Vũ Lão Bản Uy Phong


Người đăng: macphi

Trời chớm sáng, Vũ Dược các ở sân sau không khí mát lành, mặt trời vừa lên tỏa
ra từng tia tử khí.

Diệp Trần bạch y phần phật, một thanh kiếm gỗ múa lượn chính đang luyện kiếm.
Môn kiếm quyết này đích Vũ lão bản ném cho hắn hôm trước gọi là Lôi Hỏa Kiếm
Quyết, còn có một quyển nữa Tu đạo chân giải nữa nhưng mà hắn đọc xong ném góc
nào không biết rồi.

Môn này kiếm chia ra ba quyết Liệt Địa kiếm, Phần Thiên kiếm với cả Hỏa Lôi
kiếm, cấp bậc khá cao, tương đương Linh cấp trung phẩm bí tịch rồi, bình
thường trúc cơ tu sĩ cũng không có dùng, ở điểm này hắn tặc lưỡi, lão già này
coi như có lòng. Lại nói về bí tịch cấp bậc, thì ở Thông thiên tinh này chia
làm bốn cấp là Phàm, Linh, Hư, Tiên, mỗi cấp chia ra thượng trung hạ ba cái
bậc nhỏ. Chủ tu công pháp cũng vậy, nếu tu phàm cấp nhiều lắm chỉ được đến
trúc cơ đại viên mãn là hết đát. Tu Linh cấp thì hẳn đến đại tu sĩ là cùng, Hư
cấp thì dù tư chất cao đến đâu cũng đạt được Phản Hư Quy Nguyên cảnh là cao
nhất. Nhiều muốn độ kiếp thành Tán tiên, Hư tiên sau này phải đổi tiên cấp
công pháp. Như hắn chủ tu Cửu Dương Hỗn Độn quyết thì không rõ cấp bậc, theo
hắn thì không chỉ là Tiên cấp dừng lại đi.

Một hồi lồng lộn, hắn dừng lại thu kiếm ngó sang bên chậu hoa Vũ Như Yên,
thiếu nữ mặt cười thư thái, tóc xõa hai vai, vẫn bộ áo ngủ bằng lụa, ngáp một
cái dài chào buổi sáng.

" Ngươi dậy sớm vậy, ồ đang luyện kiếm sao?" Sửa lại chút tán loạn tóc, nàng
dịu dàng hỏi.

Diệp Trần cười hì hì bảo: " Ta không dậy sớm sao nhìn thấy ngươi cái con mèo
nhỏ ngáp dài buổi sáng chứ"

" Ngươi, ai là mèo..... hừ! không để ý đến ngươi" Thiếu nữ khẽ gắt.

Diệp Trần cười ha ha lại chọc vài câu khiến nàng đỏ mặt, tự tối hôm trước tâm
tình, hai người xem như bớt rồi ngượng ngùng, tình cảm cũng dần nùng lên. Dù
sao thì thiếu niên thiếu nữ đang độ vừa yêu, nói một chút đã độ liếc mắt đưa
tình, sáng sớm gió nhẹ, không khí thật tốt biết bao.

"Bồng" Ấy vậy mà một mực bị Vũ lão bản phá hỏng. Đã thấy từ xa hùng hục đi
tới, khuôn mặt nùng nục toàn mỡ lẫm liệt không kiêng nể gì, lão cầm mấy cái vỏ
chuối ném qua Diệp Trần, vừa ăn vừa ném, miệng luyên thuyên: " Tên tiểu tử nhà
ngươi cũng thật to gan, dám câu dẫn bảo bối nhà ta. Có tin hay không ta lột da
ngươi ném cho heo ăn."

" Còn không mau cút đi xem cửa hàng"

" Gia gia" Vũ Như Yên bực tức hét lão. Thành ra từ hôm bữa bị bắt tại trận,
lão chống Diệp Trần như chống trộm, mỗi ngày dò dò xét xét, làm ra ngăn cách
các kiểu. Nàng thế nhưng là lão bảo bối quý, đến cả Hỏa điện chấp sự lão cũng
dám đánh nữa là Diệp Trần.

Thấy Vũ Như Yên giận dỗi, lão cười ha ha vô tội nói: " Bảo bối ngươi đừng xem
ta, ta chẳng có làm gì cả"

Nói xong một đạp trúng mông hắn cuồng nói: " Ngươi tiểu tử này còn đứng đây
làm gì, đi mau"

Diệp Trần bất đắc dĩ "ừ" lấy lệ, cho nàng một ánh mắt buồn bực rồi phủi mông
hậm hực đi ra ngoài cửa hàng. Bên này Vũ Như Yên cười hì hì khoái trá, lại
thấy cái bản mặt đắc ý của lão, mặt đỏ lên hậm hực hừ một cái ngoắt mông chạy
vào phòng.

" Tiểu tử, thẳng cái lưng lên, hôm nay có mấy cái lão gia hỏa đến bái phỏng,
ngươi cho lão phu làm việc cẩn thận, nếu không, tháng này ăn cám đi"
Cao hứng hét một câu vọng ra khiến đang đi đường Diệp Trần lảo đảo gần ngã.
.....................

Thật như lão bản nói, trấn nhỏ hôm nay quả nhiên náo nhiệt. Từ sáng sớm đến
trưa tận năm sáu nhóm tu sĩ đi đến cửa hàng hỏi thăm. Dẫn đầu mỗi nhóm chí ít
có Kết Đan chân nhân, còn lại cũng một ít trúc cơ tu sĩ với lẻ tẻ ít luyện khí
kỳ.
Không biết vì sao mọi người đến đây tụ tập, thế nhưng Diệp Trần vẫn theo lời
Vũ lão bản chào hỏi rồi đem bọn họ đưa vào sảnh đường chờ đợi.

Tính ra một hồi, vậy mà ở kinh thành hầu hết các thế lực lớn đều đến, hắn còn
gặp gã Mạc Đăng Dung hôm trước trúng độc, gã liếc hắn mỉm cười thiện ý chào
tiếng Diệp huynh. Còn có tên Chu Thuần ngày trước gặp ở buổi nắm tú cầu cũng
tới, vẫn mặt âm trầm những không có nhận ra Diệp Trần. Ngoài ra, hắn thấy đám
đệ tử Hồ gia, đám này cũng không nhận ra hắn. Diệp Trần miệng nhếch lên cười
ngoạn ý, mặt đất quả nhiên tròn.

Tầm giữa trưa, các thế lực đều đến cả, Vũ lão bản khoan thai ra muộn, theo sau
là Diệp Trần cùng với rón rén bên cạnh Vũ Như Yên. Lão vừa đến, đám kia Kết
Đan chân nhân vậy mà hết thảy chắp tay chào kính cẩn gọi tiếng Đại sư. Thì ra
lão gì mà không kính này vậy mà thõa thõa tên tam chuyển đỉnh cao luyện đan
sư. Tam chuyển luyện đan sư ở cái nho nhỏ Tấn quốc này đã là hàng đầu nhân
vật, cái loại này đại sư trước mặt Kết Đan chân nhân cũng phải cung cung kính
kính. Cho nên Vũ lão bản mới có thể nghênh ngang chẳng nể nang gì bất cứ kẻ
nào.

Lão bản ha ha cười to, chắp tay đáp lẽ, ngồi bắt chéo chân ở ghế thái sư, mà
Diệp Trần cả hai thì đứng ở sau lưng. Thấy đám kia gia tộc cung cung kính
kính, lão đắc ý liếc hắn như bảo tiểu tử ngươi biết điều theo ta lăn lộn, sẽ
có ngày được thế này oai phong. Diệp Trần bĩu môi không để ý, hắn từ lâu vẫn
quan sát đám kia thiếu niên bên dưới.

Xem qua đám Mạc gia, Mạc Đăng Dung với hai tên đệ tử khác xông hắn gật đầu,
Diệp Trần cũng gật đầu cười nhẹ. Lại nhìn về đám Hồ gia bên này, chỉ có cô bé
áo lam đã nhận ra, có vẻ hơi hổ thẹn len lén, tay vân vê kẻ áo.

Bên này đám Hoàng thất lý gia, Chu gia đặc biệt Chu Thuần thì chằm chằm quan
sát Vũ Như Yên. Nàng lạnh lùng hừ nhẹ, khẽ đảo tay bắt được tay hắn. Diệp Trần
cười cười, tay không yên phận xoa vài cái khiến thiếu nữ đó mặt mới thôi. Bên
dưới Chu Thuần thì mặt âm trầm, lạnh lùng trừng hắn đe dọa, người sau thì xem
như không thấy, vẫn khoái trá trêu chọc thiếu nữ.

Phá vỡ không khí ngưng trọng là cái ngáp dài, Vũ lão bản vuốt râu dê, giọng
như lợn đực nói: " Các ngươi đã đến rồi, ta vào vấn đề chính luôn, lần trước
cái kia mai Long Huyết đan ta đã luyện đi ra, chất lượng thì các ngươi khỏi ý
kiến, mai này có ba viên, chỉ lấy linh thạch trung phẩm, nếu muốn mua thì nửa
tháng sau đến Chu gia phong đấu giá, ta sẽ không cò kè mặc cả, nếu ai không
mua có thể đi về. Thêm nữa, đừng cho là có thể lấy thế đè người ép mua ép bán,
nếu không đầu rơi lúc nào chẳng biết."

Nói rồi ra lẫm lẫm ra hiệu Diệp Trần rót trà, hắn bĩu môi rót cho lão nửa
chén. Bên dưới đám kia gia tộc hít hơi khí lạnh, khe khẽ thảo luận. Này long
huyết đan chính là hơn một năm trước Chu gia đám đệ tử phát hiện một con
thuồng luồng đang hóa giao long, bị lão với Vũ lão gia tử chặn giết, cộng với
mấy mươi loại ngàn năm linh dược mới luyện ra, có thể gọi là chuẩn tứ chuyển
đan dược. Phục đan này không những tăng cao tu vi, còn giúp thoát thai hoán
cốt, lại còn dính thêm một tia long tộc khí huyết, sau này tu luyện khẳng định
như nước chảy thành sông. Gia tộc nào nếu mua được khẳng định sinh ra một tên
thiên tài, hơn nữa trước mắt nắm chắc trận lôi đài nửa năm sau dành được vị
trí tốt. Đó là nguyên nhân các gia tộc khẩn trương như vậy.


Điệp Mộng Luân Hồi - Chương #13