Vạn Giới Nghịch Chuyển Quyết


Người đăng: ๖ۣۜNhân ๖ۣۜQuả

Tiếng nói vừa dứt, một loại uy áp bùng nổ ra, ngoại trừ 3 nữ được Hồng Trần che chở, còn lại toàn bộ bị nghiền ép tại chổ, không thể chống đỡ tiếp tục, bị hàng ngàn u linh lao lên xé xác, tiếng la hét vọng khắp.



“Thật mạnh” Thanh Thanh hít sâu, nhìn đám người từng cái chết đi, trong lòng rất khó chịu, nhưng nàng biết mình không thể ra sức.



“Không, phải nói là rất mạnh” Hồng Trần nhìn về phía ngọn núi.



Lúc này trên đỉnh núi xuất hiện một áo bào đen nam tử, khí tức âm trầm, trên cơ thể từng luồn hắc khí sôi trào, đang mỉm cười nhìn về phía Hồng Trần.



Hai người nhìn nhau một chút, lúc này, nam tử áo bào đen bỗng nhiên biến mất, xuất hiện cũng đã cách Hồng Trần trong gang tấc, bàn tay bóp chặt, từng đường quỷ dị hắc khí bao khỏa bàn tay đánh về phía Hồng Trần



Hồng Trần trực tiếp động thủ, dùng 7 phần lực lượng đấm thẳng về phía nam tử.



“Ầm” nắm đấm giao nhau, trong nháy mắt xung quanh như bị vỡ tan, 3 nữ tuy được Hồng Trần dùng sức mạnh bảo vệ nhưng vẫn bị uy chấn về phía sau mấy dặm.



Lúc này xung quanh từng tiếng ầm vang, cây cối, sinh vật kể cả vài ngọn núi trong nháy mắt cũng bị băng diệt, 2 người đánh nhau kịch liệt, Hồng Trần chỉ công không thủ, dù sau bất tử bất diệt cũng không phải nói không. Nhưng có thể nhìn ra cơ thể lúc này lưu rất nhiều đạo vết máu, kèm thêm một chút hắc khí trong hơi thê thảm, tuy nhiên nam tử áo bào đen cũng không khá hơn hoặc nói, tệ hơn.



Nam tử áo bào đen chỉ còn một cánh tay, lục phủ ngũ tạng cũng đã nát, nhưng mà trên miệng vẫn treo một nụ cười, cái này làm Hồng Trần cảm thấy rất quái dị.



“Ầm” Hồng Trần một đấm đấm thẳng vào bụng nam tử, sau đó một chân chặn trên ngực của hắn, hỏi: “ngươi, làm cho ta cảm thấy rất hiếu kì, ta rất chắc chắn một điều, ngươi không phải Tiên Đế, tuy nhiên sức mạnh lại mạnh hơn Tiên Đế không chi một bậc, thật kì lạ, chẳng lẽ liên quan tới Ma Ấn”



Nam tử áo bào đen cười nhẹ, nói: “công tử nha. Ta thật là vinh hạnh khi đánh với ngài một trận đây, ta chỉ muốn hỏi ngài một chút, làm một quân cờ cảm giác như thế nào, hoặc là nói, làm một cái cao cao tại thượng quân cờ, lại là cảm giác thế nào đâu ?”



Hồng Trần nhíu mày “quân cờ? ý gì?”



“Ha Ha, công tử nha, ngài thật cho là bất tử bất diệt, sức mạnh vô song chỉ đánh đỗi bao nhiêu đó sao?, quả thật buồn cười, nếu cái giá rẻ như vậy, chẳng phải Tiên Đế đi đầy đất sao. Ha ha.” Áo đen nam tử cười to, trong giọng nói toát ra mỉa mai ý.



Hồng Trần lúc này bỗng hiểu ra một vài thứ, đó là những thứ cơ bản nhưng hắn chưa bao giờ để ý tới, đó là người đưa hắn đến đây là ai, tại sao muốn đồng ý điều ước của hắn, cái giá thật chỉ có vậy sao, nhưng nếu không phải thì người đó đến tột cùng là muốn gì?



“Ngươi còn biết cái gì, nói” Hồng Trần lúc này rất muốn sáng tỏ mọi thứ, bàn chân bắt đầu tăng lực đạo.



“Khặc, công tử nha, ta muốn nói với ngài một chữ, trễ, ha ha ha.” Áo đen nam tử cười to, lúc này trông hắn rất điên cuồng.



“Ầm Ầm” lúc này mây đen kéo tới, sấm chớp nổi lên, trong như ngày tận thê, Hồng Trần thấy không ổn, một cước đè xuống, áo bào đen nam tử khí tức bắt đầu tiêu tán, sau đó phất tay lên cuống lấy 3 nữ, nói:



“Trong cơ thể ta có một cái Thế Giới, ta muốn các ngươi đi vào trong đó, bên ngoài này không an toàn.” Hồng Trần sau khi nói xong trực tiếp thu 3 nữ vào trong, đây là bí mật của hắn, ngàn vạn năm gian cầm tuy bị tra tấn khổ sở, tuy nhiên tu luyện một chút cái gì vẫn không có vấn đề, trong lúc đó hắn tạo ra một phương thế giới của riêng mình, dự định ngao du ngoạn thủy xong có thể bước vào thế giới của mình, chính thức biến mất ở Cửu Giới. ( Chuẩn bị cho du hành các thế giới khác )



Trong Giới Cầu ( tạm gọi ) , 3 nữ nhìn xung quanh, nơi này linh khí nồng nặc, tiên dược, dược điền, tiên khí,… khắp mọi nơi, đơn giản là bồng lai tiên cảnh.



Bên ngoài, lúc này, bầu trời bỗng nhưng im bật, thiên địa phản phất như rung sợ mà không dám phát ra tiếng động, một bóng người nhẹ nhàng xuất hiện, giống như thần thánh uy nghiêm không thể phạm.



Hồng Trần nhìn thấy người này, nhất thời kinh hô “là ngươi”.



Người đến không ai khác chính là người đã giúp hắn đến được đây, làm cho hắn mất đi người thân, tình cảm, đổi lại là một thân lực lượng cùng ngàn vạn năm giam cầm. Hắn trong lúc nhất thời không biết nói gì.



Lúc này người đàn ông mở miệng, mang theo vô tận uy áp “ngươi, hoàn thành rất tốt”.



Hồng Trần ngẩn người “Rất tốt ?”



“đúng, nhờ có ngươi ta đã chân chính nắm được Thập Giới, ngươi làm rất tốt.” hắn cười nhẹ.



Hồng Trần phảng phất như bị sét đánh, ngẩn ra “nắm giữ Thập Giới, chuyện này đến tột cùng là như thế nào”



“Cho ngươi biết cũng không sao, dù sao bây giờ ngươi cũng chỉ là một quân cờ phế mà thôi, ha ha, từ đầu ta đã muốn làm thập giới chi chủ, mà muốn làm điều đó, ta trước hết phải thu hấp hết tất cả các Tiên Đế linh hồn, sau đó ngưng tụ ra 10 loại dấu ấn, phân phối cho từng cái thế giới, tuy nhiên quan hệ các loại vận mệnh hoặc là nói quy tắc, ta không thể tùy tiện can thiệp vào Thập Giới, nếu không chắc chắn sẽ bị phản phệ. vì vậy, ta tìm đến ngươi, một cái không phải sinh linh của Thập Giới, đưa ngươi đến sau chỉ cần ngươi giết tất cả Tiên Đế là được. Như thế nào, rất hoàn mỹ không phải sao?”



Hồng Trần trầm ngâm một lúc, nói “ Như thế Thanh Thanh đây?”



Người đàn ông cười to “Nàng, là chân thực, tuy nhiên ta thay đổi một chút về vận mệnh của nàng, để nàng trở thành một cái lí do hoàn mỹ, hoàn mỹ đến nỗi giúp ngươi đồ sát cả Thập Giới, ha ha.”



Hồng Trân lúc này tâm tình rất hạ, tuy nhiên vẫn nói tiếp “ Như thế, từ đầu ta phá hoại Ma Ấn, chẳng lẽ ngươi không thất bại ?”



Người đàn ông lắc đầu, nói “Sai, Ma Ấn chỉ là một cái biểu tượng, sức mạnh của nó đã ngấm ngầm ngàn vạn năm, bây giờ có nó hay không cũng chẳng quan trọng. ta biết câu hỏi tiếp theo của ngươi, tại sao lúc đó không giết ngươi, mà phải chờ đến bây giờ, lý do rất đơn giản, ta bị phản phệ, đến hôm nay mới hồi phục tới đỉnh phong.”



Hồng Trần không nói nữa, đến cuối cùng hắn mới biết, chính mình chỉ là một con cờ, cái gì gọi là sức mạnh, cái gì gọi là bất tử bất diệt, thật nực cười. Hắn tức giận, nhìn về phía người đàn ông, sát ý khếch tán, “Vù” Hồng Trần biến mất, xuất hiện tại trước mặt người đàn ông, một kiếm chém ra, dùng tất cả sức lực.



Người đàn ông mỉm cười, ngón tay nhẹ điểm, “Ầm” Hồng Trần rơi xuống dưới đất, gây ra một cái hố to, khóa miệng tiên huyết chảy ra, nhìn rất chật vật, khi hắn cố gắn gượng dậy, bộng nhiên tầm mắt nhìn về phía thanh kiếm, lúc này nhìn nó giông như mạng nhệnh chằng chịt, “Keng” một tiếng, vỡ tang từng mảnh.



Người đàn ông lúc này cười to, hắn nhẹ giọng châm chọc “Đây chẳng phải là người đã lấy một thân một mình giết cả Thập Giới sao ? thật yếu a, ha Ma Đế, một đời này, chỉ phục ngươi, một tên hèn yếu, không đầu óc, cũng muốn xuất hiện tại tu chân giới, thật nực cười, lúc này ta dạy cho ngươi một bài học, đó là trên đời này không có cơm trưa miễn phí ha ha, bây giờ thì chết đi.” Nói xong Ma Đế đưa tay hướng về phía Hồng Trần.



Hồng Trần lúc này dùng cả sức lực, bấm ra pháp quyết “Vạn Giới Nghịch Chuyển Quyết”. đây là Hồng Trần tự mình nghĩ ra, chưa bao giờ sử dụng, bởi vì rất nguy hiểm, tuy nhiên bây giờ hắn không suy nghĩ nhiều như vậy.



“Ầm” Cơ thể hắn bỗng nhiên hư hóa, sau đó triệt để biến mất.



“Ầm” ngay lúc vừa biến mất, tại nơi Hồng Trần đang đứng sơn băng địa liệt, hư không vặn vẹo.



Ma Đế lúc này hơi nhíu mày, nghĩ “Trong mảnh thiên địa này không có khí tức của hắn, chạy thật nhanh a, không nghĩ tới, tuy nhiên, con kiến chỉ mãi là con kiến, có nhiều hơn nữa cũng chẳng cắn chết voi được, tạm tha cho ngươi lần này, ha ha.” Sau đó hắn cũng biến mất.



Hồng Trần lúc này đang ở trong một mảnh không gian kì dị, hắn có thể cảm thấy cơ thể mình mất đi bất tử bất diệt năng lực, linh lực cũng không còn, nếu như hắn không nhanh chóng thoát ra, đi tới một thế giới, chắc chắn sẽ bị kẹt trong không gian này mãi mãi cho đến lúc chết.



Hồng Trần chợt nhớ mình còn Giới Cầu, trong đó rất nhiều kì trân dị bảo, linh lực không hết, hắn vội vàng vận chuyển “Vạn Giới Nghịch Chuyển Quyết” . Trong Giới Cầu, từng cái Tiên Đế phap bảo từ từ hư hóa, sau đó biến mất, sau đó lại đến các tiên đan, linh dược, cuối cùng, Giới Cầu vẫn hoàn mỹ, chỉ là những thứ hắn lấy được từ Thập Giới hoàn toàn biến mất.



“Ầm” một lần nữa, năng lượng kì dị bao phủ lấy hắn, Hồng Trần biết chính mình đã thành công. Ma Đế, chờ, chờ một ngày nào đó, mối thù này gấp trăm hoàn trả.



“Ầm” trong hư không bỗng nhiên vặn vẹo, Hồng Trần bỗng nhiên xuất hiện, trong lòng hắn lúc này chỉ có một ý nghĩ, thế giới này, chính mình phải chinh phục để mạnh lên, cho dù như thế nào. Lúc này hắn hiếu kì đánh giá xung quanh bốn phía.



( khà khà, map gì đây ta )


[Đồng Nhân Đế Bá] Điều Ước Cửu Giới - Chương #28