Thất Bại?


Người đăng: AyteaVee

Thiên đạo là gì? Thiên đạo chính là đạo trời, là vô dục vô cầu, công bằng công
chính, coi vạn vật bình đẳng. Bất cứ kẻ nào làm ác, sớm hay muộn đều sẽ bị
thiên đạo giáng tội.

Thế nhưng, thiên đạo thật sự tồn tại?

Hắn đã, đang và sẽ không bao giờ tin vào thiên đạo, chỉ tin vào nhân đạo.

Nếu thiên đạo thực sự tồn tại, trên đời còn có người sướng người khổ? Tồn tại
người tốt người xấu? Nếu thiên đạo thực sự tồn tại, thì e rằng cũng không phải
đạo của trời, mà là đạo của kẻ mạnh. Chí có kẻ mạnh, mới có quyền nói đến công
bằng.

“Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu”

Thoạt nghe thấy lạ lùng! Nhưng nếu hiểu cái nghĩa đích thực của chữ "đạo" thì
sẽ hết thắc mắc. Đạo là cái luật lạnh lùng của trời đất, không tư vị sinh vật
nào cả nên gọi là "bất nhân".

Ở trong thiên địa này, không có sinh vật nào được ưu ái, kẻ yếu hiển nhiên sẽ
bị hiếp đáp, thiên đạo quan tâm sao?

Tóm lại, một chữ “đạo”, nói phức tạp thì phức tạp, nói đơn giản lại rất đơn
giản, chung quy không thoát được bốn chữ “nhược nhục cường thực”, cá lớn nuốt
cá bé.

Vì vậy, dù ở thế giới trước kia, hay là ở thế giới này, hắn đều không bao giờ
biết an phận, sinh ra trên đời phải luôn hướng về phía trước, chỉ dừng lại khi
nào ta chết đi!

Lee-eeeeeeeeeezzzz!

Khi gã thiếu niên còn đang chìm đắm trong những chiêm ngiệm cuộc đời, thì
trong hắc ám tràn ngập chân trời, một tiếng gáy lảnh lót lại vang vọng thiên
địa. Trong tiếng hót đó mang đậm một vẻ ngạo nghễ quân lâm thiên hạ, thậm chí
còn cảm giác được mùi vị khiêu khích bên trong.

“Chuyện gì thế này? Khiêu khích thiên uy ư? Lẽ nào là một hành động bộc phát
trong lúc thiên nga giãy chết?”

ẦM!!!!

Thiên uy không thể phạm, kẻ khiêu khích ắt phải chết!

Le-eeeeeeez ! ! !

Tiếng ưng gáy lại vang lên, giữa hắc ám vô tận, đôi cánh khổng lồ của địa ngục
hung điểu giương lên, hắc vụ phô thiên cái địa bắt đầu chuyển động, ánh sáng
không còn tồn tại, hóa thành những vòi rồng hắc ám khổng lồ dựng thẳng đứng
nhằm hướng đạo hắc lôi đang bổ xuống kia.

Hắc lôi hẳn nhiên là một loại lực lượng đáng sợ của thiên không, lấy một tư
thái phá hủy vạn vật từ trên cao bổ nhào xuống, chấn nát vô số hắc toàn từ
dưới đất bốc lên cao.

Sau khi chấn nát từng vòi rồng hắc ám, hắc lôi lấy một thanh thế còn khủng bố
hơn, hung hăng giáng thẳng vào giữa biển lửa đang tràn ngập kia, chính xác
đánh trúng con quái vật khổng lồ đang ẩn náu trong bóng tối.

Một tiếng gáy thảm thiết vang lên rúng động trời xanh! Chỉ thấy xa tít trên
không trung, đầu hung điểu sau khi bị đạo hắc lôi đánh trúng vẫn chưa chết,
tuy đau đớn thống khổ nhưng đôi cánh liên tục vỗ, hắc ám vô tận điên cuồng
thét gào, hóa thành một cột trụ hắc ám nối liền mặt đất và bầu trời.

Ì ùng ì ùng ì ùng. . . Đùng đoàng! Đoàng!

Lôi vân liên tục phát ra thanh âm chấn động, một đạo hắc lôi khổng lồ tiếp tục
đánh xuống, khí tức hủy diệt so với trước lại khủng bố hơn, bổ thẳng vào hắc
ám trụ đang mưu đồ liên kết trời đất.

Hắc vụ tan tác, chỉ còn trơ trọi bóng dáng đại điểu hứng trọn đạo hủy diệt
thần lôi. Lần này mà bị đánh trúng e rằng khó mà toàn mạng.

Con đại hung điểu lại tiếp tục phát ra tiếng gáy, thế nhưng không có hắc vụ
lao về phía lôi vân, mà một quang trụ đột ngột từ phía dưới mặt đất bắn thẳng
lên trời, nhằm thẳng lôi vân cuồn cuộn mà công kích.

Gã thiếu niên kinh hãi hạ tầm mắt nhìn xuống, nơi thạch sào hoang tàn, bỗng
chốc xung quanh có mười hai điểm đang phát sáng rực rỡ như mười hai vầng mặt
trời, ánh sáng hợp lại tạo thành một quang trụ xuyên qua lôi vân, phá tan hắc
lôi đang muốn ngưng tụ.

Ở dưới lôi vân, khí thế trên người đại hung điểu đang có dấu hiệu tăng mạnh,
từng sợi lông phát ra ánh sáng mơ hồ, dường như đang muốn tiến hành một loại
lột xác nào đó.

- Bước ra một bước, bước ra một bước, lẽ nào. ..

Hắn nhớ lại lời của đám thú vương đã chết, xâu chuỗi lại mọi việc, rất nhanh
chóng thông suốt, sống lưng cảm thấy lạnh toát.

Giả bộ sắp đến lúc chết già, dụ dỗ đám Thú vương đến một lưới bắt gọn, thu lấy
tinh hoa Thú vương làm tiền vốn để tắm trong lôi hải tiến hành lột xác, chân
chính bước ra một bước kia, đây là đầu óc của cầm thú sao? Là hắc thủ phía sau
màn, con đại điểu này e rằng so với nhân loại còn nham hiểm hơn!

Trên không trung cao vời vợi, đầu đại điểu đang không ngừng lột xác, trên
người tản mác ra thần quang. Từ thạch sào, quang trụ vẫn không ngừng công kích
lôi vân, ngăn chặn hủy diệt thần lôi ngưng tụ.

Tưởng chừng việc tiến hóa đã thành việc đương nhiên, nhưng lôi vân bỗng chốc
kịch liệt co rút lại, giống như lôi đình đang tràn ngập hội tụ lại với nhau,
quang trụ có dấu hiệu không thể ngăn cản.

Ầm!

Một tiếng sấm xé rách không gian, khiến cho những âm thanh khác trong thiên
địa hoàn toàn tắt lịm.

Quang trụ khổng lồ vỡ nát, quang mang tán loạn, thạch sào bên dưới mười hai
quang điểm đồng loạt phát nổ, tòa thạch sào vốn đã đổ nát nay lập tức sụp
xuống, tạo thành một thung lũng khổng lồ. Thân hình của con hung điểu cũng
theo đó mà hiện ra.

Một quái vật cao cả vạn trượng, hai cánh giang ra liền che lấp đất trời. Trên
thân thể là lông vũ đen tuyền thâm thúy và thần bí, từng chiếc từng chiếc tản
mác những dao động không gian rất nhỏ, dường như mỗi chiếc đều có linh tính
đang tự động cắn nuốt linh khí thiên địa.

Thân hình khổng lồ nhưng không hề tạo ra cảm giác cồng kềnh, con hắc điểu
hướng về lôi vân ở trên cao, đôi cánh khổng lồ che lấp trăng sao vỗ mạnh, lập
tức cuồng phong trong thiên địa nổi lên, thân thể khổng lồ tràn ra hắc ám cùng
với vô vàn lông vũ đen bóng huyền bí.

Hắc vũ điên cuồng quét ra xung quanh, ngay cả hắc lôi với lực lượng khủng bố
cũng bị chấn nát, hắc lôi vân trên không trung cao cao kia cũng bị những chiếc
lông vũ hắc ám bùng lên xuyên thủng phá tan tành.

ẦM!

Một con cự long màu đen xuyên qua trời đất, phá vỡ không gian, hủy diệt toàn
bộ hắc vũ, bổ thẳng xuống con đại hung điểu.

Hắc lôi quang từ không trung giáng thẳng xuống, tiếng sấm rền kinh thiên
khuếch tán trăm dặm, vang vọng khắp thiên địa, khiến cho hàng vạn linh thú đã
bỏ trốn từ vài tuần trước cũng phải kinh hãi mà phát ra những tiếng rống kinh
hoàng, run run nằm tạp xuống đất không dám cục cựa.

Hắc long lôi quang thịnh nộ đánh xuống, một tiếng gáy lảnh lót vang lên đau
đớn, tràn ngập tuyệt vọng không cam lòng.

Đạo lôi kiếp tối thượng mang theo lực lượng ẩn chứa tính chất hủy diệt nhanh
chóng áp đỉnh, xuyên qua hắc vũ đánh vào bản thể đại hung điểu.

Cả phiến không gian bỗng chốc biến thành một đống đổ nát, hư không như bị cắt
vụn, vạn vật đều bị nghiền nát, hóa thành tro bụi.

Gã thiếu niên mặc dù nấp ở rất xa, nhưng vẫn không tránh khỏi dư chấn theo gió
khuếch tán trùng kích, cả người bắn ngược về phía sau. Nếu không phải hắn
nhanh chóng bám lấy một tảng cự thạch, thì không biết còn bay đi bao xa nữa.

Hắn bị chấn lực kéo lên trên mặt đất tới mấy trăm mét, loạn thạch đập vào
người khiến toàn thần đau đơn khôn tả. Không biết bao lâu sau hắn mới có thể
ổn định cơ thể, lập tức gắng gượng ngẩng đầu nhìn về nơi đó.

Không gian dần dần hồi phục, hắc ám cũng dần dần biến mất.

Trên trời cao, lôi vân chậm rãi tán đi, uy áp đang bao phủ thiên địa cũng từ
từ biến mất.

Chỉ thấy mặt đất hóa thành bình địa, cái gì thạch sào cái gì hắc sơn, xác chết
hung thú, tất cả đều đã trở thành bột phấn.

Tương phản, trên trời cao lôi vẫn đã tan biến, bầu trời có dấu hiệu trong xanh
trở lại, hoàn toàn là cảnh tượng sau cơn bão, trời quang mây tạnh.

Có điều ở nơi đó, đã không còn bóng dáng của bất kỳ sinh linh nào.

⊱♥⊰⊹⊱❃⊰⊹✬⊹⊱❃⊰⊹⊱♥⊰⊹⊱❃⊰⊹✬⊹⊱❃⊰⊹⊱♥⊰

Mọi người đọc thấy hay thì đề cử truyện, vote 9-10, ném Kim Phiếu hỏa linh
châu các kiểu ủng hộ mình nhé.


Đế Hoàng Tôn - Chương #41