Thiên Sơn Tuyết Liên (2)


Người đăng: NinhThienTam

Phương Tử Lan vừa dứt lời, Tiểu Hương liền mở chiếc hộp gỗ đàn hương ra, bên
trong là một bông Thiên Sơn Tuyết Liên đã phơi khô, hoàn toàn không khác hoa
sen thường bao nhiêu, cánh hoa hơi to màu vàng nhạt pha lẫn màu trắng, bên
trong nhụy vàng tươi. Nhìn vào khiến người khác không rời khỏi mắt. Thiên Sơn
Tuyết Liên tuy đã khô nhưng vẫn giá trị vẫn còn, là một trong những loại dược
liệu quý hiếm, không chỉ có thể bảo dưỡng dung nhan mà còn là thánh dược trị
bách bệnh, thế gian khó mà bắt gặp.

Hôm nay được tận mắt nhìn thấy, mọi người không khỏi thầm cảm thán. Quả nhiên
là Thiên Sơn Tuyết Liên ngàn năm hiếm có, nhìn thôi cũng khiến người khác cảm
thấy thỏa mãn! Nhìn bông hoa Thiên Sơn Tuyết Liên trước mặt, Phương Quốc Công
kinh ngạc, cảm động không thôi. Trước kia bệnh nhẹ, hắn cũng không chú ý,
không ngờ ngày này tháng khác càng nghiêm trọng. Thiên Sơn Tuyết Liên rất có
lợi với bệnh tình của hắn, nhưng vì sinh trưởng ở nơi giá lạnh, trăm năm mới
nở một bông nên hắn cũng đành bỏ qua, không nhắc đến nữa.

Nhìn gương mặt cười ngọt ngào của nữ nhi, hoàn toàn không có bộ dạng bất mãn
khi mang Thiên Sơn Tuyết Liên đến khiến người làm phụ thân như hắn cảm thấy
xấu hổ không thôi. Nhưng hành động ngày hôm nay của Phương Tử Lan đã để lại ấn
tượng cho Phương Quốc Công, trong lòng không khỏi yêu thương nàng hơn. Nữ nhi
có hiếu như vậy, đi đâu mà tìm chứ?

Phương Kim Huyên là người lấy lại tinh thần nhanh nhất, nhìn Thiên Sơn Tuyết
Liên, lại nhìn Phương Tử Lan cười ngọt ngào đáng yêu thì nhíu nhíu mày.

– Hiện tại Phương Tử Lan chủ động mang Thiên Sơn Tuyết Liên đến cho phụ thân
bồi bổ, điều này khiến nàng nghĩ mãi không hiểu nổi lý do. Vốn hiểu rõ tính
tình của Phương Tử Lan, nếu là nàng ta (Phương Tử Lan) trước kia, sẽ không đến
thăm phụ thân, càng không mang Thiên Sơn Tuyết Liên qua, đùa gì chứ Thiên Sơn
Tuyết Liên có nhiều công hiệu khác nhau, thế gian ai cũng muốn có. Chắc chắn
Phương Tử Lan sẽ không làm như thế, không ngờ nàng ta lại đưa cho phụ thân. Sự
thật trái ngược với suy nghĩ của mình khiến Phương Kim Huyên nàng không khỏi
sợ hãi.

– Thiên Sơn Tuyết Liên quý giá thế nào mọi người đều hiểu rõ, không phải bản
thân nàng không muốn chiếm lấy nhưng nhìn vẻ mặt lúc sáng của Phương lão phu
nhân, nàng liền hiểu rõ dù tranh giành thì cũng chẳng được gì. Từ nhỏ, lão phu
nhân đã ghét tôn nữ thứ hai này, không bằng lợi dụng nó khiến mâu thuẫn giữa
Phương Tử Lan với Phương lão phu nhân ngày càng sâu hơn, bất quá mọi chuyện
ngày càng vượt tầm kiểm soát, điều này khiến nàng đau đầu không thôi…

Nhạc di nương bên cạnh cứ nhìn chằm chằm Thiên Sơn Tuyết Liên, hận không thể
đem về Hà Hương viện giấu đi. Nhạc di nương tuy rằng xinh đẹp, nhưng đã sinh
được một nữ nhi đó là Phương Kim Huyên, cho dù có đẹp cỡ nào cũng không tránh
được năm tháng qua đi… Huống hồ gần đây, Quốc Công gia cũng không thường ghé
qua chỗ bà ta, trong lòng hắn chỉ có đại phu nhân.

Nhạc di nương vừa gặp đã yêu Phương Quốc Công, nên mới nhẫn nhịn, chịu nhục
làm thiếp thất, lúc nào cũng thấp hơn người khác, nên bà ta rất hận Dương thị.

Từ giờ mình sẽ gọi Dương thị là phu nhân hoặc đại phu nhân. Còn Phương Tử Lan
thì vẫn xưng hô với Dương thị là mẫu thân.

– Phụ thân, người vừa mới tỉnh nên nghỉ ngơi cho khỏe, Lan Nhi sẽ bảo Tiểu
Hương lập tức đem Thiên Sơn Tuyết Liên đi hầm rồi mang đến cho phụ thân tẩm
bổ. Nữ nhi sẽ dặn Tiểu Hương cùng Tiểu Đào canh chừng, sau khi hầm xong sẽ tự
tay mang tới, tuyệt đối không cho ai có cơ hội chạm vào Tuyết Liên.

Nói rồi ánh mắt Phương Tử Lan như có như không liếc về phía Phương lão phu
nhân. Bà ta đen mặt lại, trong lòng cảm thấy ngột ngạt.

– Lan Nhi có lòng, có nữ nhi như con, phụ thân đúng là đã tu được từ mấy
kiếp!!! – Phương Quốc công xoa đầu Phương Tử Lan, ánh mắt dịu dàng, từ ái.

– Phụ thân đừng nói vậy, đây là việc Lan nhi nên làm.

Những lời Phương Tử Lan đã nói như cái tát tát thẳng vào mặt Phương lão phu
nhân, bà ta đã tức đến run run người.

– Nha đầu kia rõ ràng là ám chỉ bản thân bà ta cũng muốn chiếm Thiên Sơn Tuyết
Liên. Tuy trong lòng Phương lão phu nhân cũng có suy nghĩ đó, nhưng vì bệnh
tình của nhi tử, vốn dĩ bà ta định sau khi lấy Thiên Sơn Tuyết Liên sẽ đem hai
phần cho Quốc Công Gia, còn lại tất nhiên là giữ lại cho bản thân. Không ngờ
Phương Tử Lan âm hiểm, giao Tuyết Liên cho hai nha đầu canh giữ, bản thân muốn
lấy cũng khó khăn. (nghĩ trong đầu nạ, không phải nói ra đâu)

Quốc Công gia thì mừng, hắn tất nhiên không muốn ai lấy đi Thiên Sơn Tuyết
Liên, dù sao lòng người khó đoán, ai cũng có tham vọng cả!!! Hắn thầm khen
Phương Tử Lan chu đáo, cẩn thận.

– Lan nhi tỷ tỷ thật ngưỡng mộ muội. – Phương Kim Huyên đột nhiên nói.

– Tỷ… tỷ đang nói gì vậy chứ? Sao lại ngưỡng mộ a? – Phương Tử Lan ánh mắt tối
dần, ngây thơ hỏi nhưng lại suy nghĩ xem Phương Kim Huyên lại có âm mưu gì.

– Hết chương 8 –
Ninh Thiên Tâm
Dành cho các bạn muốn xem trước chương 9.
thiep-thuong-hoa-p60475.html


Đích Nữ Trùng Sinh – Làm Lại Cuộc Đời - Chương #8