Trùng Sinh Từ Trong Biển Lửa


Người đăng: NinhThienTam

Nàng không biết đã đi bao lâu rồi, khi tìm được bông hoa màu máu ấy, sương mù
như tỏa sáng, từng bước chỉ dẫn cho nàng.

Đầu Tử Lan như nứt ra, nàng mở mắt thấy ánh mặt trời chói chang. Đây chẳng
phải khuê phòng trước khi nàng xuất giá sao?

– A… tiểu thư, người mới tỉnh đó hả? Người còn mệt không?

Đó… đó là Vương mama… không phải nàng đã mất cách đây sáu năm rồi sao? Nàng
vội vàng lấy gương đồng ra soi, không thấy vết sẹo trên trán do Phương Kim
Huyên gây ra đâu cả… Vậy là nàng trọng sinh về mười ba năm trước? Tử Lan ngây
người thật lâu.

Chợt đằng xa nghe tiếng bước chân yểu điệu. Phương Kim Huyên bước vào, mặt lo
lắng hỏi:

– Muội muội… muội có sao không?

Nàng cố gắng áp chế hận ý từ sâu trong lòng, hừ… Kim Huyên à, ngươi cứ chờ đấy
cho ta. Tử Lan khóe miệng khẽ nhấc lên, nụ cười thân thiết nhưng trong mắt chỉ
là sự lạnh lùng:

– Tỷ tỷ… muội… muội không sao!!! Nàng lộ ra vẻ trẻ con, nũng nịu trước mặt
Phương Kim Huyên.

– Tỷ nhìn xem, đây là bức tranh thêu hoa mẫu đơn muội mới thêu, hôm qua khéo
là mẫu thân đến thăm, muội quấn quýt kêu nương xem thử bức nào đẹp hơn. Kết
quả là nương không vừa ý.

Phương Kim Huyên lóe lên sự ghen tị trong mắt. Nụ cười cứng ngắc.

Tử Lan thầm nghĩ: “Hóa ra tỷ tỷ ngươi luôn có ác ý với ta, chỉ là ta ngây thơ
không nhận ra, ngươi diễn đúng là tốt mà. Nếu lão thiên gia đã cho ta sống lại
thì kiếp này ta – Phương Tử Lan sẽ cho ngươi nếm thử thống khổ ta đã phải
chịu. PHƯƠNG KIM HUYÊN ngươi cứ chờ đó cho ta.

Phương Kim Huyên nở nụ cười chân thành nói:

– Quả nhiên thật xinh đẹp, kỹ thuật thêu của Lan nhi thật sự được thừa hưởng
từ mẫu thân, mẫu thân nhìn thấy sẽ rất vui mừng, kỹ thuật thêu của ngươi tốt
như vậy, tỷ tỷ ta đây cũng không bằng một phần của ngươi, bức thêu đẹp như vậy
sao muội không đưa trước cho tỷ nhìn xem. Có chỗ nào không ổn tỷ sẽ chỉ muội
sửa, nếu bức thêu có chỗ không hoàn hảo thì mẫu thân cũng sẽ không thích.”
Phương Kim Huyên ánh mắt chân thành nhìn nói.

Hừ, ngươi còn tưởng ta là Tử Lan đơn thuần lúc trước nữa sao? Ngươi đơn giản
là muốn lấy bức thêu hoa Mẫu Đơn đi tham gia Mẫu Đơn Yến, đúng rồi Mẫu Đơn
Yến, ngươi đã muốn có danh tiếng, ta làm muội muội đương nhiên sẽ cho ngươi
danh tiếng.

Cây cối trong đình viện dần dần lộ ra mầm non, xa xa nhìn lại, không còn là
một mảnh xám trắng xơ xác tiêu điều, mà nhiều hơn vài phần xanh tươi. Tử Lan
khoác một kiện áo choàng tuyết trắng, đứng ở cửa sổ. Thân ảnh thon gầy ở trong
gió có vẻ phá lệ đơn bạc, tựa hồ tùy thời đều có thể ngã xuống. Nhưng nàng cứ
như vậy yên tĩnh đứng, giống như có một cỗ lực lượng vô hình chống đỡ nàng,
làm cho nàng kiên định như vậy.

Lông mi thật dài của nàng buông xuống, bên trong con ngươi đen thẫm tựa hồ
chất chứa vô vàn thâm thúy. Ngón tay thon dài trắng nõn vươn ra, nhẹ nhàng đem
cửa sổ đẩy ra chút, một cơn gió đột ngột tiến vào, khiến nàng lại một trận ho
khan.

Tâm Lan các, Tiểu Hương và Tiểu Đào (1) hầu hạ Phương Tử Lan đến phòng ngủ,
trên mặt hiện lên vẻ mệt mỏi.

Sáng sớm ngày thứ ba (sau ngày Phương Tử Lan trọng sinh), sau khi nàng rời
giường, rửa mặt chải đầu, thì Phương Kim Huyên mới đưa bức thêu Mẫu Đơn đến.
Phương Tử Lan thoa nhẹ một chút phấn lên mặt, lại tô một chút son màu hoa do
Dương thị điều chế, tóc buộc tùy ý. Đầu mày, đuôi mắt nàng đều lộ rõ vẻ phong
tình. Giữa biển người như một đóa hàn mai ngạo nghễ, bất kỳ loại hoa nào khó
có thể sánh kịp.

Đi theo lão phu nhân thỉnh an, nghe mẫu thân dặn dò vài câu, lúc này Phương
Kim Huyên một thân đồ trang sức Thạch Anh Tím giá trị xa xỉ. Trên trán vẽ một
đóa hoa đào, tăng thêm vẻ điềm đạm đáng yêu. Đứng chung một chỗ với nàng cảm
thấy trang phục đó giống như thiên kim tiểu thư con vợ cả. Nhạc di nương đúng
là cam lòng bỏ tiền, bỏ bạc ra.

Ra khỏi cửa, nàng và Phương Kim Huyên ngồi trên hai chiếc kiệu khác nhau đi
tới Phượng Nghi cung. Tiểu Hương và Tiểu Đào ngoan ngoãn yên lặng bên cạnh
nàng. Mỗi năm một lần, Mẫu Đơn yến là do hoàng hậu chủ trì, các Vương Công đại
thần, nữ tử đều được tham gia, nói thẳng ra là dưới lớp vỏ tạo sự thân cận.

Tài nữ tử biểu diễn tài nghệ, kiếp trước Phương Kim Huyên chỉ bằng một bộ Mẫu
đơn diễm đồ này liền được danh hiệu “Đệ nhất tài nữ” và được Hoàng Hậu coi
trọng.

Hoàng Hậu thản nhiên liếc mắt nhìn Nhạc Quý Phi một cái, quả nhiên xinh đẹp
động lòng người, khó trách Hoàng Thượng luôn luôn nhớ đến. Nhìn thấy giọng
điệu Hoàng Thượng nói chuyện cùng Nhạc Quý Phi dịu dàng quan tâm, nàng làm sao
không ghen tị.

Phương Tử Lan biết rõ tính cách Hoàng Hậu dịu dàng, đã có thể làm đến hậu vị
thì không phải là một người đơn giản, nhìn biểu hiện lúc này của Hoàng Hậu
liền biết, Hoàng Hậu đố kỵ sự sủng ái của Vương Quý phi (2), thế nhưng vẫn
không thể hiện rõ ràng, về sau cục diện hai người ‘thủy hỏa bất dung.’

Hoàng Thượng vẫn là phế Hậu lập Nhạc Quý Phi trở thành Hoàng Hậu, Hoàng Hậu
thế nhưng lại bị biếm đến Lãnh Cung. Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.

(1) Tiểu Hương, Tiểu Đào: tỷ muội song sinh, cùng hầu hạ Phương Tử Lan từ nhỏ.

(2) Nhạc Quý phi: cô cô ruột của Phương Kim Huyên, muội muội của Nhạc di
nương.

– Hết chương 2 –
Ninh Thiên Tâm
Dành cho các bạn muốn xem trước chương 3.
muu-mau-don-yen-p59374.html


Đích Nữ Trùng Sinh – Làm Lại Cuộc Đời - Chương #2