Tu Luyện Là Như Thế Này Hả?


Người đăng: dattrang

Chương 002 : Tu luyện là như thế này hả?

Thiên Vũ Đại Lục có lịch sử hết sức lâu đời, từ lúc chiến tranh đẫm máu giữa
ba tộc Ma - Thú - Nhân để đánh chiếm lãnh địa cho riêng mình, đến lúc mọi thứ
bình yên như bấy giờ. Nhân tộc chiếm lấy nhiều vùng đất màu mỡ, chủ chốt như
bây giờ là dựa vào tính đoàn kết đùm bọc nhau, nhưng cũng không thể thiếu
những cường giả đã quên thân mình đứng lên bảo vệ lấy nhân tộc. Rồi dần dà
những thứ đó chỉ biết chìm lãng dần trong những từ ngữ kể lại qua những nhà
biên sử.

Lúc này, đã nhập nhoàng qua 3 ngày từ khi La Phong chuyển sinh đến Thiên Vũ
Đại Lục, nhờ Bồi Huyết Tán mà Văn mập mạp cầu sư phụ hắn được chút ít, mà vết
thương của La Phong đã có chuyển biến khá hơn. Văn mập mạp, tên đầy đủ của hắn
là Văn Quý, là anh em tốt với La Phong, thường ngày cũng rất hay lười nhác,
nhưng không hiểu sao, La Phong mới Càn Huyết Cảnh tầng 1, mà sao tên béo kia
đã Càn Huyết Cảnh tầng 3 rồi. Hơn nữa lại còn có tư chất của một dược đan sư,
được trưởng lão ở Tiên Đan Viện nhận làm đệ tử.

La Phong bây giờ, đang hì hục ở trong một cánh đồng nhổ cỏ dại, trên trán hắn
rịn ra từng hạt mồ hôi, nhìn thân hình gầy rộc hốc hác của hắn, thật không thể
thương nổi. Ngũ quan hắn cũng đã từng nhìn qua gương, cũng coi như là tiểu
bạch kiểm một cái, tuấn tú đẹp trai, tóc dài mượt buộc ra đằng sau, dù là nhi
đồng nhìn cũng ra tố chất của một vị đẹp trai ca.

“La Phong, nhanh tay lên. Ngươi hôm nay lại muốn nhịn đói sao?” Bỗng vang lên
một tiếng hô hào khàn khàn của ai đó, La Đồng quay đầu nhìn sang, thấy Tiền
quản vụ đang đứng nơi đó, tay chắp sau lưng dáng vẻ bệ vệ. La Phong cũng đáp
một cái “Đây rồi, ta sắp xong, ngài chờ một chút.” Theo hắn nghĩ Tiền quản vụ
thực ra cũng là người tốt, cùng với tính tình cũng rất nghiêm khắc, nhìn qua
tuổi tuy đã quá ngũ tuần nhưng giờ ai dám bật tôm thái độ lồi lõm với hắn có
lẽ kết quả sẽ không quá quan, bỏ đói vài bữa là chuyện thường.

Tiền quản vụ nghe thấy lời đáp của La Phong cũng chỉ nói một câu “Xong, qua
Thực Làng ăn cơm đi, hôm nay chưởng môn mở lễ tại trên đỉnh núi Tôn Sơn, nên
lần này đồ ăn khá hơn trước.”

“Lễ tại núi Tôn Sơn? Chắc lại có vị đại tỷ nào ở trong nội môn ra đi về nhà
chồng sao?” La Phong thắc mắc hỏi Tiền quản vụ một câu.

“Vớ vẩn, nghiêm túc làm việc đi!” Tiền quản vụ nghe thế cũng bực mình hét về
phía La Phong một cái.

“ Ây, dạ dạ, ta làm đây, ta làm đây.” La Phong lẹ lưỡi một cái, rồi cũng quay
lại làm việc nhanh chóng cho xong.

………….

Cơm nước no nê xong, La Phong chậm chạp vừa đi vừa huýt sáo về phòng hắn. Bước
chân vào một căn phòng nhỏ bằng gỗ, mặc dù chỉ là nơi ở của đệ tử tạp dịch
nhưng cũng rất sạch sẽ ngăn nắp, không xộc xệch rồi thủng chỗ nọ chỗ kia như
trong mấy cuốn tiểu thuyết, hắn thấy mấy vị đệ tử tạp dịch đãi ngộ sao mà thấp
đến như vậy cơ chứ.

Căn phòng chỉ độc có một cái bàn, một cái tủ gỗ nhỏ bên cạnh và ở giữa là một
cái giường, bên trên phủ tấm vải dày, và sắp xếp một chăn một gối. La Phong lơ
lửng mò lên giường ngồi, hắn thở vài cái rồi ngẫm nghĩ : “ Ta bây giờ mới Càn
Huyết Cảnh tầng 1, vẫn còn quá yếu đuối so với thế giới ngoài kia, chí ít cũng
phải đến Tinh Khí Cảnh mới có thể ra ngoài xông xáo. Nhưng Tinh Khí Cảnh dễ
đạt vậy sao?”

--------------

Cảnh giới tu luyện trong Thiên Vũ Đại Lục chia ra làm 9 giai đoạn, mỗi giai
đoạn chia làm sơ trung cao, 1 đến 3 là sơ, 4 đến 6 là trung, 7 đến 9 là cao,
10 là viên mãn chưa ai đạt được.

1. Càn Huyết : Khí cường luyện huyết chất, tăng cường sức mạnh ngoại công của
mình lên.

2. Tinh Khí : sau khi luyện viên mãn huyết chất, có thể chiết ép ra từng dòng
khí xen lẫn vào trong mạch huyết của mình, khí ở đây có thể coi là nội công,
như một cái màng nhỏ bao bọc ra ngoài từng tế bào hồng cầu của mình. Tăng
cường rất nhiều so với Càn Huyết cảnh.

3. Đan Hải : Khí khi đã bao bọc hết, bắt đầu thừa ra đổ dồn về một phía ở
bụng, gọi là đan điền, ở đó tụ tập những dòng khí lại, cô đọng tính chất của
khí lên, rồi thay đổi dần dần.

4. Nguyên Thân : Đồng thời khí ở đan điền đầy ra cũng tràn ngoài tu luyện
từng cốt xương trong người, nâng cao phòng thủ cứng cáp hơn.

5. Toái Sinh : Khí luyện để đề cao ngũ tạng của bản thân, đến cảnh giới này
chỉ cần không chết hoặc bị nổ đầu, thì sẽ có thể tái sinh lại cơ thể.

6. Tâm Chí : Bắt đầu đề luyện tâm của mình, hay ở hiện đại người ta gọi là đề
cao trí óc phá cực hạn gì đó.

7. Cực Diệt : chưa có ghi chép.

8. Càn Khôn : chưa có ghi chép.

9. Phá Thiên : chưa có ghi chép.

------------

La Phong thở nhẹ, nghĩ đến 9 cái cảnh giới, đường mình đi có lẽ còn cần xa
lắm. Hắn thò tay mò mẫm dưới gối ra một quyển sách, ở bìa sách có ghi tên là “
Dịch huyết Sơ Nhập “ - ghi lại cách hít thở để buông lỏng tâm trí, giúp phục
hồi sức lực nhanh hơn đồng thời khiến luyện ra khí để đánh bóng huyết chất của
mình lên.

Mở ra trang đầu tiên, phải thở đều tĩnh tâm để cảm nhận những dòng khí yếu ớt
nhỏ bẻ trong cơ thể. Rồi điều khiển nó đi qua những mạch trong cơ thể. Cơ thể
người vốn dĩ có 20 mạch, 12 chính kinh, 8 kỳ kinh mạch

Mười hai chính kinh mạch gồm : Thủ Thái m Phế Kinh, Thủ Quyết m Tâm Bao Kinh,
Thủ Thiếu m Tâm Kinh, Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh, Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu
Kinh, Thủ Thiếu Dương Tiểu Tràng Kinh, Túc Thái m Tỳ Kinh, Túc Quyết m Can
Kinh, Túc Thiếu m Thận Kinh, Túc Dương Minh Vị Kinh, Túc Thiếu Dương Đảm Kinh,
Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh.

Bát mạch kỳ kinh gồm : Nhâm mạch, Đốc mạch, Trùng mạch, Đái mạch, m khiêu
mạch, Dương khiêu mạch, m duy mạch, Dương duy mạch.

Kinh mạch cơ thể là con đường mà linh khí đi qua, hiểu biết được kinh mạch là
cơ sở tu luyện trọng yếu nhất, còn huyệt đạo là điểm thông giao giữa hai mạch.

La Phong tĩnh tâm lại, thở đều đặn ra từng hơi, rồi hắn bắt đầu nghĩ cảm nhận
lấy từng dòng khí trong cơ thể mình. Tiếng thở vang vọng nhẹ nhõm, thời gian
trôi qua từng giờ, La Phong bắt đầu dần mất kiên nhẫn, hắn đã nghĩ : “Chẳng
lẽ, cơ thể ta là phế thể? Nên không thể nào cảm nhận được khí?”

Nhưng hắn không bỏ cuộc, hắn phải thử, vì đến được Càn Huyết cảnh tầng 1 là
minh chứng tốt nhất cho việc chủ nhân trước của cơ thể này đã từng cảm nhận
được khí rồi dẫn dắt nó đột phá qua nhâm mạch để tấn thăng lên Càn Huyết cảnh.

Và rồi, dần dần cuối cùng, La Phong cũng không biết mình đã ngồi bao lâu, hắn
cảm thấy từng sợi li ti nhỏ bé ấy trong cơ thể mình, nhìn chúng như những sợi
chỉ kim nhỏ di động cực chậm quanh chỗ.

“Tốt.” La Phong thầm nghĩ đã xong, hắn bắt đầu cố gắng điều khiển những sợi
khí đó tụ tập về nhâm mạch, dần dà tất cả chúng nó dần dần tăng tốc độ di
chuyển qua mạch Hội m, tụ tập tại đó, xoay vòng vòng đông vui lúc nhúc rồi bắt
đầu đi thẳng qua xương vệ, qua huyệt Quan nguyên, theo đường giữa bụng ngực
lên mặt đến hàm dưới tại huyệt Thừa tương.

Cứ như vậy qua 9 9 81 chu thiên, La Phong cảm thấy rất dễ dàng đi qua, dần hắn
cảm thấy những vết thương kia qua mỗi chu thiên lại giảm đau nhức một chút
vậy. Hoàn thành xong chu kì tuần hoàn, hắn buông lơi thả lỏng khí, cảm thấy
khí huyết của mình sung túc hơn trước rất nhiều, cơ thể cũng không thấy yếu
nhược nữa.

Hắn thở dài một hơi, rồi bắt đầu nghiên cứu làm sao để đi qua mạch tiếp theo.
Đột phá được thì hắn sẽ được tăng cảnh giới nhỏ, dù chỉ là cảnh giới nhỏ hắn
cũng cảm thấy phấn chấn. Cảm giác như mình chơi mấy trò chơi chủ đề tiên hiệp
vậy, tăng lên cảnh giới cao rồi quát tháo phong vân.

Ây ây, nhầm mục đích, ta đến là để khám phá cả Thiên Vũ Đại Lục này cơ mà,
quát tháo phong vân làm cái gì? La Phong vui vẻ suy nghĩ lấy, đồng thời hắn
cũng biết, nhanh quá thì không thể nào đạt được gì mà hỏng việc, nên hắn cũng
từ tốn tu luyện đóng vững cơ sở tại Càn Huyết cảnh, dù sao việc nhỏ nhất thì
cũng phải luyện cho ra hình hoàn hảo chứ.

Thế là cả buổi tối ngày hôm nay, hắn cứ 9 9 81 chu thiên luyện mạch nhâm, đến
khi cảm thấy tinh thần rã rời, hắn mới buông lỏng quyển sách trong tay rồi nằm
ngủ đi lúc nào không biết.


Độc Hành Tiên - Chương #2