Kỳ Ngộ - Huyễn Thực Châu


Người đăng: superboy


  • Thiếu gia, nhanh về thôi, phu nhân đang đợi ở nhà đấy.
    Lúc này, nha hoàn Tiểu Thúy không biết từ đâu chạy tới làm Thiên Vân đang thẩn
    thơ suy nghĩ giật cả mình suýt thì rơi xuống hồ. Nha hoàn Tiểu Thúy này chính
    là cô bé mà Thiên Vân gặp lúc vừa tỉnh dậy, cũng là thiếp thân nha hoàn của
    tên thiếu gia ăn chơi kia.

  • Tiểu Thúy! Lần sau không cần phải gọi gấp như vậy, làm ta suýt thì rơi
    xuống hồ.
    Bị Tiểu Thúy cắt đứt dòng suy nghĩ, Thiên Vân mở miệng oán trách. Vừa rồi hắn
    đang ảo tưởng xây dựng hậu cung 3000 ở dị giới này, cua hết toàn bộ mỹ nữ về
    làm thê thiếp. Dù sao cũng là người xuyên việt, phải gây dựng cơ đồ mới không
    phụ lòng ông trời đã cho hắn sống lại chứ, Thiên Vân thầm nghĩ.

  • Phu nhân đợi cơm thiếu gia cả buổi rồi, thiếu gia mà không về là phu nhân
    lại làm ầm lên cho mà xem!
    Tiểu Thúy chu mỏ lên nói. Mấy ngày gần đây thiếu gia thay đổi nhiều, không còn
    khi nam phách nữ như trước, tính tình cũng trở nên hiền hòa cho nên Tiểu Thúy
    cũng lớn gan hơn, nói chuyện không kiêng dè như trước. Dù sao nàng cũng chỉ là
    một cô bé, không có suy nghĩ sâu xa.

  • Haiz, mẹ thật là, đã lớn tuổi như vậy rồi mà tính tình như trẻ con.
    Thiên Vân lắc đầu thở dài, dẫn theo Tiểu Thúy về phủ. Nói đến người mẹ kiếp
    này của Thiên Vân, bà ta năm nay hơn bốn mươi nhưng từ nhỏ là đại tiểu thư
    được cưng chiều, lớn lên lại gả vào nhà giàu sang quyền quý cho nên vẫn giữ
    tính cách tiểu thư như hồi còn trẻ. Bà tên Hoàng Hoa Thu Duyên, con gái tể
    tướng Hoàng Hoa Hiếu. Do thân phận cao hơn nhà chồng nên cha của Thiên Vân là
    Trần Thiên Nguyên cũng không dám lấy vợ bé, hơn nữa ông ta cũng rất yêu vợ nên
    cũng không có chuyện lăng nhăng ngoại tình, gia đình sống khá hòa thuận.
    Cha Trần Thiên Vân là đại tướng quân thống lĩnh một trong ba quân đoàn chủ
    chốt của nước Nam Thiên, chuyên trách bảo vệ kinh thành Vạn An cho nên Trần
    Thiên Vân lúc trước ăn chơi trác táng, khi nam hiếp nữ nhưng chưa từng bị pháp
    luật trừng trị. Về nhà tên này lại giỏi giả vờ ngoan ngoãn, được mẹ nuông
    chiều nên dù Trần Thiên Nguyên có nghe được tin xấu về thằng con trai trời
    đánh, muốn trừng trị thì cũng bị bà vợ thương con ngăn cản, kết quả là tên kia
    chết yểu để cho Thiên Vân lúc này mượn xác hoàn hồn.
    Về đến nhà, thấy cha mẹ đang ngồi đợi cơm, Thiên Vân liền nói:

  • Sao cha mẹ không ăn cơm trước? Có gì con về ăn sau cũng được mà.
    Trần Thiên Nguyên trừng mắt nhìn con trai:

  • Ta cũng nói thế, nhưng mẹ con cứ nằng nặc muốn con về mới cho ăn.
    Mọi người đều biết Trần Thiên Nguyên sợ vợ cho nên ông ta cũng không hề che
    dấu, lời vừa nói ra đã để lộ bản chất. Thiên Vân buồn cười, ông cha tiện nghi
    này lúc nào cũng hung thần ác sát nhưng hễ nhắc đến vợ là co vòi lại.

  • Mẹ! Lần sau con chưa về thì mọi người cứ ăn trước đi, con lớn rồi chứ có
    phải trẻ con nữa đâu, con tự biết chăm sóc cho bản thân mà.
    Trần Thiên Vân quay sang nói với mẹ.

  • Được rồi! Lần sau không thèm đợi con nữa! Hừ, đủ lông đủ cánh rồi không cần
    mẹ nữa có phải không?
    Trần phu nhân đổi giọng, giận dỗi nói.

  • Thôi mà mẹ, lần sau con sẽ về đúng giờ được chưa nào. Thôi, mọi người ăn
    cơm thôi, con đói lắm rồi.
    Sau một lúc dỗ dành thì Trần phu nhân cũng xuôi xuôi, dỗ bà mẹ tính tình trẻ
    con này cũng khiến cho Thiên Vân toát hết mồ hôi. Ăn cơm xong hắn vội chạy về
    phòng nghỉ. Nằm xuống giường, hắn bắt đầu mặc niệm:

  • Đăng nhập hệ thống!

  • Bíp, bíp, ký chủ yêu cầu đăng nhập, bắt đầu khởi động hệ thống!
    Một giọng nói trong trẻo vang lên, tiếp đó Trần Thiên Vân cảm thấy mình đang ở
    trong một không gian trắng xóa, không nhìn thấy điểm cuối, trước mặt là một
    màn hình ảo hóa, trên đó có viết mấy chữ lớn: Huyễn Thực Châu.
    Huyễn Thực Châu chính là tiên thiên bảo vật tồn tại từ thời khai thiên lập
    địa. Lúc thế giới này bắt đầu sinh ra, có một loại linh khí tồn tại, loại linh
    khí này biến hóa ra tất cả mọi vật: con người, cây cỏ, sông núi...cho nên nó
    còn được gọi là tạo hóa tiên linh khí. Lúc thế giới đã gần như được tạo thành,
    số tạo hóa tiên linh khí còn lại không còn đủ để biến thành phần tử mới, chúng
    tụ lại biến thành Huyễn Thực Châu. Huyễn Thực Châu tồn tại trong chiều không
    gian khác cho nên thế giới phát triển, các sinh linh trở nên thông minh, tìm
    kiếm ra những điều bí ẩn của thế giới này nhưng không hề phát hiện ra nó.
    Qua bao nhiêu năm tháng, Huyễn Thực Châu hấp thụ linh khí trời đất dần dần hồi
    phục, đồng thời nó cũng bắt đầu sinh ra Châu Linh, bắt đầu có ý thức riêng.
    Lúc linh hồn của Thiên Vân xuyên qua, may mắn sao lại đi qua chiều không gian
    Huyễn Thực Châu tồn tại, gặp được một loại ý thức khác, ý thức sơ khai của
    Huyễn Thực Châu không tự chủ được nhập vào linh hồn của Thiên Vân, cùng hắn đi
    đến thế giới này. Châu Linh của Huyễn Thực Châu vốn tinh khiết, nó nhập vào
    linh hồn của Thiên Vân, trải qua những ký ức của hắn, không hiểu sao lại biến
    hóa thành hệ thống phụ trợ như trong tiểu thuyết mà Thiên Vân đã đọc trên Trái
    Đất. Có lẽ cũng giống như một đứa trẻ muốn chơi đùa, mà Thiên Vân lại là người
    thân thiết nhất đối với nó cho nên nó làm theo mong muốn sâu thẳm trong linh
    hồn của Thiên Vân. Nó tự gọi mình là hệ thống Huyễn Thực.
    Sức mạnh của Huyễn Thực châu tuy đã khôi phục, nhưng số lượng lại vô cùng ít
    ỏi cho nên nó không thể tiêu hao bản thân quá nhiều để tạo hóa thiên địa như
    trước, chỉ có thể nhờ vào năng lượng mà Thiên Vân thu thập được biến thành
    những thứ trợ giúp hắn.
    Huyễn Thực Châu có khả năng biến những thứ trong tưởng tượng thành sự thật.
    Trên màn hình trong suốt kia chính là những thứ mà Thiên Vân nghĩ ra được. Màn
    hình được chia thành 4 bảng: Võ thuật, Nhẫn Thuật, Ma thuật, Phép thuật. Trong
    những bảng kia có chứa những thứ chỉ có trong tiểu thuyết, phim ảnh, trong
    tưởng tượng của loài người mà nhờ Huyễn Thực Châu, Thiên Vân có thể sở hữu
    chúng, đương nhiên là cần có năng lượng tương ứng.
    Võ thuật có Hàng Long Thập Bát Chưởng, Cửu Âm Chân Kinh, Đại Hoàn Đan, Hắc
    Ngọc Đoạn Tục Cao, Ỷ Thiên Kiếm...đều là những thứ liên quan đến kiếm hiệp,
    cũng cần số năng lượng ít nhất.
    Nhẫn thuật có Cơ sở nhẫn thuật, Bí quyết tinh luyện charkra, Cấm thuật
    Ninja...là những thứ liên quan đến nhẫn giả.
    Ma thuật chính là những thứ liên quan đến phù thủy, pháp sư của phương tây:
    phép cầu lửa, cầu nước, phép nguyền rủa, cấm chú...
    Còn phép thuật chính là tiên thuật trong truyền thuyết phương đông.
    Tóm lại, chỉ cần Thiên Vân có thể nghĩ ra cùng với thu thập đủ năng lượng, hắn
    hoàn toàn có thể sở hữu những sức mạnh chỉ có trong trí tưởng tượng.
    Mấy hôm nay, hắn dùng toàn bộ tiền tích góp, còn xin thêm bố mẹ mua được một
    ít đá năng lương, dùng chúng để trao đổi. Đương nhiên, hắn chưa thể nào đổi
    được những thứ quá cao cấp, chỉ đổi được những thứ trong phạm vi võ thuật. Đắn
    đo suy nghĩ mãi, hắn quyết định đổi Cửu Dương Chân Kinh, đồng thời dùng số đá
    năng lượng còn thừa nâng Cửu Dương Chân Kinh lên tới tầng 4Mấy hôm nay, hắn
    dùng toàn bộ tiền tích góp, còn xin thêm bố mẹ mua được một ít đá năng lương,
    dùng chúng để trao đổi. Đương nhiên, hắn chưa thể nào đổi được những thứ quá
    cao cấp, chỉ đổi được những thứ trong phạm vi võ thuật. Đắn đo suy nghĩ mãi,
    hắn quyết định đổi Cửu Dương Chân Kinh, đồng thời dùng số đá năng lượng còn
    thừa nâng Cửu Dương Chân Kinh lên tới tầng 4. Đã có nội lực ủng hộ, hôm nay
    lại vừa xin mẹ được ít tiền, hắn quyết định vào kiếm một bộ võ công phù hợp để
    sử dụng bao gồm chưởng pháp, khinh công, kiếm pháp.
    Châu Linh của Huyễn Thực Châu biến hóa thành một cô bé dễ thương tầm 5,6 tuổi
    bụ bẫm mập mạp hiện ra hỏi Thiên Vân:

  • Tiểu Vân, lại kiếm được thức ăn cho em rồi à, hôm nay anh muốn đổi gì nào?
    Châu Linh cười híp mắt nhìn Thiên Vân.


Dị Giới Phiêu Lưu Ký - Chương #2