4 : Chúng Ta Là Huynh Đệ


Đảo mắt lại thêm ba tháng trôi qua, cuối cùng cũng đã đến ngày Mặc đại phu
kiểm tra hai người Trương Thiết. Lúc này hắn đã là Luyện khí cảnh tầng chín,
tốc độ tu luyện có thể bói kinh người.

Đồng thời trong ba tháng này, thông qua cấp thấp thuật pháp nội thị thuật
Trương Thiết cuối cùng cũng biết được chiến hồn của bản thân mình là gì, một
con Kim Mao hỏa sư có sừng, nó hiện đang nằm im lặng trong đan điền của Trương
Thiết và chưa có vẻ gì là thức tỉnh.

“ Tất cả đã chuẩn bị cả chứ, giờ đã đến lúc ta kiểm tra thành quả của hai
người các ngươi rồi !”. Mặc đại phu bỏ tách trà xuống nhìn hai người nhàn nhạt
nói

“ Đã sẵn sàng “ Cả hai nghiêm túc gật đầu

Mặc đại phu từ từ ngồi thẳng dậy rời khỏi ghế, bỏ cuốn sách mà từ trước đến
giờ lão không dời một bước xuống bàn.

“ Vậy bắt đầu từ ngươi “

“ Đưa tay ra đây. “

“ Vận công cho ta xem nào.”

Mặc đại phu một tay bắt lấy mạch môn trên tay phải của Trương Thiết, một tay
áp vào đan điền của hắn. Lấy tu vi của Trương Thiết lúc này thì tất nhiên sẽ
thuận lợi thông quan, nhưng sau một thời gian suy nghĩ rất lâu hắn quyết định
ẩn nhẫn tiếp, hắn sẽ ở lại nơi đây tu luyện đến tầng 13 rồi mới tiến vào Tu
chân giới. Do vậy nên Trương Thiết đành ở trước mặt lão giả bộ thật lo lắng
nhưng thật ra lại chẳng hề vận công một tí nào

Qua nhiên khoảng một phút sau, Mặc đại phu thất vọng buông hắn ra rồi chuyển
hướng về phía Hàn Lập. Mọi chuyện tiếp theo thì y như nguyên tác, Hàn Lập bị
phát hiện có linh căn và được Mặc đại phu nhận làm đệ tử thân truyền, còn
Trương Thiết cũng được lão truyền cho một môn võ học gọi là Tượng Giáp công.

Đối với môn công pháp này Trương Thiết chẳng ôm chút cảm giác nào, một môn võ
học phàm trần giờ đã chẳng thể lọt vào mắt hắn nữa, có điều thử tập một chút
cho biết thì cũng chẳng sao

Hơn nửa giờ sau, hai người cáo lui ra khỏi phòng Mặc đại phu, cả hai cùng nhau
hàn huyên một chốc rồi chia nhau đi về phòng. Mỗi người đều gấp gáp với việc
tu luyện của mình

.....

Trong phòng, Trương Thiết ngồi trên giường dùng thần thức ghi nhớ lại toàn bộ
Tượng Giáp công, vốn chỉ định xem qua rồi thôi nhưng bỗng chốc hắn lại trợn
tròn cả mắt

“ Hử, có gì đó không đúng. Đây rõ ràng là một bộ tu chân công pháp chuyên về
luyện thể mà, làm sao lão ta lại cho mình “

Trương Thiết thật sự ngạc nhiên, công pháp luyện thể tại tu chân giới cũng
không hiếm gặp, thứ này thường được các tông phái lớn giao cho người phàm tu
nhằm làm lao động cho mình. Tuy vậy lão Mặc đại phu này sao lại giao cho hắn
chứ, chẳng lẽ..

“ Đã đánh chủ ý muốn biến ta thành cương thi từ lúc này sao, hừ. Tính toán
thật tốt !”

Trương Thiết lạnh lùng cười cười, nếu không phải hắn muốn ở đây đến khi tu
luyện đến Luyện khí tầng 13 đỉnh rồi mới đi thì lão ta làm sao còn sống được
đến lúc này, với tu vi của hắn đã sớm biến lão thành cát bụi rồi.

“ Hừm, có đồ tốt đưa đến cửa mà không chiếm là con rùa. Tu thêm một môn luyện
thể cũng tốt !”

Cười cười, Trương Thiết theo Tượng Giáp công bắt đầu tu luyện, môn công pháp
này có ba tầng đầu rất dễ dàng nên hắn nghĩ mình cũng sẽ không tốn bao lâu.

Mà cũng như dự tính, Trương Thiết chỉ dùng một tháng là tu luyện đến tầng ba
đỉnh phong, nửa năm thì đã đạt đến tầng sau, và tầng chín cũng là cao nhất thì
chũng chỉ dùng một năm.

Và năm nay Trương Thiết cũng đã mười hai tuổi, tu vi chính là Luyện khí đỉnh
phong.

......

“ Thiết ca huynh đâu rồi, Mặc lão đầu gọi hai chúng ta kìa “

Trương Thiết đang khoanh chân đã tọa trên giường thì nghe âm thanh của Hàn Lập
ở bên ngoài. Trong gần hai năm này tình cảm của họ đã rất thân thiết với nhau,
thậm chí hôm qua họ còn kết nghĩa huynh đệ nữa. Trong thời gian này Trương
Thiết cũng đã kể Hàn Lập nghe tất cả mọi chuyện về Mặc đại phu, đồng thời còn
giúp hắn tìm ra chiếc bình nhỏ thần bí.

Và hôm nay chính là ngày Trương Thiết quyết định giải quyết lão già đó rồi rời
đi

“ Tới ngay “

Két !

Mở ra cửa phòng, nhìn thân ảnh bình phàm của Hàn Lập mà Trương Thiết mĩm cười,
nhờ có bản thân trợ giúp mà hiện nay Hàn Lập đã đạt luyện khí tầng 5 đỉnh, hơn
nữa còn nắm giữ vài loại pháo thuật cấp thấp, hoàn toàn đã vượt xa so với
nguyên tác, tất nhiên công lao của chiếc bình nhỏ là không thể bỏ qua.

“ Lập đệ, có lẽ đến lúc ta rời đi rồi !”

Bước trên đường, Trương Thiết tùy ý nói với Hàn Lập. Người sau nghe vậy thì
ngừng lại bước chân, một mặt bình tĩnh gật đầu

“ Đệ biết, nhưng sao nhanh vậy ??”

“ Ta đã đạt đến Luyện Khí đỉnh rồi, cần gia nhập vào tu chân giới để tìm kiếm
thêm cơ duyên. Rời đi là chuyện không tránh được, chính đệ sau này cũng phải
vậy !”

Trương Thiết đầy mặt nghiêm túc nói với Hàn Lập, hắn rất quan tâm vị nghĩa đệ
này nên những gì có thể hắn đã dạy đối phương tất cả.

“ Vậy đệ có thể đi cùng huynh được không?”

Hàn Lập khắp mặt tràn đầy chờ mong, kể cả Trương Thiết cũng có phần tâm động
nhưng rất nhanh lại lắc đầu

“ Không thể, tư chất của đệ quá kém. Bây giờ ra ngoài chỉ có thể làm tán tu
nguy hiểm cận kề, ít nhất phải đến tầng mười thì mới được !”

“ Vậy à “. Khuôn mặt Hàn Lập chứa đầy thất vọng

“ Yên tâm đi, có chiếc bình nhỏ đó đệ chắc chắn sẽ có thể tu luyện đến đỉnh
cao. Chắc chắn sẽ có ngày chúng ta gặp lại, dù có thế nào mình vẫn là huynh đệ
mà đúng không ?"

" Ừm "

Trương Thiết vỗ vai Hàn Lập an ủi, đối phương nghe vậy thì cũng lấy lại tinh
thần gật mạnh đầu.

Lúc này hai người đã đến trước phòng Mặc đại phu, nhìn căn phòng đó ánh mắt
Trương Thiết lóe lên tia sắc lạnh

“ Mặc đại phu, sư phụ, đã đến lúc chúng ta lật bài với nhau rồi. Ngài yên nghỉ
đi thôi.....”


Đồng Nhân Phàm Nhân Tu Tiên - Chương #4