Người đăng: hanguyetlanhdi
Ngôn Lý nhắc đại hỏa Kỷ phủ ngày đó, cũng là vì Thẩm Chính Sơ bọn người giải
thích nghi hoặc. Trách không được hắn nghĩ mãi cũng nghĩ không ra sao Thẩm
Tương Như quen biết Đế Tôn, thì ra lại là chuyện ngày đó.
Hắn không khỏi cảm thán trong lòng, nha đầu này thật là tốt số a! 14 năm, lần
đầu tiên ra ngoài, dĩ nhiên gặp phải Đế Tôn. Không chỉ đụng phải, còn cứu
nàng; không chỉ cứu, hắn nghe Ngôn Lý nói vậy, hai người còn thành bạn cũ, còn
muốn ôn chuyện. ..
Trách không được sau khi nha đầu này trở về kiêu ngạo giống như đổi người ,
thì ra ấy mà được rồi Đế Tôn chỗ dựa vững chắc này.
Thẩm Chính Sơ gáy mồ hôi lạnh sưu sưu tỏa ra ngoài, cả trán cũng chảy mấy
giọt. Hắn và lão thái thái cùng liếc mắt nhìn nhau một cái, trong lòng cùng
hiểu, từ nay về sau, sợ là đứa bé này lại không đắc tội được. không trách nhân
gia kiêu ngạo, nàng quả thật có tư bản phách lối. Thiên hạ này ai dám đắc tội
Đế Tôn ? chính là cả hoàng thượng, đó cũng là muốn lễ nhượng ba phần.
Thẩm Chính Sơ vừa nghĩ tới đó, theo bản năng muốn nói vài lời hay với nữ nhi
này, thậm chí hắn cũng bật thốt một tiếng “A Như”, câu nói kế tiếp nhưng lại
không biết nên nói thế nào. Mặt đã xé rách thành cái dạng này, còn có thể bù
được không ?
Trong lòng Trấn quốc công khổ !
Thế mà, hắn một lòng chỉ nghĩ đến chỗ dựa Thẩm Tương Như ỷ vào là Đế Tôn ,
nhưng xưa nay cũng không biết, Thẩm Tương Như sở dĩ ác liệt kiêu ngạo, xưa nay
đều chẳng phải dựa vào người khác. Kiếp trước kiếp này, nàng dựa vào chỉ có
bản thân nàng.
Lúc này Thẩm Tương Như trong lòng là khá vui vẻ, nàng chà chà tay, cười nói
với Ngôn Lý: “Ân cứu mạng ta tất nhiên còn nhớ, nên báo đáp thế nào trong đầu
cũng đã sớm suy nghĩ xong. Chỉ tiếc, người định không bằng trời định, tới nay
ta ơn này sợ là báo không được.” Nói chuyện ngón tay chỉ vào, “Kêu ! Ngươi
xem, Chiêu phi nương nương muốn đánh chết ta, hình cụ cũng chuẩn bị xong rồi
đấy !”
Ngôn Lý chính người nào a! đó là cái nhân tinh, là tổ tông xem lời nói và sắc
mặt. Nhân gia cả ánh sao trên trời cũng xem được, sao lại xem không được sướng
vui đau buồn người bản địa ?
Lúc này vừa nhìn thấy vẻ giảo hoạt trong mắt Thẩm Tương Như, hắn hồn thần run
run ——
Lão thiên! Này cũng quá giống Đế Tôn. Loại này trông vẻ trắng trợn đổi phương
pháp tính toán người, thì đúng là phiên bản Đế Tôn.
Trách không được Đế Tôn để tâm, nếu hai người này cùng một giuộc với nhau,
chuyện này quả là. . . Lên trời được !
Ngôn Lý nghĩ như vậy, trên mặt nhưng không nhịn được mỉm cười. Hai người kia,
thật là để người kỳ vọng a!
“Mới vừa nghe nương nương nói, là Thẩm tiểu thư nói năng lỗ mãng ?” Ngôn Lý
cảm thấy hôm nay chuyện này, hắn rất cần phải có bồi tiếp tiểu cô nương này
cùng tranh luận một lần, chưa chừng có thể cãi để Võ Chiêu phi uất ức. Chuyện
đặc sắc như vậy, Đại Thụy triều này nhưng là nhiều năm rồi chưa từng xuất
hiện, hắn không khỏi có nóng lòng muốn thử. “Xin hỏi Thẩm tiểu thư, ngài là
nói năng lỗ mãng như thế nào? Ngài đã nói gì ?”
Thẩm Tương Như càng như biết được tâm tư vị Khâm Thiên giám giám chính này,
trong mắt giảo hoạt lại dày đặc mấy phần, nàng nói với Ngôn Lý: “Vừa mới nương
nương nói chính nàng là quân, nàng để ta chết ta không thể không chết. Ta
tưởng rằng lời nói này không đúng, quân hẳn là hoàng thượng, sao có thể chính
là nàng chứ? Cho nên ta bởi vì hoàng thượng tranh luận, ai biết lại chọc nàng
tức muốn giết chết ta. Vị đại nhân này, nếu ngài là giám chính Khâm Thiên giám
, vậy thì thật là tốt hỏi thử ngài, gần đây nhưng có tinh tượng biểu hiện,
quốc quân Đại Thụy muốn đổi chủ ?”
Ngôn Lý cười, quả nhiên a quả nhiên ! Quả nhiên giống hệt Đế Tôn. Hắn quay đầu
lại nhìn Võ Chiêu phi ——
Lúc này Võ Chiêu phi đang hai mắt nổ đom đóm, nàng sắp tức té xỉu, dòng chính
nữ Thẩm gia rốt cuộc là logic gì đó ? Rõ ràng chính là nàng đơn giản phạt cái
quỳ, vốn không nghĩ làm gì nha đầu này, quỳ hai canh giờ cũng thì tính như
xong rồi, nhưng sự việc sao biến thành thế này ?