21:


Người đăng: 1451011692

Khi chiều gần xuống, xe dừng lại đầu làng, Dẫn bọn trẻ tiến đến thì tám người
còn lại cũng tập trung. Sai mang những đứa trẻ rửa ráy, Thành ngả mình trên
võng ngẫm nghĩ.
Lúc sau, những đứa trẻ được xếp hai hàng ngay ngắn, Tít vào gọi Thành ra. Ngắm
nhìn những đứa trẻ khôi ngô, sạch sẽ trước mặt, Thành cảm thán: “ Đúng là
người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân.” Rồi nói: “ Tất cả ở đây đều coi như lần
đầu ta gặp. Nơi mà các ngươi đang đứng là làng Đại, ở đây ta là duy nhất và có
mọi quyền hành. Rất nhanh các ngươi sẽ thấy sự thần kì nơi này.” Giơ lên tờ
giấy, Thành nói tiếp: “ Đây là luật lệ, tí Mít sẽ đọc và giảng giải. Ai vi
phạm đối mặt là cái chết, còn thực hiện tốt sẽ có thưởng. Rất công bằng phải
không.”
Mít cầm tờ giấy từ tay Thành và bắt đầu đọc:
“ 1. Yêu Tổ quốc, yêu đồng bào.
2. Học tập tốt, lao động tốt.
3. Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt.
4. Giữ gìn vệ sinh thật tốt.
5. Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm.”
Mít đọc xong, Thành nói:
“- Từ ngày mai bắt đầu. Nay ta cho phép nghỉ ngơi. Sau một tháng sẽ đánh giá,
ai thực hiện tốt sẽ được đặt tên - coi như chính thức thành viên của làng. Ai
vi phạm thì biết hậu quả rồi đó. Rõ chưa?”
Tất cả đồng thanh hô: “- Rõ.”
Thành gật đầu:
“ Lương thực để ở trong kho, Tít và Mít dẫn mọi người đi qua và chuẩn bị bữa
tối.”
Mọi người đi theo Mít và Tít bắt đầu chuẩn bị, nhìn cảnh tượng, Thành khẽ
cười, ánh mắt nhìn xa xăm.
..............
Đêm đến, giữa ánh lửa bập bùng. Những đứa trẻ vòng tay nhau, nô đùa, ăn uống.
Dường như mọi thứ khổ đau mệt mỏi lúc chiều tan biến. Nhìn chúng, Thành bất
giác mỉm cười. Nhớ thời xưa đi cưỡi trâu, bắt cá..... nước mắt khẽ nhoè mi.
Ngâm nga:
“- Đầu giường ánh trăng chiếu rọi.
Ngỡ là mặt đất phủ sương
Ngẩng đầu nhìn trăng sáng.
Cúi đầu nhớ cố hương.”
………..
Sáng sớm tinh mơ, từ canh năm, gà vừa gáy. Mít đã lôi từng đứa trẻ từ trong
chăn. Dáng điệu tất cả uể oải đứng trong sân. Tít bèn rút lấy kiếm tiến lại,
một đứa trẻ bay đầu, rồi quát lớn:
“ Cho tất cả 5 phút, chỉnh đốn trang phục và đứng nghiêm. Ai không đạt thì
nhìn tấm gương đó.”
Bọn trẻ mồ hôi ứa lạnh, bắt đầu học theo Mít đứng nghiêm, Tít cầm kiếm đi
quanh.Thấy tất cả đã ngay ngắn, khẽ gật đầu. Mít bắt đầu nói:
“ Như các ngươi thấy, muốn lao động thì phải có sức khỏe. Mà muốn có sức khỏe
thì phải rèn luyện. Bắt đầu từ hôm nay, từ canh năm sẽ phải tự dậy tập thể dục
xong rồi mới ăn sáng và lao động. Nay là buổi đầu tiên, ta châm chước. Bắt đầu
từ mai, sau khi gà gày 5 phút mà chưa tập trung thì tự biết hậu quả. Rõ chưa.”
“ Rõ.” Lũ trẻ đồng thanh đáp.
“ vậy bắt đầu.” Mít nói.
Bỏ qua vẻ mặt nghiêm cẩn khi nãy, Mít và Tít bắt đầu uốn nắn những đứa trẻ
từng động tác. Lúc đầu còn e sợ nhưng sự nhiệt tình cũng khiến bọn trẻ thoải
mái hơn. Đúng là trẻ con mau quên.
…………
Phòng bếp, Mít và Tít dẫn lũ trẻ tiến đến, đồ ăn đã chuẩn bị. Gồm bánh bao và
nước sốt. Nhìn đứa trẻ ăn ngon, vừa ăn vừa xuýt xoa khen tới tấp. Đứng xa xa,
Thành cũng thấy ấm lòng. Nghỉ ngơi, sau đó lũ trẻ được phân chia cho tám người
dẫn dắt bắt đầu công việc được giao: Cầy ruộng, săn bắn, đào ao……
Cuộc sống yên ả cứ vậy tiếp diễn. Một tháng trôi qua, Thành ngôi câu cá bên bờ
ao, ngâm nga:
“ Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.”
Một tháng dưới bàn tay con người, ngôi làng dần thay đổi. Thành bỏ tiền mua
gần mười mẫu đất tốt, giống cây, phân bón, con giống giao cho mọi người chăm
sóc và gieo trồng. Giờ cả làng bao quanh là những cánh đồng xanh mướt đang trổ
đòng. Hàng cây ăn quả sai trĩu. Những con gà cục tác, lợn ủn ỉn đằng xa. Trong
ao là đàn vịt đang thẩn thơ phơi nắng. Cá tung tăng bơi lội. Nhìn dáng chiều
đang đến, Thành thu cần và kêu Mít kêu mọi người tối ăn tập trung.
……………..
Nay là rằm, trăng khá sáng, rọi chiếu đất trời. Một dãy bàn tiệc dài đã được
kê ngay ngắn. Thành ngồi vụ trí chủ tọa, mọi người sắp xếp ngồi tiếp sau. Nhìn
những đứa trẻ, Thành hỏi:
“ Cuộc sống ở đây như thế nào, tốt chứ.”
Những đứa trẻ nhao nhao đáp lại:
“ Tốt ạ.”
“ Được ăn ngon, ngủ ngon như cuộc sống trong mơ.”
“ Nơi đây rất vui.”
….
Nghe vậy, Thành cũng hài lòng rồi nói:
“ Cuốc sống tốt đẹp như vật thì hãy cố giành lấy. Như buổi đầu gặp, ta đã nói.
Hết một tháng sẽ có buổi kiểm tra. Đó chính là hôm nay. Ai vượt qua thì sống,
ai không qua thì chết. Chúc các ngươi may mắn. ” Rồi nhìn Tít nói:
“- Mang ra đi.”
Tít đi vào trong và bê ra 1 chiếc thùng lớn, đặt ở giữa. Thành tiếp:
“- Trong thùng này có 6 que xanh còn lại là que đỏ. Mỗi người lần lượt bước
lên và rút lấy 1 que.”
Những đứa trẻ đùn đảy, không ai chịu lên đầu, Thành quát:
“- Nhanh.”
Một thằng con trai mạnh dạn bước lên rút. Tay nó run run mãi không nhắc lên.
Một nhát kiếm bay ra, cái đầu bay 1 bên. Mít mang xác vất đi, rồi nói. “-Tiếp
tục.”
Lần này không ai dám chần chừ. Rút lấy và bước đi thật nhanh. Đứa rút que xanh
khẽ mừng, người rút que đỏ run sợ. khi 6 que xanh đã rút hết. Những đứa còn
lại bắt đầu hoảng sợ. Có đứa ngồi xuống ôm mặt khóc, có đứa sắc mặt trắng bệch
vẫn cố rút lấy. Thành ngồi thu hết vào tầm mắt, khẽ gật đầu, Mít và Tít tiến
đến rút kiếm ra, chém lấy những đứa trong tay không có que. Những đứa còn lại
hoảng sợ, ngồi bệt xuống, mặt tái mét. Thành nói:
“ Đứng dậy và ngồi xuống tiếp tục ăn. Thử thách thứ nhất các ngươi đã vượt
qua.” Rồi chỉ những cái đầu đang lăn lốc: “Đến việc đối mặt với kết quả không
dám thì chết cũng đáng. Ta chưa nói sẽ giết ai cầm que xanh, hay que đỏ mà.”
Tám người còn lại tiến đến, đỡ những trẻ đứng dạy, ngồi xuống bàn ăn. Mười năm
đứa còn lại, tay run run cầm bát, chỉ dám xơi xơi nhẹ mà không ăn. Mùi máu
nồng nặc, bắn vương trên bát nhìn đã muốn nôn huống chi là nói ăn. Thấy vậy,
Thành cười:
“ Đói khổ đến cứt cũng phải ăn. Ngồi đó mà chê. Ăn đi, sau phải đối mặt nhiều.
Mỗi người 3 bát. Không ăn thì biết rồi đó.”
Nghe thấy run sợ, những đứa trẻ bắt đầu ăn, những đứa chuẩn bị nôn thì có mũi
kiếm kề ngay sát cổ. Thành nói:
“- Cơm không phải để phí. Ăn tiếp. Ăn xong thì về nghỉ. Sáng mai 5h tập hợp là
bài kiểm tra cuối. Ai không đúng giờ thì biết hậu quả.”
Nói xong, Thành quay người đi. Những đứa trẻ ngồi lại tiếp tục. Có đứa dáo dắc
xung quanh, không thấy ai, nôn ra. Vừa nôn, lại cái đầu cứng ngắc bay ra. Một
giọng nói vang lên: “ Khiêm tốn,thật thà, dũng cảm.”
Những đứa còn lại sợ hãi, nhắm mắt, nhắm mũi cố nuốt hết vào bụng. Gần 12h
giờ, đứa cuối cùng hoàn thành. Tám thôn dân bắt đầu thu dọn.


Dòng Máu Lạc Hồngg - Chương #21