Em Họ


Người đăng: hanguyetlanhdi

Lão trấn quốc công Thẩm Thương được Thẩm Tương Như dìu đỡ, lần nữa trở về
chính điện Thế An viện, lần nữa ngồi về đến cái kia chủ vị mấy chục năm trước
thì chỉ có hắn có thể ngồi.

Phía dưới một đám hạ nhân vô cùng thức thời, quỳ trên mặt đất cùng hô: “Cung
nghênh lão thái gia trọng quyền chưởng gia.”

Thẩm Thương tâm tình kích động không lời nào có thể diễn tả được, trên sự
thực, nửa kiếp sống giam cầm bao năm qua, hắn gần như cũng đã quên mất những
gì đã trải qua, tháng ngày thân là trấn quốc công quát tháo phong vân. Nhưng
hôm nay ngồi xuống tới đây, loại nào tự tin cùng tự do đã lâu liền bắt đầu
chậm rãi thức tỉnh, cũng cũng chưa được nửa nén nhang, khí thế lại trở về.

Hắn gật đầu, nói với phía dưới: “Tất cả đứng lên đi ! Những năm này các ngươi
làm việc cho lão yêu phụ, bổn công chuyện cũ sẽ bỏ qua, nhưng nếu sau này vẫn
sau lưng ngầm gây chuyện, bổn công chắc chắn không dễ tha !”

Bọn hạ nhân nơm nớp lo sợ đọc lời thề, bảo mình ắt vi tôn lão thái gia, sẽ
không lại nghe lời của lão thái thái.

Nhưng vô luận là Thẩm Thương hay Thẩm Tương Như, các nàng đều biết, lão thái
thái tại trong phủ này mấy chục năm kinh doanh, sớm đã thâm căn cố đế, làm sao
có thể là một sớm một chiều có thể nhổ sạch?

Lui một đám hạ nhân, Thẩm Tương Như đứng trước người Thẩm Thương, nhẹ giọng
khuyên giải an ủi: “Tổ phụ không nên gấp, lâu đài chẳng phải một ngày nghiêng
đổ, cũng không một ngày có thể đóng thành. Thẩm phủ sâu mọt nhiều, chúng ta
phải chậm rãi thanh lý, không vội.”

Thẩm Thương gật gật đầu, nhưng vẫn có chút hoảng hốt, hắn nói với Thẩm Tương
Như: “Ta cứ cảm thấy không quá chân thật, có thể hay không ngủ một giấc tỉnh
lại hoàn toàn thay đổi ? đây không phải đang nằm mơ nhỉ ?”

Thẩm Tương Như bật cười, ” Chẳng phải mộng, sao là mộng được. Chỉ là tổ phụ
trong ngày thường cũng phải lưu tâm thêm, hạ nhân trong sân này một cái cũng
không thể tin, này mấy ** sẽ tìm chút người có thể tin được đưa đến bên này,
ngài dùng cũng thuận tay.” Bên cạnh nàng nói, vừa lại lặng lẽ từ trong không
gian hoa Mệnh Hồn lấy ra một cây ngân châm, “Cái này không giống với ngân châm
thông thường, có thể thử tất cả độc thiên hạ. Tổ phụ mang ở trên người, nước
và thức ăn nào trước khi ăn vào, đều phải đo lường hơn một lần, nhớ sao ?”

Thẩm Thương nhận lấy ngân châm trong tay, không nhịn được hỏi ra nghi ngờ
trong lòng: “A Như, sao ngươi không giống với lúc trước ? Vì sao lão yêu phụ
sẽ sợ ngươi như vậy ?”

Nàng cười cười, cho một cái lý do rất tốt: “Bởi vì trước đó vài ngày các nàng
chột dạ gả ta ra ngoài, lại không nghĩ rằng Kỷ phủ một trận lửa lớn, lại đốt
ta trở lại. Ta tối đó có một người thần bí cứu giúp, truyền y thuật và công
pháp cho ta, sau này mới biết, người nọ ấy mà Đế Tôn Mặc Không của Đại Thụy.
Hôm qua tiến cung, tổ mẫu và phụ thân biết được việc này, cho nên bọn hắn
không phải sợ ta, sợ đấy là vị kia trong Thái Hoa.”

Nghe rằng nàng và Đế Tôn có giao du, Thẩm Thương càng giật mình, nhưng này
cũng đúng lúc giải thích Thẩm Tương Như chuyển biến. dù sao Đế Tôn chính người
nào, trong lòng người thiên hạ đều biết, tôn nữ của hắn có Đế Tôn giúp đỡ, có
kiểu biến hóa này vậy cũng bình thường lắm. Lại nghĩ tới đại tôn tử của mình
cũng khá, Thẩm Thương trong lòng cao hứng, mấy chục năm, cuộc sống rốt cục lại
lần nữa nhìn thấy được hi vọng !

Thẩm Tương Như trở lại trong viện mình lúc, Đào Tử nói cho nàng biết: “Tam
phu nhân đến, còn mang theo An Bình tiểu thư, đang nói chuyện với phu nhân
chúng ta, cũng hơn nửa ngày.”

“Tam phu nhân ?” Nàng cân nhắc một hồi, “A, Lý thị nhà tam thúc.”

Đào Tử gật đầu, “Đối, chính là nàng. Bao năm nay, vẫn đi theo Đại phu nhân
công khai phân cao thấp cũng một mình nàng, tiểu thư, ngươi nói đây là phải
không tính. . . Đồng minh ?”

Thẩm Tương Như cười, “Nha đầu ngốc, kẻ địch của kẻ địch nhưng chẳng phải bằng
hữu, liên minh vẫn là kẻ địch, có hàn huyên lại nói.”

Nàng nói xong, cất bước đi tới nhà chính, mới vừa qua cánh cửa, tức thì nhìn
thấy Lý thị đang ngồi ở trong phòng nhiệt tình nói với Mai thị. Bên cạnh hai
người đứng một nữ hài cỡ mười tuổi, quay mặt nhìn vô cùng thanh tú dễ nhìn,
nhưng nữ hài kia nghe được tiếng nàng vào đây quay đầu, nhưng nhìn thấy Thẩm
Tương Như bỗng ngẩn ra. ..


Dị Năng Y Phi - Chương #79