâu bọ này có gì nào?”, Onar không phản bác
mà còn cho là đúng, cô ta vuốt đầu con bò ra vẻ khen ngợi nói “khi về nhất
định ta sẽ cân nhắc thăng chức cho ngươi, thông minh như ngươi mà làm lính thì
thật phí”

“Ụm. . .bò. . .”, con quái đầu bò rống lên thích thú, Lord cũng không rõ lắm
về cấp bậc bên Linh giới nhưng hẳn cũng không khác so với Long Điện là bao.

Thế là Onar và con quái đầu bò dẫn đầu tiến vào, theo quan sát của Lord thì
khuôn viên tòa gia trang được bố trí hai trận pháp khác nhau, một là thạch
trận, cái còn lại là ngũ hành trận, dĩ nhiên chỉ đạt mức sơ đẳng, nhìn theo
bóng lưng của bọn chúng, cậu thầm nghĩ “ai bảo ngu như bò chứ, ta nhổ vào”.

Lord hóa màn hắc vụ nhàn nhạt đột nhập vào tòa gia trang, thạch trận thì không
có gì để nói, trước man lực khủng bố của lũ này thì chúng chỉ là vật trang
trí, không có nữa điểm tác dụng.

Theo từng bước chân cũa lũ quái, từng mảng thạch trận bị dẫm nát không thương
tiếc, chúng cứ thế một mạch tiến đến ngũ hành trận.

Phần còn lại gia trang được bao bọc trong lớp màn chắn ngũ sắc, xung quanh nó
là năm viên đá với từng thuộc tính riêng biệt : kim, mộc, thủy, hỏa và thổ,
năng lượng từ chúng không ngừng luân chuyển cung cấp cho màn chắn.

Cánh cửa tòa gia trang lần đầu hé mở, năm thân ảnh từ từ đi ra, dẫn đầu là
người trung niên y phục cổ trang thời xưa, bên cạnh ông ta là bốn NPC kiếm
khách lv 200.

“Căng rồi đây”, Lord thú vị nhìn xem Onar sẽ xử lý thế nào.

“Mi là kẻ lãnh đạo nơi này”, con quaí đầu bò thay mặt Onar đứng ngoài màn chắn
lớn giọng.

“Hỏi ngu, nơi này ngoài ta ra thì còn ai, đúng là ngu như bò”, người trung
niên hất hàm trả lời, đội hình tổng thể bên ông ta chiếm ưu thế hơn so với
Onar.

Con quái đầu như muốn phản bác thì bị Onar ngăn cản, “hàng hoặc chết”, cô ta
nói với giọng điệu ra lệnh.

Lord không nhìn Onar, cậu chăm chú nhìn con quái đầu bò này, mặt nó nhăn lên
đầy hậm hực, ánh mắt đó như muốn nói “đừng đồng ý, mi đồng ý thì làm sao ta có
thể xé xác mi được”, dù bò trong trí nhớ của Lord, bò thuộc động vật ăn cỏ
nhưng cậu không chắc mấy tên này cũng như thế.

Và ý nguyện của bò ca đã thành hiện thực, gã trung niên nhếch mép cười lạnh
“về kêu chủ nhân lũ súc sinh các ngươi ra đây, ta không có hứng nói chuyện với
súc vật, Trúc Kiếm. . .tiễn khách”

Trúc Kiếm là tên một trong bốn NPC theo sau ông ta, quần áo nàng ta có chút
lộn xộn, nhìn khuôn mặt phiếm hồng của nàng ta không khó biết được lý do vì
sao chủ nhân tòa gia trang này lại phản ứng chậm đến thế.

“Đại nhân, để ta lôi xác bọn chúng về làm món thịt hầm xương”, bò ca xả thân
vì nghĩa, dũng cảm không từ nan cho dù bò ca chỉ đạt lv90, thua 110lv so với
bốn NPC bên kia.

“Ta thật không nhận nhầm người. . .tốt. . .tốt. . .tốt”, Onar liên tục khen
ngợi.

Không chỉ những người ở đây mà cả Lord cũng đứng hình, thua người ta hơn 100lv
mà đòi cân 4 thì tự cổ chí kim chỉ có bò ca.

Gã trung niên và bốn NPC bên cạnh ôm bụng cười ngặt nghẽo, “người ta nói ngu
như bò quả không sai, xem ra tối nay có món bò hầm rồi”, gã ta nhìn bò ca đầy
thèm thuồng, cơ hồ nước dãi chảy cả ra, làm bò ca vừa sợ vừa giận.

“Xem ra mi không đồng ý, vậy thì chết đi”, trên tay Onar là một cây đại chuỳ
lớn, cô ta vận toàn lực đập mạnh vào màn chắn.

“Crắc”, lớp màn chắn chỉ hơi rung một chút, Onar gầm lớn “vỡ cho ta”

“Còn chờ gì nữa, không mau lên phụ”, bò ca rống lên, hắn rút sau lưng ra khúc
gỗ khổng lồ, lấy đà nhảy lên rồi bổ mạnh xuống dưới.

Lũ quái phía sau cũng nhao nhao tới phụ, tiếng gầm rống vang trời.

“Ngu ngốc, ngũ hành trận được cấu tại từ ngũ hành, hấp thụ linh khí thiên địa,
đòn đánh các ngươi cơ bản là vô ích, dù ngũ hành trận này chỉ ở mức sơ cấp
nhưng nguyên liệu cấp tạo nên nó là Tinh Thạch cấp độ 3, muốn phá vỡ nó ít
nhất phải đạt lv400 trở lên”

“Vậy sao?, thế thì ngươi đi chết được rồi”, chất giọng đặc sệt của Onar biến
mất, thay vào đó là âm thanh ồm ồm như sấm động.

Đôi đồng tử trắng đen của cô ta đã đổi thành một màu hỏa diễm, trên trán Onar,
một ấn ký ngọn lửa hình thành, nếu Lord đoán không sai, kẻ đang điều khiển cơ
thể Onar lúc này là Dung Nham Cự Nhân, thủ vệ Hỏa Vực Vô Tận trong Linh giới.

Sức mạnh Dung Nham Cự Nhân quá lớn, hắn chỉ có thể cung cấp một phần sức mạnh
trong khả năng Onar chịu đựng, lv cô ta được thúc đẩy lên tới 506.

Toàn thân Onar bao bọc trong lửa, thân hình to lớn như Hỏa Thần sừng sững giữa
gia trang.

“Hỏa Nguyên Tố nghe lệnh, lấy danh nghĩa của ta, Dung Nham Cự Nhân, ta triệu
hồi các ngươi đến, hủy diệt kẻ ti tiện này, Hỏa Bạo”, một tràng chú ngữ từ
miệng Onar phát ra, hỏa nguyên tố cấp tốc tụ tập đến, lũ quái theo sau dưới sự
chỉ dẫn của bò ca đã ra ngoài, trong đây chỉ còn lại Dung Nham Cự Nhân trong
cơ thể Onar và năm người tại gia trang.

Thực ra Dung Nham Cự Nhân không cần niệm chú ngữ vẫn có thể thực hiện các đòn
đánh như thường, nhưng do hắn đang nắm giữ cơ thể Onar nên không thể thực hiện
khả năng này, Onar thuộc thú hệ, điển hình lực lượng, không thích hợp để sử
dụng ma pháp.

Những tinh điểm hỏa sắc li ti theo thời gian bám lấy dày đặc màn chắn, những
người bên trong thấy không ổn liền đi vào trong, theo suy đoán của Lord chắc
hẳn bên trong sẽ có lối thoát hiểm.

Dung Nham Cự Nhân cười nhạt “Bạo”

“Rầm. . .rầm . . .rầm”

Một cột lửa hình nấm bốc lên cao, dưới làn sóng nhiệt những khối kiến trúc,
biệt viện, hoa viên bên trong thành đống gạch vụn.

“Thật lợi hại, khi ta thăng chức nhất định phải học thứ này”, bò ca vuốt mồ
hôi trên trán nhỏ giọng.

“Đại ca nói chí phải”, lũ quái xung quanh phụ họa theo, hành động vuốt mông
ngựa của bò ca dĩ nhiên được chúng nhìn thấy và thực hành ngay lập tức.

Từ căn hầm nhỏ dưới gia trang năm thân ảnh chật vật chui ra ngoài, gã trung
niên ngẩng mặt lên trời gầm lớn, “lũ khốn kiếp, bình sinh ta và các ngươi chưa
từng gặp mặt, các ngươi phá nát cơ nghiệp của ta, dồn ta vào đường chết, các
ngươi sẽ bị qủa báo”

“Ngu muội, giữa loài người và dị hình tộc chúng ta trước nay không chung một
đường, các ngươi giết chúng ta lấy thịt và Ma Tinh Hạch là đúng còn chúng ta
giết các ngươi là sai, trước khi săn giết ma thú các ngươi có từng nghĩ đến,
chúng ta vốn không cùng chủng tộc. . .nhớ kỹ điều đó, cuộc chiến giữa loài
người và ma thú đã được định sẵn, nó đã bắt đầu từ thưở thiên địa được hình
thành, sẽ không một ai, không một thứ gì có thể thay đồi”, Dung Nham Cự Nhân
gầm lớn.

“Nói hay lắm, đã thế để mạng lại đi, Tứ Kiếm liên thủ, hôm nay Chung Vạn Sơn
ta thề sẽ đem nghiệt súc các ngươi bồi táng cùng”


Dự Án Vincent - Chương #11