Tiếng Cười Trong Đêm


Người đăng: soitieutu

Đêm đã khuya, ngoài đường gần như chẳng còn ai đi lại, thỉnh thoảng đâu đó vài
ba tiếng chó sủa đánh động đêm đen rồi mọi thứ lại chìm vào tĩnh mịch.

Ánh đèn hắt ra từ cửa sổ ở căn phòng nhỏ ở tầng ba chung cư vẫn sáng như mọi
khi, tiếng cười điên dại phát ra từ căn phòng đó một cách đột ngột làm cả khu
chung cư tỉnh giấc, không ít tiếng chưởi mắng léo nhéo, ồm ồm văng vẵng từ
khắp nơi đổ dồn về kẻ vừa làm náo động kia, tiếng cười im bặt ngượng nghịu,
ánh đèn từ căn phòng kia chợt tắt như trốn chạy né tránh.

Trong bóng tối lờ mờ với ánh sáng từ màn hình máy tính của căn phòng nhỏ, một
thiếu niên ngồi thu mình ở góc phòng nhìn chằm chằm vào một biểu tượng kì lạ
phức tạp hình tròn cùng những hoa văn màu tím trên màn hình cười ngây ngốc,
tay cậu nắm chặt hằn lên những lằn gân xanh kìm chế sự kích động, miệng cậu
thì thào nho nhỏ như đang hân hoan

“thành công, thành công rồi, ha ha, cuối cùng cũng thành công rồi, một năm,
suốt một năm cố gắng cuối cùng cũng tìm thấy nó”

Có lẽ chỉ có cậu nhóc kia mới hiểu những gì cậu nói, cậu nhóc đó là Phi, một
thiếu niên được cho là sẽ gắn liền cuộc đời với chiếc xe lăn bởi đôi chân của
cậu bị liệt sau vụ tai nạn.

Phi vốn là một đứa hoạt bát, hiếu động nhưng sau vụ tai nạn tính cách của cậu
chuyển dần sang trầm mặc và ngại tiếp xúc với người khác, có lẽ thứ gây hứng
thú duy nhất với cậu là thế giới kì bí rộng lớn vô tận trong mạng internet.

Có quá nhiều thứ để khám và và khi mười sáu tuổi Phi đã trở thành một thành
viên của thế giới hacker.

Cậu không phá hoại nhưng sự tò mò đã thúc đẩy Phi moi móc những điều bí ẩn
đằng sau những bức tường bảo mật và từ một manh mối nhỏ gây xôn xao trong giới
hacker,Phi tìm tới WID.

WID là một trang web nằm sâu ở tầng đáy của Deepweb.

Nó bị che giấu sau hàng trăm câu đố như một mê cung, chứa đựng một lượng game
thực tế ảo khổng lồ đủ thể loại mà đa phần chúng chưa từng được công bố bởi
nhiều lí do.

Giới hacker rỉ tai nhau rằng WID chỉ là cánh cửa ban đầu để bước vào một thế
giới khổng lồ hơn chứa đựng manh mối của những kho báu thực sự, những thứ gần
như có thể khiến bất cứ ai phải phát cuồng vì nó nhưng để vào được đó buộc
phải thoả mãn một trong hai điều kiện, có rất nhiều tiền để mua một chiếc vé
trị giá cả tỉ đô hoặc vượt qua thử thách vô cùng hà khắc là chinh phục một
trăm trò chơi mà WID đưa ra ở cấp độ khó nhất để tìm những mảnh ghép tới khi
hoàn chỉnh.

Phi dần bình tĩnh lại khi đối mặt với biểu tượng trên màn hình máy tính, tay
cậu run rẫy khi chạm vào điểm xác nhận đăng nhập vào phần ẩn của WID.

Biểu tượng trên màn hình dần tan rã, nó giống như một xoáy nước đen ngòm cắn
nuốt tất cả mọi thứ trên màn hình rồi Phi cũng nhìn thấy cái mà mình chờ đợi.

Nụ cười trên mặt Phi cứng lại, mắt cậu nhìn chằm chằm vào bảng đăng nhập hiện
ra trước mắt, một bảng đăng nhập đòi hỏi ID và Pass cùng lời nhắn

“chào mừng đến với Dead Zone, bạn có thể sẽ gặp nguy hiểm trong quá trình trải
nghiệm trò chơi, hãy chắc chắn rằng bạn thực sự sẵn sàng, chúng tôi sẽ sớm gửi
thông tin tài khoản cho bạn trong thời gian sớm nhất, chúc may mắn”

“Một trò đùa chăng?”

Phi thì thầm trong sự nghi hoặc thất vọng nhưng rồi biến hóa trên màn hình làm
cậu sững sốt.

Hệ thống đã tự động tải về máy của cậu một phần mềm nào đó và nó đang tự cài
đặt mà không thông qua sự cho phép của cậu.

“khỉ thật, là virut”

Phi nhanh chóng đưa ra phản ứng nhầm giành lại quyền kiểm soát dữ liệu của
mình, một hacker bị tấn công bởi virut rõ là một sự khiêu khích.

Cuộc chiến giữa những hacker vẫn thường xảy ra và Phi đã không ít lần tham gia
vào những trận đánh lớn, cậu có chút kiêu ngạo về khả năng của mình nhưng lúc
này cậu đang dần trở nên bối rối khi mà hệ thống hoàn toàn nằm ngoài kiểm soát
của cậu.

Phi nghĩ tới ngắt nguồn điện nhưng WID đã khơi dậy sự tò mò của cậu, Phi muốn
biết rốt cuộc là thứ virut kia có mục đích gì, cho dù là hỏng cả hệ thống dữ
liệu cũng không phải vấn đề quá lớn khi mà cậu đã có dữ liệu dự phòng.

Chấp nhận thất bại trước kẻ địch, Phi chăm chú vào ứng dụng đang được cài đặt
tự động.

Đó là một ứng dụng có lượng thông tin khổng lồ, suốt một giờ sau thì ứng dụng
mới được cài đặt hoàn tất, với logo là hình một hộp sọ đang bốc cháy trong
ngọn lửa màu đỏ cùng với cái tên Dead Zone.

Dead Zone gợi cho Phi nghĩ tới sự chết chóc, cậu không mấy thích thể loại kinh
dị nhưng hàng loạt hàng rào được lập nên chỉ để bảo vệ một trò chơi thì nó hẵn
phải có gì đó đặc biệt lắm.

Phi mở ứng dụng như cách mình thường làm, một bảng đăng nhập đòi ID và Pass
lại hiện lên nhưng lần này không hề có lời nhắn kèm theo nhưng có một dãy ba
mươi sáu kí tự gồm số và chữ cái chẳng biết có tác dụng gì.

Đã ba giờ sáng, Phi không hề cảm thấy buồn ngủ.

Cậu ngồi đó nhìn bảng đăng nhập vào Dead Zone và nghĩ về những cố gắng suốt
một năm qua của mình, khoảng cách để chạm đến đích đã rất gần nhưng cũng rất
xa, cậu không biết bằng cách nào để có được ID và Pass để đăng nhập, tất cả
quá mơ hồ và kì hoặc.

Sáng hôm sau Phi đến trường với bộ dạng như kẻ mất hồn khi cậu mãi nghĩ về cái
thứ đang ở trong máy tính của cậu.

Phi không nhớ là mình đã đến trường như thế nào và những bài học khô khan
không đủ để kéo Phi ra khỏi mớ hỗn độn trong đầu.

“anh, anh không khỏe hả”

Tiếng của Na, đứa em gái duy nhất của Phi vang lên khi con bé đi phía sau đẩy
xe lăn trong khi Phi cau mài, mắt đăm đăm nhìn về nơi xa xăm nào đó.

Mãi tới khi Na hỏi lần thứ tư thì Phi mới giật mình rời khỏi những dòng suy
nghĩ, cậu cười nhợt nhạt lắc đầu

“không có gì, anh chỉ đang nghĩ đến vài thứ. Hôm nay ở trường thế nào?”

Na dẫu môi khi Phi không muốn chia sẽ những bí mật của cậu

“chán òm, bọn con gái thì tọc mạch xì xầm về những đứa con trai lớp bên cạnh,
bài học thì nhạt nhẽo, à hôm nay lớp em có một bạn mới chuyển tới, giáo viên
xếp cho bạn ấy ngồi ở bàn phía sau em, anh đoán xem là trai hay gái?”

Phi lắc đầu cười “sao anh biết được”

Na không mấy hài lòng về phản ứng của Phi, con bé ngừng lại nhìn chằm chằm vào
cậu chờ đợi, chẵng còn cách nào Phi đành ra vẻ suy ngẫm đáp

“ừm, anh đoán là con gái”

“sao anh biết” Na tròn mắt nhìn Phi dò hỏi.

“vì nếu là con trai thì em sẽ không nhắc tới” Phi cười đắc thắng nói.

“ờ giỏi, nhưng sẽ không có thưởng”

Na hí hửng tiếp tục đẩy xe lăn cho Phi, như chợt nhớ điều gì Na lại hỏi

“em nghe lũ bạn nói có trò chơi mới ra thú vị lắm, anh biết là trò gì không?”

“Tru Thần hử?” Phi nghi hoặc ngoái lại nhìn em gái, nhận được cái gật đầu khẽ
của Na, Phi nói tiếp “anh chỉ nghe nói thôi, nó cần phải mua mã kích hoạt mới
chơi được, bằng một tháng ăn vặt của chúng ta”

“em chỉ tò mò thôi, dù sao thì em cũng không nghiện game như anh, hì hì, à tối
qua anh làm gì cười lớn để bị ba la vậy” Na cười trêu chọc Phi rồi tiếp tục
ríu rít kể đủ thứ chuyện tới khi họ về tới nhà.

Vừa bước vào chung cư thì bác bảo vệ gọi Phi lại

“sáng nay người ta gửi cho cháu một gói hàng nhưng nhà không có ai nên họ gửi
ở chổ của bác” nói xong bác bảo vệ đưa một gói hình hộp được bao bằng giấy
bạc.

Phi nói cảm ơn bác bảo vệ rồi nhanh chóng cất gói quà đi trước khi Na nhận ra
điều khác thường.

Gói quà không ghi thông tin người gửi nhưng có con dấu của bưu điện liên bang,
cậu thoáng nghĩ tới WID bởi điều kiện để tham gia thử thách của WID chính là
dùng ID cá nhân, vì sao WID gửi thứ gì đó cho cậu thì Phi đành chịu.

“cái gì vậy anh?” Na nhìn gói quà đã bị Phi cất đi tò mò hỏi.

“à, một món quà của bạn anh gửi, chắc là đồ lưu niệm, chúng ta lên nhà thôi,
anh đói lắm rồi” Phi cười giải thích.

Cậu không dằn được sự hấp tấp, có lẽ thứ trong cặp kia chính là manh mối cho
những thứ làm cậu mất ngủ đêm qua.

Khi đã khóa trái cửa phòng cẩn thận, Phi lấy gói hàng trong cặp ra đặt lên bàn
rồi hít một hơi thật sâu kìm chế sự kích động mới cẩn thận mở lớp giấy bao
cùng với hộp xốp ra, bên trong cùng là một khối lập phương có cạnh khoảng 10cm
bằng kim loại màu xám bạc, khối lập phương là một khối rubit với chín mảnh
ghép mỗi mặt, phía trên mỗi ô nhỏ là một con số hoặc chữ cái.

Phi nhìn khối rubit trên tay càng khẳng định, món đồ này là do WID gửi tới bởi
từ khi biết tới WID thì nó luôn là những thử thách đặt ra khiêu chiến người
chơi.

Trong đầu Phi hiện lên dãy kí tự mà cậu dành cả đêm để suy đoán kia rồi bắt
đầu thử xoay ráp những kí tự lại.

Phi không lạ gì việc ráp rubit thế nhưng ráp những con số và chữ cái hỗn loạn
thành một dãy kí tự cần thiết không phải là điều dễ dàng.

Tối nay Phi không còn phải chiến đấu với những con boss siêu trâu bò ranh ma
nhưng cậu vẫn chẵng thể nào ngủ được khi mà khối rubit còn lở dở.


Dead Zone - Chương #1