_ Thượng Quan Tiểu Thư


Người đăng: Bancungsinhdaotactt

" Tiểu huynh đệ, ngươi vẫn là đi tìm một công việc khác à, chúng ta không
tuyển ngươi! " Đội trưởng đội vệ binh Lâm Vũ nhìn Trần Quân nói, thân thể hắn
to cao lực lưỡng, trên người mặc áo màu xanh lam, quần màu đen kỳ quái y phục.

Lâm Vũ có chút bất đắc dĩ, do đãi ngộ quá tốt, cho nên tùy tiện một cái thư
sinh đều muốn chạy đến thử vận may.

Vốn Bách Bảo Lâu cũng không thiếu người, thế nhưng gần đây đến mùa thu hoạch
Linh Mễ cùng Linh Dược, phải tranh thủ đi thu mua, cho nên bên thương đội rất
cần người, người ở Bách Bảo Lâu đều chuyển qua bên thương đội hơn phân nửa,
cho nên chỉ có thể dán Cáo Thị tuyển người.

" Vì sao? " Trần Quân lạnh nhạt hỏi.

" Tiểu huynh đệ, chúng ta là tuyển vệ binh, muốn làm vệ binh công việc thì
phải là Võ Giả, hiểu không? "

" Ta nhìn ngươi không có một chút chân khí ba động, cho nên ngươi chắc chắc
không phải là võ giả! "

Lâm Vũ nói mấy câu, Trần Quân vừa mở miệng định nói gì thì Lâm Vũ lại nói
tiếp:

" Ngươi nhìn ngươi đi, thân thể gầy yếu, da trắng như mỡ đông, có vẻ Thư Sinh
yếu đuối, cho nên ngươi chắc chắn cũng không phải Ngoại Tu võ giả! "

" Vì vậy, Bách Bảo Lâu không tuyển ngươi à! "

Kiên nhẫn giải thích một hơi, Lâm Vũ lại nghĩ ra điều gì, nhỏ giọng hỏi Trần
Quân: " Tiểu huynh đệ không phải là vì Thượng Quan tiểu thư mà đến đấy chứ? "

" Khặc khặc, đám công tử kia đã dùng rất nhiều phương pháp để đến gần tiểu
thư, chỉ có xin làm vệ binh thì chưa à, cách này mới à nha!!! "

" Thượng Quan tiểu thư? " Trần Quân cau mày không hiểu.

" Á, Đại . . . Đại hiệp, ngươi tại sao lại ở đây, Tại hạ Đinh Bằng, một lần
nữa đa tạ Đại hiệp ân cứu mệnh! "

Đúng lúc này, Đinh Bằng từ bên ngoài chạy vào Bách Bảo Lâu, nhìn thấy Trần
Quân liền chạy đến nói một hơi.

" Ta thiếu tiền nên đánh cướp bọn kia thôi, không phải cứu ngươi! Không cần tạ
ơn ta!"

Trần Quân lạnh nhạt trả lời Đinh Bằng, sau đó nhìn Lâm Vũ nói: " Đã không
tuyển, vậy cáo từ! "

" Ấy ấy, đại hiệp, Ngài đến xin làm vệ binh? ngài đợi một chút! " Đinh Bằng
vội vàng giữ Trần Quân lại, sau đó tiến đến trước mặt Lâm Vũ.

" Đinh Bằng, ngươi quen hắn? Cho dù là người quen cũng không thể tùy tiện đưa
vào đội vệ binh được, hắn không phải võ giả! như vậy là trái quy định! " Đinh
Bằng chưa nói, Lâm Vũ đã cau mày hỏi trước.

" Vũ huynh, ngươi không biết đấy, ta đi chuyến hàng này bị cướp, may có đại
hiệp hắn cứu, nếu không cả thương đội đều bị diệt à! "

" Để ta kể cho huynh nghe . . . "

Đinh Bằng kéo tay Lâm Vũ, bắt đầu ba hoa chích chòe nói Trần Quân như thế nào
lợi hại, như thế nào cứu hắn thương đội, không sót một chi tiết.

" Thôi đi, ngươi không phải gạt ta đấy chứ? Trẻ tuổi như thế đã là Vũ Tông võ
giả? " Lâm Vũ có phần nghi ngờ mức độ mãnh liệt trong câu chuyện của Đinh
Bằng.

Ở Hạ Vực, võ giả cùng người thường tuổi tác không sai biệt lắm, thọ mệnh bất
quá 120 tuổi mà thôi, cho nên nhìn bề ngoài liền có thể đoán đại khái tuổi
tác.

Trừ khi đạt đến Vũ Tông cảnh thoát thai hoán cốt, Chân Khí hóa Chân Nguyên,
thọ mệnh mới tăng lên 180 tuổi tả hữu, nhìn khó đoán hơn một chút mà thôi.

" Ngươi không tin? Ta cũng không tranh cãi với ngươi! Ngươi cùng hắn giao đấu
không phải liền biết sao? "

" Chúng ta đánh cược, ngươi cùng Đại hiệp giao đấu, ngươi thắng, ta bao ngươi
đi Mỹ Vị Lâu ăn một tháng! Ngược lại ngươi bao ta, thế nào? " Đinh Bằng cười
tự tin nói.

" Ha ha, Đây là ngươi nói đấy nhé, ta mà thua, không những bao ngươi một
tháng, từ nay ta gọi ngươi là Đinh gia gia!!! " Lâm Vũ cười to nói, đánh chết
hắn cũng không tin thư sinh yếu đuối đứng bên kia là Vũ Tông võ giả.

" Ha ha, chưa biết ai bao ai, chờ gọi ta Đinh gia gia đi! " Đinh Bằng cũng
cười to nói, sau đó chạy qua vui vẻ nói với Trần Quân: " Đại hiệp, ngài chỉ
cần đánh thắng hắn, liền trở thành Bách Bảo Lâu vệ binh! "

" Được! " Trần Quân ngũ quan nhạy bén, hắn nghe rõ rõ ràng ràng cuộc nói
chuyện giữa hai người Đinh Bằng cùng Lâm Vũ.

" Tiểu huynh đệ, đến, đừng sợ, ta chỉ dùng một tay! " Lâm Vũ vẫy vẫy tay nói,
nghĩ đến một tháng đến Mỹ Vị Lâu ăn hắn liền nuốt nước bọt.

Phịch . ..

Trần Quân tốc độ cực nhanh, vèo một cái, Lâm Vũ bị một cước đạp ngã, bất quá
cũng không bị thương gì.

Mấy tên vệ binh gần đó thấy đội trưởng bị đá ngã, nhao nhao chạy đến.

" Không có gì, tất cả trở về mình vị trí! " Lâm Vũ đứng lên phủi phủi quần áo,
nhìn đám vệ binh chạy đến ra lệnh.

" Ha ha ha, Cháu trai, gia gia đi bàn giao chuyến hàng lần này cho Thượng Quan
tiểu thư! Chuẩn bị tiền tối đi Mỹ Vị Lâu ăn à nha . . . " Đinh Bằng chợt nhớ
tới cái gì, suýt thì quên công việc, hắn tiến đến vỗ vỗ vai Lâm Vũ cười to
nói. Sau đó chào Trần Quân một tiếng liền đi lên lầu năm Bách Bảo Lâu.

Nghe Đinh Bằng nói, Lâm Vũ mặt đen như đít nồi, hắn bị chơi rồi!

" Ta có thể vào làm vệ binh? " Trần Quân nhìn Lâm Vũ hỏi.

" Có thể . . . Đương nhiên có thể! " Lâm Vũ vội vàng nói, giờ hắn tin rồi, gả
thư sinh trước mặt chắc chắn là Vũ Tông. Mồ hôi bắt đầu chạy, hắn thế mà vừa
chê bai một cái Vũ Tông cường giả.

Lâm Vũ lấy ra hai quyển thư tịch mỏng đưa qua Trần Quân nói: " Ngươi ghi chép
đầy đủ thông tin vào bên trong, liền trở thành Bách Bảo Lâu vệ binh! "

" Đây là Thượng Quan tiểu thư quy định à! " Thấy Trần Quân nghi hoặc liền giải
thích.

Trần Quân nhìn dòng chữ Sơ Yếu Lý Lịch cùng Hợp Đồng Lao Động trên hai quyển
sách mỏng, lật bên trong một quyển xem, ánh mắt càng lúc càng mơ mơ hồ.

Lâm Vũ thấy vậy, liền đưa Trần Quân vào phòng vệ binh lấy bút mực, hướng dẫn
Trần Quân ghi chép vào.

Sơ Yếu Lý Lịch

Tên: Tần Triệt

Giới tính: Nam

Tuổi: 19

Quê quán: Bạch Mai Thôn . ..

. ..

Trần Quân dựa theo trí nhớ của thân thể này ghi chép, dù sao thì hắn đây là
mượn xác hoàn hồn, sau đó tiếp tục ghi chép Hợp Đồng Lao Động.

" Triệt lão đệ, ngươi muốn làm ngay hay ngày mai mới bắt đầu làm? " Hướng dẫn
Trần Quân ghi chép xong, Lâm Vũ hỏi, giọng điệu có chút thân cận, dù sao cũng
sắp làm chung một chỗ.

" Làm ngay đi! " Trần Quân lạnh nhạt nói.

" Vậy đợi ta một chút! " Lâm Vũ loay hoay mở tủ lấy ra một bộ y phục giống hệt
như hắn giao cho Trần Quân.

" Triệt lão đệ, bây giờ là đầu giờ thân, ta xếp ngươi vào ca hai! "

" Ca hai làm việc từ giữa giờ mùi cho đến giữa giờ hợi sẽ có người khác đến
thay, dựa theo cách nói của Thượng Quan tiểu thư là từ 2 giờ chiều đến 10 giờ
đêm! "

" Đây là đồng phục, mặc vào y phục này trong quá trình làm việc à! "

" Hì, Đây là Thượng Quan tiểu thư quy định à! "

Lâm Vũ cười cười gãi đầu nói.

" Thượng Quan tiểu thư rốt cuộc là người nào mà lắm quy định thế? " Trần Quân
rốt cục không nhịn được hỏi, nếu không phải hắn muốn thay đổi cuộc sống khác
với kiếp trước, liền phi thân lên đập cho cái Thượng Quan tiểu thư kia một
trận.

" Triệt lão đệ không biết? "

Lâm Vũ nhìn Trần Quân như nhìn người ngoài hành tinh. Sau đó vui vẻ giải
thích:

" Thượng Quan tiểu thư là chủ nhân của Bách Bảo Lâu, là Đại Tiểu Thư thượng
quan gia, đệ nhất mỹ nhân Ngân Diệp Thành Thượng Quan Minh Nguyệt! "

" Nàng tài năng siêu việt, chưa tới 3 năm, đã đem Bách Bảo Lâu phát triển kinh
người, chi nhánh trải khắp Ngân Diệp Thành, thậm chí là mấy thành lân cận! "

" Mỹ Vị Lâu cũng là nàng mở ra, nàng sáng tạo ra rất việc kinh thiên diệt thế.
. . "

" Nàng xinh đẹp, trẻ tuổi, nam nhân theo đuổi nàng nhiều vô kể . . . "

Trần Quân chỉ nghe một chút liền thay y phục ra ngoài bắt đầu công việc, để
lại Lâm Vũ một mình thao thao bất tuyệt.


Đỉnh Cấp Thôn Phệ Đại Thần - Chương #2