Đến Vân Kinh (1)


Người đăng: daihuynh899@

Lập tức, trong Hành Trang của Trần Phàm có một khẩu xe tank.

Trần Phàm bấm vào để xem thông tin thì hiện lên một bảng như sau:

Mark IV là một loại xe tăng của Anh sử dụng trong chiến tranh thế giới thứ
nhất. Được sản xuất vào năm 1917 dựa trên những phát triển từ lớp xe tank Anh
đầu tiên. Sự cải tiến chủ yếu của xe là lớp giáp, đặt lại vị trí thùng nhiên
liệu và sự dễ dàng vận chuyển.

"Chà chà, có vẻ lợi hại đây, à mà làm sao để ta có thể điều khiển nó vậy hệ
thống???".

[Đinh! Xét thấy túc chủ ngày càng có nhiều vũ khí, hệ thống mở khóa chức năng
"Thao Trường"]

[Thao Trường là một khu vực riêng dùng để huấn luyện binh lính biết cách sử
dụng vũ khí, cụ thể thì túc chủ có bao nhiêu vũ khí thì Thao Trường cũng sẽ
huấn luyện được cách sử dụng vũ khí đó cho binh lính]

"À, ra là vậy à, vậy thì mở Thao Trường thử xem" Trần Phàm nhấp vào mục Thao
Trường trên giao diện.

"Thao Trường hiện có thể huấn luyện binh lính biết cách sử dụng các loại vũ
khí như sau: Xe tank, súng trường, lựu đạn"

"Chức năng này quá tuyệt rồi" Trần Phàm cảm khái, thử nhấp vào huấn luyện xe
tank trên thao trường.

Lập tức, một cỗ hàn khí truyền vào cơ thể hắn, Trần Phàm cảm thấy sảng khoái
đến cực hạn, từng tế bào như hò reo vui sướng, môt dòng thông tin truyền vào
não hắn.

Sau một phút, Trần Phàm mở mắt, thì thào:"Thì ra xe tank là dùng như vậy, bây
giờ mình có thể điều khiển xe tank rồi".

"Tiếp theo là Nhiệm Vụ Bảng, mình phải giao ho binh lính đi làm thôi, có vậy
thì mới mau kiếm xu được".

Sáng hôm sau, Trần Phàm đặt một tấm bảng trên quảng trường, đám binh lính sau
khi nghe Trần Phàm phân phối thì cũng mau chóng đi làm nhiệm vụ.

Nằm trên giường, Trần Phàm lặng yên nghe từng dòng thông báo của hệ thống vang
lên trong tai:

[Đinh ! Lính 1 đã hoàn thành nhiệm vụ dắt chó đi dạo, thưởng 5 xu]

[Đinh ! Lính 2 đã hoàn thành nhiệm vụ quét sân cho bà hai, thưởng 17 xu]

[Đinh ! Lý Trần đã hoàn thành nhiệm vụ bán vải cho chú tư, thưởng 30 xu]

Trần Phàm còn chút buồn bực là từ khi hóa thành nữ nhân thì cơ thể hắn có
những chuyển biến khá phức tạp, tâm tình đã không tốt như trước nữa mà hay suy
nghĩ vẩn vơ, lúc tắm thì lâu hơn trước mấy lần, đặc biệt là thích trang điểm,
những thói quen này hắn không thể nào bỏ được, bắt buộc hắn phải làm theo.

Còn cặp ngực khủng thì lúc di chuyển cứ đung đưa rất khó chịu, Trần Phàm phải
lấy vải trắng quấn quanh thì mới ổn thỏa.

2 tuần sau, nhận thấy số xu đã lên tới 800xu, kết hợp với 500 xu thưởng nhiệm
vụ lần trước là 1300xu, số xu này đã đủ để hắn tổ kiến một đội quân chuyên
dùng súng trường M44 rồi.

Lúc này hắn xem Cửa Hàng Sơ Cấp, cũng còn may là những vật phẩm đã mua thì sẽ
được xếp vào mục Đã Mua trong cửa hàng, tức là có thể tùy thời mua lại không
hạn chế số lượng trừ vài vật phẩm cực kỳ đặc biệt.

[Đinh! túc chủ đã mua thành công x100 khẩu M44, túc chủ còn lại 300 xu]

[Đinh! hệ thống kiểm tra nhận thấy túc chủ đã đạt yêu cầu để mở ra "Nhu Yếu
Phẩm" túc chủ có muốn mở không]

Trần Phàm không chút do dự đáp:"Mở".

[Đinh! "Nhu Yếu Phẩm" mở ra]

Trần Phàm nhấn cào mục giao diện, trên phân loại đã có thêm mục Nhu Yếu Phẩm,
hắn không do dự mà xem thử.

["Nhu Yếu Phẩm" :

-Vô Hạn Đạn M44: 200 xu
-Vô Hạn lựu đạn F2: 4000 xu
-Vô Hạn đạn của xe tank Mark IV(Bao gồm cả đạn súng máy và đạn pháo): 7000 xu
-Vô Hạn Bom Nguyên Tử: xxx]

"Vô hạn bom nguyên tử xxx là sao đây???". Trần Phàm nghi hoặc hỏi.

[Đinh! Vô Hạn Bom Nguyên Tử là loại đặc biệt, yêu cầu túc chủ cần thăng cấp
đẳng cấp của tinh cầu túc chủ lên Hạ Đẳng mới mở khóa]

"Thôi vậy, ta mua vô hạn đạn M44" Trần Phàm nhấp vào mục Mua Ngay.

[Đinh! Túc chủ còn 100 xu]

"Hết xu luôn rồi, haizz thôi lên Vân Kinh vậy, ở lại đây cũng chẳng được gì".
Trần Phàm hạ quyết tâm.

Sáng hôm sau, Trần Phàm mặc y phục màu xanh, thoạt nhìn tựa như tiên nữ, da
trắng như tuyết, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt trái xoan, chân mày lá liễu,
thần thái cao quý, có thể nói là quốc sắc thiên hương.

Lúc này hắn ngồi ở trong xe ngựa, để đề phòng một số tên dâm tặc, Trần Phàm
mang thêm khăn lụa mỏng để che khuôn mặt của mình.

"Biết làm sao bây giờ...đẹp quá cũng khổ....haizz" Trần Phàm cảm khái, quát
khẽ:"Đi".

Lập tức, tên binh lính phía trước thúc giục dây cương, con ngựa thồ chậm rãi
tiền về phía trước.

49 binh sĩ còn lại đi theo sau, cả đám đều mang y phục chuẩn mực của binh lính
Đại Việt, kiếm đeo ngang hông, thần sắc nghiêm nghị tiến về phía trước.

Dọc đường đi không gặp một sơn tặc nào, mãi đến khi cách thành Vân Kinh 7km
thì một đám hắc y nhân từ trong rừng tiến tới, đếm số lượng khoảng 200 tên.

Thủ Lĩnh là một đại hán, dù mặc hắc y không thấy rõ khuôn mặt nhưng vẫn tỏa ra
một loại khí chất cuồng vọng tự đại.

Bất chợt, đoàn xe của Trần Phàm đã bị vây tứ phía, tưởng chừng như tình huống
đã cực kỳ nguy cấp, đại hán cười ha hả nói:

"Ta là Sơn Cường, thủ lĩnh của đám thảo khấu này, muốn đi qua phải để lại toàn
bộ tài sản...".

Không đợi đại hán kịp nói hết, Trần Phàm vỗ tay nhẹ một cái, lập tức đám binh
lính lấy M44 từ trong túi vải sau lưng ra, kiếm đeo trên người chỉ là ngụy
trang mà thôi.

Không đợi đám sơn tặc kịp sửng sốt, 50 khẩu M44 đã khai hỏa, nhất thời tiếng
súng vang lên vang trời.

"Bằng, bằng bằng bằng, bằng, bằng, bằng".

Một đám hắc y nhân bị dính đạn vào đầu bật ngửa ra sau, chết ngay lập tức.

Vài viên đạn lạc rơi vào tay, chân bọn hắc y nhân, lập tức máu thịt nát bét,
máu tươi cùng huyết dịch ồ ạt chảy xuống, xương trắng hiện lên, khung cảnh tựa
như Tu La Địa Ngục.

Có kẻ bị máu tươi cùng mảnh vỡ nội tạng văng lên người, một mùi máu tanh xộc
thẳng vào mũi làm hắn sợ đến đái ra quấn.

"Áaaaaaaaa....là súng hỏa mai, cả một đoàn người đều có súng hỏa mai!!!! chạy
đi".

"Chết tiệt, đụng nhầm tấm thép".

"Chạy mau!!!! 200 anh em chúng ta chỉ là bù nhìn cho chúng bắn thôi, không
động vào chúng được đâu".

Nhất thời, tiếng kêu la, rên rỉ, chửi rủa vang lên ngộp trời, mùi máu tanh
nồng đậm làm bất kỳ kẻ nhát gan nào đều phải sợ xanh mặt.

Đại hán cũng biết tình hình cực kỳ không ổn, y hét lên:"Chạy mau!!!".

Đám hắc y nhân xoay người bỏ chạy, Trần Phàm vỗ tay lần hai, đám binh lính
đuổi theo sau liên tục nã đạn.

Do đã có "Vô Hạn Đạn M44" nên đạn kim loại luôn có sẵn trong súng, có thể nói
là bắn đến sang năm cũng không hết, mà điểm đặc biệt là không cần thay đạn, cứ
cách 5 giây là binh lính bắn được 6 phát đạn, tốc độ cực kỳ nhanh.

Một hồi thảm sát dần kết thúc, Trần Phàm hiện tại không thiếu tiền bạc nên để
mặc binh lính lấy tiền của bọn sơn tặc.

Hôm trước, nhờ công dụng thần kỳ của "Thao Trường" mà đám binh lính đều có
trình độ bắn súng M44 cấp cao, không cần qua huấn luyện, không tốn một viên
đạn luyện tập mà có thể bắn được như vậy là biết độ thần kỳ của hệ thống.


Đế Quốc Đông Lào - Chương #17