Người đăng: tuanvux97@
Sáng hôm sau hắn liền xuống núi. Đích đến của hắn là Tùng Sơn Lâm, một khu
rừng rậm rạp ít người lui tới. Thường thì chỉ có một số nhóm nhỏ của các bang
hội tiến vào để làm nhiệm vụ mà thôi. Hơn nữa Tùng Sơn Lâm nổi tiếng là nơi cư
ngụ của giặc cướp, địa hình nơi đây rất hiểm trở nhiều thung lũng, hang động
thích hợp để bọn cướp lẩn trốn và tiến hành cướp bóc.
- Nghe nói ta bị độc giả chê là trẻ trâu. Ngươi, nhanh chỉnh sửa lại tính
cách của ta đi.
- " Ngươi đang lẩm bẩm cái gì thế còn không mau lên đường" Tiểu hoàng khó
hiểu hỏi.
- " A, không có gì, chỉ là tự nói một mình thôi ngươi đừng để ý"
Trần Vũ gãi đầu nói. Tiếp đó hắn hướng phía Tùng Sơn Lâm bước tới.
Dọc theo đường đi, hắn ngâm nga vài câu rap, rên lên vài tiếng rên quen thuộc
trong mấy bộ phim hắn hay xem. Thỉnh thoảng hắn vung vẩy cây kiếm rồi lại đeo
vào bên hông. Cây kiếm này là của trưởng môn đời trước để lại hay nói chính
xác là của cha hắn ở thế giới này. Tuy không phải là thần binh lợi khí gì
nhưng khá là có giá trị . Cây kiếm được làm từ hắc thiết nên khá là cứng rắn
và sắc bén.
Tìm kiếm xung quanh một hồi hắn phát hiện ra một cái hang động, tuy hơi ẩm
thấp và ướt át nhưng khá bí mật hấp thu đan dược ở đây tuyệt đối không thành
vấn đề. Tiến vào hang động sau hắn che lại cửa động. Đốt cây đuốc lên hắn
khoanh chân ngồi xuống.
Lúc này Tiểu hoàng xuất hiện nói:
- " Thân thể của người này đã bị độc dược tàn phá muốn tập võ lại rất khó
khăn. Thiên phú bản thân cũng không phải thuộc dạng thiên tài, tuy ngươi dung
hợp với hắn nhưng chỉ có linh hồn và trí lực của ngươi tăng lên. Ngươi muốn
làm được những điều mình mong muốn, ngươi phải trở thành cường giả. Phục dụng
hai viên đan dược này vào có thể giải quyết vấn đề ở bước xuất phát của ngươi
trên con đường cường giả. Hai viên đan dược này không giúp ngươi tăng lên tu
vi bản thân nhưng nó giúp ngươi cải tổ thân thể, bài trừ tạp chất. Ngươi bắt
buộc phải ăn cả hai viên đan dược cùng một lúc, nó sẽ sản sinh xung đột với
nhau, khiến ngươi phải chịu vô cùng thống khổ. Nhưng đó là cách duy nhất, nếu
ngươi thành công, tương lai liền không thể đo lường được, ngược lại nếu thất
bại ngươi và ta liền biến mất khỏi thế gian này".
- Ta hiểu, bây giờ ta đã không còn như xưa nữa, ta không thể sống như trước
đây nữa. Ta không muốn lại hai mươi năm trời ngồi bên bàn máy tính làm bạn với
cánh tay phải nữa. Tay phải, ta hứa với ngươi đời này ngươi sẽ được bóp những
thứ ngươi thích, sờ những thứ ngươi muốn sờ. Ta tuyệt đối sẽ không thất bại".
Nói rồi Trần Vũ lấy ra hai viên đan dược trực tiếp nuốt xuống.
Xuôi theo cổ họng xuống tới bụng, một luồng năng lượng khổng lồ lan tỏa ra
khắp cơ thể hắn. Mới bắt đầu thì rất thoải mái, dễ chịu nhưng ngay sau đó cảm
giác khó chịu, thống khổ liền ập tới, giày vò hắn.
Hàn khí lạnh buốt lan tỏa khắp người hắn, len lỏi tới từng kinh
mạch, cuốn trôi tạp chất, cặn bã trong kinh mạch, đả thông những kinh
mạch bị tắc nghẽn. Hắn cảm giác như mình đang khỏa thân chạy vòng quanh bắc
cực vậy. Không chỉ như vậy, xương cốt hắn truyền ra từng luồng nhiệt nóng
khủng bố, nó đốt xương cốt hắn thành tro bụi. So với rút xương thò
việc này đau đớn gấp mười làn a. Chân chính thoát thai hoán cốt là như
vậy đập rồi lại xây cứ như vậy lặp đi lặp lại, xương cốt hắn cứ cháy
thành vụn rồi lại mọc ra. Cảm giác ngứa ngáy, khó chịu truyền khắp người
hắn, nóng rồi lạnh, một bên như đang cởi truồng ở bắc cực rồi bỗng
chốc lại trở nên nóng như ở hỏa diệm sơn. Sự thống khổ đó cứ kéo
dài tưởng chừng không bao giờ kết thúc. Nếu có ai hỏi cảm giác hắn của
lúc này, hắn khẳng định sẽ nói là thà chọc thằng em vào tổ kiến lửa còn dễ
chịu hơn nhiều. Hắn cứ quằn quại lăn lộn trên mặt đất, cào cấu mặt đất mà kêu
gào. Nhưng dù có đau đớn thống khổ đến đâu hắn vẫn luôn giữ tâm trí
mình một tia thanh tỉnh. Hắn không muốn lại phải nuối tiếc, sống
một cuộc sống như trước đây nữa, hắn phải chịu đựng, phải kiên trì.
Hắn sẽ thành công, hắn không cho phép bản thân mình gục ngã ở vạch
xuất phát.
Tiểu Hoàng đứng ở bên cạnh lo lắng nhìn Trần Vũ, hắn tuy chỉ là
hệ thống nhưng hắn đã dung hợp với Trần Vũ xong hắn có thể mơ hồ
cảm nhận được sự thống khổ mà Trần Vũ đang phải gánh chịu. Hắn
hiện tại cũng không thể làm gì khác ngoài chờ đợi.
Thời gian cứ thế dần trôi qua, sự thống khổ mà hắn phải gánh chịu bắt đầu
có xu hương giảm dần. Khi tất cả qua đi hắn mới dần mở mắt ra, chật vật
đứng lên hướng của đọng bước ra
Bên ngoài trờ đã là xế chiều. Hắn cúi xuống nhìn qua cơ thể của mình. Cả
người hắn giờ như vừa chui từ dưới cống lên, khắp người dính đầy chất
lỏng nhớp nháp màu đen, nhìn qua giống màu bùn nhưng cái mùi của
nó thò không hôi thối một cách kinh khủng. Mùi hôi thối xộc lên tận mũi,
đây là do công dụng của tẩy tủy đan tạo thành, loại bỏ tạp chất, đả thông kinh
mạch. Tẩy tủy đan không khiến hắn tăng lên bất kỳ tầng cảnh giới nào. nhưng
đối với người mới bắt đầu nó được ví như là thần dược. Đả thông tất cả kinh
mạch, loại bỏ các tạp chất, các mầm bệnh ngầm. Hiệu quả mà nó mang lại có thể
được gọi là vô tận.
Tìm 1 dòng suối để tắm, xong xuôi hắn ngắm nhìn bản thân mình qua hình ảnh
phản chiếu một hồi. Tuy không biến đổi lớn về hình dáng nhưng để ý kỹ thì da
dẻ của hắn trở nên trắng trẻo, hồng hào và có sức sống hơn không còn xanh
xao yếu ớt như trước đây nữa. Ngũ quan trên khuôn mặt cũng bắt đầu có một ít
biến hóa nhỏ. Cơ thể cũng cứng rắn hơn nhiều. Cũng thư tẩy tủy đan. tôi thể
đan đối hiệu quả đối với thân thể, xương cốt cũng không hề kém cạnh. Dù chưa
luyện bất kỳ công pháp luyện thể nào nhưng thân thể hắn giờ đây có
thể sánh ngang với luyện khí tầng 3.
Đánh giá một hồi thân thể chính mình hắn hài lòng đứng dậy.
Kiếp nạn khó khăn này hắn đã thành công vượt qua rồi. Hắn giờ đã
có tư cách bước đi bước đầu tiên trên con đường trở thành cường giả.
Ta có thể ví như một con giun giờ đã có tiềm năng trở thành một con rồng
bay lượn trên bầu trời vậy.
Tiểu Hoàng lúc này mới lên tiếng, trong tay hắn cầm hai quyển sách
- " Làm tốt lắm tiểu tử, ngươi đã vượt qua bước khó khăn này, từ
nay về sau trời đất này mặc sức chúng ta bay lượn. Đây là hai bộ bí
kíp võ công, một bộ dùng để tu luyện tên là < Bắc minh thần công>,
còn lại là mộ bộ thân pháp tên là < Lăng ba vi bộ >. Có hệ thống
công năng ngươi chỉ cần xem qua là có thể sử dụng được rồi ".
Nhìn tích phân vốn từ 1000 giờ giảm xuống còn có 500 lòng hắn liền
rỉ máu. Hai quyển bí kíp liền tiêu tốn một nửa gia sản của hắn.
Nhưng hắn thông qua tivi, tiểu thuyết hắn cũng biết mức bá đạo của
hai bộ công pháp này. Chúng đều là tuyệt học trấn phái của phái
tiêu dao. Lăng ba vi bộ giúp bản thân pháp trở nên mờ ảo quỷ dị tốc
độ nhanh đến nỗi mỗi bước chạy đều để lại tàn ảnh, dùng để lừa
địch rất hiệu quả. Nói đến bắc minh thần công liền giống như bug
tồn tại vậy. Trực tiếp hấp thụ nội lực của kẻ khác cho bản thân
dùng. Nghĩ đến đây Trần Vũ cũng không thương tâm nữa, ngoan ngoãn tu
luyện hai bộ bí kíp này.
Nhờ có hệ thống, hắn xem qua một lượt liên có thể nắm giữ được hai
bộ tuyệt đỉnh công pháp này.
Xong xuôi, hắn lại lên tiếng hỏi:
- " Đúng rồi, không phải ta còn một lượt quay thưởng sao, có thể
tiến hành bây giờ sao?".
-" Trí nhớ tên nhóc nhà ngươi cũng không tệ a" Đại hoàng nói xong 1 vòng quay hình tròn hiện ra trước mặt Trần Vũ. vòng tròn na ná giống chiếc nón kỳ diệu chia làm 6 ô khác nhau lần lượt là:
+ Ngẫu nhiên bí kíp võ thuật
+ Siêu cấp thần binh Châu Tinh Trì bên trong ghế
+ 1 vạn điểm tích phân
+ 02 thẻ đồng hành khế ước
+ kỹ năng vạn năng giám định
+ quần xà lỏn của Hulk.
Nhìn phần thưởng thập phần phong phú cơ mắt trái Trần Vũ giật giật, Tiểu
hoàng ngươi là lại muốn chơi ta a, phần thưởng quá là hố cha đi, cái gì mà
siêu cấp thần binh lại còn quần sịp Hulk.
Kìm hãm cảm xúc chửi thề lại, hắn lại nói :
- Cho ta tiến hành quay thưởng.
Vòng tròn bắt đầu quay : tích ... tích tích.... tích ...... tích.
- Chúc mừng bạn nhận được kỹ năng vạn năng giám định.
Nghe được như vậy thông báo, hắn đưa tay lên trán gạt mồ hôi đi nói: còn may
không vào phải 2 cái ô siêu cấp "phần thưởng " kia.
Nhận được phần thưởng vạn năng giám định, Trần Vũ mờ mịt hỏi: " Này Tiểu
hoàng, đồ chơi này là cái gì vậy".
- Tiểu Hoàng:" hmm, cái này là giám định đạo cụ, ta dung đã dung hợp với nó
, có đồ chơi này sau này đồ vật gì ngươi không biết ta đều có thể nói ra".
- " Ngạch, phần thưởng gì kỳ vậy, như vậy là tiện nghi cho ngươi chứ ta có
được ịch lợi gì" Trần Vũ bĩu môi nói.
- " Hừ, ngươi với ta không phải là 1 thể sao, đồ chơi này công dụng sẽ có
lúc dùng đến, có khi tiện lợi tới mức ngươi không ngờ được đó".
- "Ha ha, chỉ là đùa giỡn với ngươi thôi mà, tiếp ngươi nói xem ta nên
làm gì". Trần Vũ xoa cằm nói.
Tiểu hoàng đáp:
- " Tất nhiên là muốn kiếm tiền, kiếm điểm tích phân rồi ".
- " Làm sao để kiếm đây, ta hiện tại nghèo đến nỗi muốn bán cả
thận rồi đó" Trần Vũ rầu rĩ nói.
- " Tiền không có ai là cho không, có thằng nào không cần không. Muốn
giàu nhanh thì tất nhiên phải cướp bóc một phen rồi".
( Bị thằng main nó dọa nên viết cho nó bớt trẻ trâu tí). ????