Câu Chuyện Về Thân Thế


Người đăng: ๖ۣۜNhân ๖ۣۜQuả

Hồng Trần nhớ lại khoảng thời gian xa xưa lúc trước, hắn là một sinh viên, tuy nói là sinh viên nhưng suốt ngày hắn chỉ chăm chăm vào truyện, không để ý nhiều về việc học và thế giới bên ngoài.



20 tuổi, không bạn gái, không bạn bè, Hồng Trần chỉ chìm đắm trong truyện và truyện, hắn ít khi đi học, còn lại thời gian hầu như tự nhốt mình trong phòng đọc truyện.



Hồng Trần rất thích thể loại tu chân, xuyên không vào dị giới, mỗi khi trước lúc ngủ hắn đều thầm ước khi thức dậy mình được xuyên không vào một thế giới tu chân nào đó và đạt được sức mạnh vô song.



Ngày hôm đó, cũng như mọi ngày bình thường, Hồng Trần ở lì trong phòng đọc truyện, hắn nhìn vào đồng hồ, đã 3 giờ sáng, tuy hắn không muốn ngủ nhưng đôi mắt cứ từ từ nhắm lại.



Tuy nhiên hắn vẫn ước như mọi hôm trước khi hắn ngủ quên, đây dường như trở thành thói quen duy nhất của hắn.Tuy nhiên lần này lại khác.



Trong mơ Hồng Trần nhìn thấy một người trung niên khoảng 40 tuổi, người trung niên này nhìn chằm chằm vào hắn thật lâu, sau đó thốt lên:



- Ngươi có muốn xuyên không vào cửu giới không?



Hắn nhìn người đàn ông trước mặt rồi hỏi:



- Ông là ai?



Người đàn ông nói:



- Ta là ai ngươi không cần quan tâm. Ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta là được



Hồng Trần nhìn người đàn ông một lúc rồi đáp:



- Tất nhiên, đó là điều ước của ta mỗi đêm mà.



Người đàn ông lại trầm ngâm, sau đó nói:



- Ta có thể giúp ngươi, ngoài ra ta cũng sẽ giúp ngươi trở thành cường đại nhất, mạnh nhất vượt qua viễn cổ tồn tại vĩnh hằng bất tử bất diệt, nhưng cái gì cũng có cái giá của nó, và cái giá này rất lớn, ngươi có đồng ý không?



Hồng Trần trả lời ngay:



- Đồng ý, đồng ý, tất nhiên là đồng ý rồi đó là ước mơ cả đời ta a.



Tuy nhiên sau đó hắn trầm ngâm một lúc sau hắn mới thốt lên:



- Cái giá phải trả là cái gì?



Người đàn ông nói:



- Cái giá rất lớn, ta muốn ngươi suy nghĩ kỹ trước khi quyết định



Hồng Trần gật đầu, nói ngay:



- Không sao, lớn thế nào ta vẫn có thể trả được, ta đáp ứng



Người đàn ông nhìn Hồng Trần một lúc lâu, sau đó hắn lấy ngón tay chỉ vào trán của Hồng Trần. Một lúc sau Hồng Trần giật mình tỉnh giấc, cơ thể thập phần khó chịu, mồ hôi rơi đầy trên áo. Hồng Trần nghĩ có lẽ chỉ là một giấc mơ quái quỷ mà thôi.



Lúc này hắn ra khỏi phòng. Không thấy cha mình đâu, bình thường vào lúc này ông sẽ ngồi đọc báo ở ghế sopha như thường lệ và ít khi thay đỗi. Hồng Trần lúc này hơi đói bụng, hắn xuống bếp tìm một ít đồ ăn nhưng cũng không tìm được thứ gì ăn được, kể cả mì ăn liền cũng hết.



Hồng Trần lấy điện thoại ra gọi cho mẹ nhưng lạ thay, hắn không có bất cứ số điện thoại nào của mẹ, kể cả ba cũng không.



Trong lòng Hồng Trần nghĩ về giấc mơ tối qua, hắn bất đầu có cảm giác bất an về thứ mà người đàn ông tối qua đã nói. “ Cái Giá”



Hồng Trần bắt đầu chạy đi khắp mọi nơi, từ nhà ngoại đến nhà nội, nhà của người thân trong gia đình hắn đều tìm đến, nhưng tất cả làm cho Hồng Trần rơi vào tuyệt vọng. mọi người đã biến mất, tất cả người thân của hắn, những người hắn thương yêu, đều đã biến mất.



Hồng Trần đã báo cho cảnh sát, nhưng nhận được câu trả lời là những người này chưa từng tồn tại, làm cho tim hắn gần như tan vỡ



Hồng Trần lang thang khắp mọi ngỏ ngách, lúc này hắn không biết chính xác là mình đang đi đâu nữa, hắn như cái xác không hồn.



Lúc về đến nhà, Hồng Trần mong được nghe mẹ hắn kêu hắn ăn cơm tối, nghe cha hắn rầy la về việc học, nhưng không, không có bất cứ âm thanh nào, cả căn nhà yên tĩnh, một cảm giác đau đớn ập vào tim hắn, đây là lần đầu tiên Hồng Trần cảm thấy đau lòng đến vậy.



Hồng Trần như cái xác không hồn, hắn ngồi một chỗ, nhớ lại mọi ký ức tốt đẹp về gia đình mình, về người thân của mình, có lúc hắn cười ngây dại, sau đó lại rơi nước mắt. Đến khi gần sáng do mệt quá nên cuối cùng hắn thiếp đi.



Khi Hồng Trần thiếp đi đã gặp lại người đàn ông nọ, người đàn ông nhìn Hồng Trần và hỏi:



- Ngươi đã chuẩn bị xong chưa, ta sẽ đưa ngươi đi.



Hồng Trần gào lên trong đau đớn, nước mắt của hắn tuôn ra như mưa:



- Ta, ta không muốn đi, ta muốn tất cả người thân của ta trở về, trở lại bên ta, ta muốn rút lại đều ước.



Người đàn ông nhìn Hồng Trần một lúc lâu, sau đó nói:



- Ta không thể rút lại được nữa, một khi đã thực hiện thì không thể nào rút lại được đâu đó là do lúc đầu ngươi nói cái giá nào ngươi cũng có thể trả được.



Hồng Trần lắp bắp:



- Ta, ta…



Nhưng hắn chưa kịp nói gì thì trước mắt đã tối sầm lại, khi mở mất ra thì hắn đã xuất hiện ở cửu giới.


[Đồng Nhân Đế Bá] Điều Ước Cửu Giới - Chương #3