5 : Mặc Đại Phu Chết


Cốc cốc !!

“ Sư phụ, chúng ta đến rồi !!”

Hàn Lập lễ phép gõ cửa rồi hô lên với Mặc đại phu, còng Trương Thiết thì đứng
khoanh tay ở một bên, hôm nay hắn định giải quyết hết mọi chuyện nên cũng
chẳng cần giả vờ giả vịt làm gì nữa.

“ Vào đi !”

Một giọng nói từ sau cánh cửa truyền đến, là âm thanh của Mặc đại phu không
sai nhưng không hiểu sao lại có vẻ gì đó khác thường. Điều này làm Trương
Thiết khẽ nhíu mày nhưng rồi lại lắc đầu cho qua, tuy vậy hai tay hắn vẫn thủ
ấn quyết để đề phòng.

Két !!

Đẩy cửa ra, Hàn Lập cùng Trương Thiết một trước một sau đi vào, nhưng khi hai
người nhìn vào bên trong thì đều đồng loạt há hốc mồm

Bên trong phòng lúc này nào có Mặc lão ở đó, chỉ có một mỹ nam tử phong thần
tuấn lãng đang nhăm nhi ly trà ngồi ở đó

“ Ngươi, ngươi là ai ?? Sư phụ đâu “. Hàn Lập đầy mặt thất kinh la toáng lên

Mỹ nam tử nghe vậy thì khẽ mĩm cười, nụ cười của hắn tươi sáng như ánh mặt
trời đủ sức hạ gục bất kì người phụ nữ nào nhìn thấy nó. Tuy nhiên nụ cười đó
lại làm Trương Thiết phải nổi da gà hết cả lên, một cảm giác nguy cơ mạnh kẽ
lan tràn trong lòng hắn

Không một chút chần chờ, Trương Thiết lập tức kết ra một pháp ấn quen thuộc,
ngay lập tức có một lớp ánh sáng màu vàng nhạt bao quanh hắn cùng Hàn Lập đang
ngơ ngác bên cạnh lại.

Hộ cương tráo.

Đây là một môn thuật pháp phòng ngự cấp thấp trong Thiên Cương quyết, tuy uy
lực không cao nhưng được cái thi thuật nhanh chóng, dùng chống đỡ lúc nguy cấp
là thích hợp nhất.

Gần như là cùng lúc với Trương Thiết, vị mỹ nam tử đang mĩm cười kia đập mạnh
tay lên bàn, ngay lập tức có vô số mũi tên từ bốn vách tường bắn ra liên tục
va vào hộ tráo của Trương Thiết. Tuy nhiên với thủ đoạn phàm tục này làm sao
đột phá được phòng ngự của pháp thuật, những mũi tên chỉ tạo ra những gợn sóng
lăn tăn trên hộ tráo rồi hết lực rơi xuống đất.

“ Không thể nào !”

Nụ cười trên mặt mỹ nam tử đã biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là nét
thất kinh không thể tin nổi.

“ Ngạc nhiên lắm sao sư phụ, ngài không ngờ ta cũng có thể tu luyện chứ gì !”

Trương Thiết đối mắt cùng mỹ nam tử, không phải nói là Mặc đại phu. Do những
linh cảm không lành những ngày gần đây nên ông ta mới quyết định thực hiện kế
hoạch đoạt xá sớm, lúc gọi Hàn Lập cùng Trương Thiết đến đây thì ông ta đã bài
bố thiên la địa võng. Không ngờ giữa đường lại giết ra một Trình Giảo Kim

“ Thiết đại ca, huynh nói ông ta là sư phụ. Không thể nào !!”

Hàn Lập bên cạnh lại thêm một lần há hốc mồm, hắn không thể tin được đây là
lão già họm hẹm dạy mình công pháp lúc trước.

Trương Thiết không trả lời Hàn Lập mà cười mĩa nhìn “ Sư phụ “ của mình

“ Từ khi nào ?”

Mặc đại phu mặt trầm như nước gằn giọng hỏi, ông ta không hổ danh đã từng là
kiêu hùng một phương, chỉ cần suy nghĩ chốc lát đã hiểu mình trước giờ đều bị
lừa. Chỉ là ông ta muốn biết mình bị phát hiện từ lúc nào mà thôi

Và dĩ nhiên Trương Thiết sẽ không nói cho Mặc đại phu biết sự thật, chỉ thấy
hắn đưa mắt nhìn quanh phòng rồi đưa ánh mắt hài hước nhìn ông ta

“ Ta nói này Sư phụ lão nhân gia, Hàn đệ dù gì cũng chưa tính là người tu
chân, lão không

định dùng mấy thứ cạm bẫy này đối với đệ ấy chứ, lỡ có gì thì ngài lấy ai mà
đoạt xá đây “

“ Hừ “

Mặc đại phu như bị chọt trúng chỗ hiểm hừ mạnh một tiếng, lão ta quả thật
không dám làm tổn thương Hàn Lập, mấy mũi tên lúc này mục tiêu cũng chỉ là
Trương Thiết thôi.

“ Thằng nhãi, đừng nghĩ có chút tu vi là có thể chống đối ta, ta sẽ cho ngươi
biết thế nào là hậu quả !”

Mặc đại phu ngạo nghễ nói, xong ông ta đứng dậy lấy từ trong lòng ra một tấm
phù. Dù Trương Thiết không nhận ra đó là phù gì nhưng điều đó không ngăn cấm
hắn đề phòng

Ấn lên những pháp quyết khó hiểu, Mặc đại phu vung vẩy tay khẽ hô lên

“ Định thân phù “

Lá phù hóa thành một tia sáng bay thẳng đến Trương Thiết, vì lo lắng hộ tráo
không chống nổi hắn lập tức bắt ấn gia thêm một tầng phòng ngự.

Tuy nhiên có lẽ Trương Thiết đã đánh giá thấp uy lực lá phù này, bởi nó hoàn
toàn bỏ qua hộ tráo mà tác dụng lên thân thể hai người, khiến cho cả hai đều
không thể cử động.

“ Ha ha, thấy chưa. Đây mới là thủ đoạn tu tiên, ha ha. “

Mặc đại phu cười lên điên cuồng, trên khuôn mặt tuấn mỹ của lão tràn đầy tham
vọng thần sắc. Cuối cùng, cuối cùng lão cũng thực hiện được mong ước của mình,
chỉ cần đoạt xác một tên thì lão sẽ chính thức đặt chân lên tiên lộ.

Không chút chần chờ, lão hoàn toàn bỏ âu những cảnh cáo của Dư Tử Đồng đang
trú trong thân thể mà nhanh chóng tiến tới chỗ Trương Thiết, lúc này hộ tráo
của hắn do thiếu linh lực nên đã biến mất. Mặc đại phu hoàn toàn không thấy nụ
cười nhàn nhạt nơi khóe môi của Trương Thiết đứng kia, lão đã hoàn toàn bị
giấc mơ tu tiên làm cho mụ mị

Kim kiếm thuật.

Đợi cho Mặc đại phu bước đến gần mình, thân thể Trương Thiết chợt động, một
ngón tay của hắn nhanh chóng điểm ra, một đạo khí vàng hình kiếm theo đó bắn
mạnh vào mi tâm Mặc đại phu.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Hàn Lập cùng sợ hãi của Mặc đại phu, kim sắc kiếm
khí xuyên thẳng qua đầu lão rồi mang theo những chất nhầy trắng biến mất.

Thân hình Mặc đại phu như con rối gỗ trợn to mắt lên rồi ngã xuống, chết không
nhắm mắt.

“ Đây là do ngươi tự gây nghiệt, có nhân thì có quả, không trách được ai !”

Trương Thiết bước đến trước xác Mặc đại phu khẽ thầm thì, lúc nãy hắn thật sự
đã trúng định thân phù nhưng nhờ tu vi cao nên hắn đã tụ tập linh lực toàn
thân phá giải. Hơn nữa còn tương kế tụ kế cho lão một đòn trí mạng, về phần
Hàn Lập thì hắn cũng không còn cách nào, đành để lá phù hết hiệu lực thì sẽ tự
giải thôi

“ Dư Tử Tư, ta biết ngươi ở trong đó. Muốn tự ra hay để ta đánh ngươi hồn phi
phách tán !!”

-----

Ps: chương này dở tệ, tác cũng thấy vậy. Mà hình như ta nhớ là đến Trúc cơ mới
có thần thức phải không ? Thánh nào biết chỉ tác nhé, đọc lâu quá nên cũng
quên rồi. Hì


Đồng Nhân Phàm Nhân Tu Tiên - Chương #5