Bí Mật Kinh Thiên


Người đăng: hanguyetlanhdi

Lý thị phu nhân tam phòng sinh ra một con trai một con gái, nhi tử Thẩm Tự
Viễn đi theo phụ thân Thẩm Chính Dương theo thương, hàng năm ở bên ngoài, nữ
nhi Thẩm An Bình thì nuôi trong phủ, đi theo bên người Lý thị.

Trong ký ức Thẩm Tương Như dường như xưa nay chưa từng thấy cô em họ này, hôm
nay gặp mặt nhưng dọa nàng giật mình, chỉ thấy trên nửa bên mặt phải Thẩm An
Bình lại in dấu mảnh hồng, bao trùm nửa bên mặt.

Xa nhìn không giống như bớt, hẳn là sau này thương tổn. Chỉ là vết sẹo lớn có
ở trên mặt, nhưng đáng tiếc cái này hài tử rõ ràng hẳn rất dễ nhìn.

Thấy nàng trở lại, Mai thị dẫn đầu mở miệng trước: “A Như, mau tới bái kiến
tam thẩm ngươi.”

Lý thị đứng phắt ngay dậy, khoát tay lia lịa nói: “Muốn hành lễ cũng là ta
hành lễ tiểu thư dòng chính, tam thúc nàng là con thứ, đảm đương không nổi A
Như hành lễ với ta.” Dứt lời, còn tay đẩy nữ nhi nhà mình, “Ngươi đứa nhỏ này,
lo lắng làm gì, còn không mau cho ngươi Tứ tỷ tỷ hành lễ.”

Thẩm An Bình bị đẩy lên trước cúi người trước Thẩm Tương Như hạ bái, nhút nhát
nói: “An Bình vấn an tứ tỷ tỷ.”

Thẩm Tương Như cười cười, đi lên trước đỡ nữ hài tử kia dậy, ánh mắt lơ đãng
lại đi trên mặt vết sẹo ném đi, Thẩm An Bình càng khẩn trương, cúi đầu nhỏ sắp
không ngóc nổi.

Lý thị bất đắc dĩ kéo nữ nhi trở về, lúc này mới lại nói: “Làm sợ A Như, cũng
không trách ngươi kinh ngạc, đứa nhỏ này mặt thương tổn sau khi các ngươi còn
chưa từng thấy đây!”

Thẩm Tương Như gật đầu, trên mặt nở nụ cười bình hòa, nhớ tới hàn đông ngày
ấy Lý thị cởi áo khoác mình trải trên đất, để Thẩm Thiên Húc nằm ở phía trên
kéo người trở lại, một đôi tay cũng ghìm ra vết máu, mặt cũng lạnh cóng. . .
Mặt nàng cười tươi cũng càng thật chút, mở miệng nói: “A Như từng thấy tam
thẩm.” Nói chuyện, chầm chậm hạ bái, trên mặt chân thành.

Lý thị có chút thụ sủng nhược kinh, cũng có vài lần cảm khái, nàng luôn luôn
thẳng thắn thoải mái, thích ai không thích ai cũng bày ở ngoài sáng, chưa bao
giờ cất giấu. Y hệt nàng oán hận Đại phu nhân, đây tuyệt đối là sẽ không bỏ
qua bất kỳ một cơ hội nào, tận dụng mọi thứ.

Nàng nhìn Thẩm Tương Như, nửa ngày, giậm mạnh chân, than một tiếng nói: “Hai
mẹ con chúng ta tới cũng tới rồi, cũng không có lời gì xấu hổ. A Như, tam thẩm
hôm nay tới, xác thực chính vì nịnh bợ ngươi.”

Thẩm Tương Như cũng rất thưởng thức Lý thị loại này tính cách thoải mái, nàng
lôi kéo Thẩm An Bình ngồi chung xuống, Mai thị cũng để Lý thị ngồi xuống trước
lại nói. Thẩm An Bình còn có chút câu nệ, cũng là nàng khuyên bảo đối phương:
“Chúng ta là tỷ muội, trong phủ là bình đẳng. Tuy nhiên đối với tổ phụ đồng
lứa ấy mà nói, tam thúc là con thứ. Nhưng đối với chúng ta đời này, ngươi cũng
là dòng chính nữ đường hoàng ra dáng trước mặt tam thúc, thân phận cũng là cao
quý. Nên đừng sợ hãi, đã gọi ta một tiếng Tứ tỷ tỷ, vậy thì thật coi ta như tỷ
tỷ, mà không phải này tiểu thư dòng chính trong phủ.”

Thẩm An Bình cúi đầu khẽ nâng lên, khó có thể tin nhìn Thẩm Tương Như, vẫn là
trông vẻ rụt rè, nhưng trong ánh mắt nhưng mơ hồ lập loè mừng rỡ. Đến cùng
vẫn là tiểu hài tử, nàng nhoẻn miệng cười, lộ hai hàng hàm răng trắng nõn,
giòn tan nói: “Cảm ơn Tứ tỷ tỷ.”

Lý thị nhìn nữ nhi cùng Thẩm Tương Như ngồi song song, nụ cười nhiều năm không
gặp lại lần nữa đọng trên mặt, nhìn nàng cái này làm mẹ từng trận chua xót.

Nàng hít hít mũi, cực kì cảm khái: “Trước đây chỉ đáng thương A Như cùng Thiên
Húc hai đứa bé chỉ có cái mệnh quý, nhưng hưởng không nổi phúc quý . Nhưng
bây giờ xem ra, thật đúng là tất cả cũng không thể nói sớm. Đại tẩu ——” Nàng
nhìn về phía Mai thị, mặt đầy ước ao, “Ngươi là người có hậu phúc, có A Như ở
đây, đại tẩu cả đời này tất nhiên vô ưu, nhưng ta thì lại khác. Gia chủ nhà ta
chính là cái con thứ, bị lão thái thái coi là cái đinh trong mắt, nhưng các
ngươi cũng biết, vì sao sợ vợ lão thái gia lại còn sẽ có tiểu thiếp ? Bên
trong này, có Thẩm gia một cái bí mật kinh thiên. . .”


Dị Năng Y Phi - Chương #80