Thiên Đạo?


Người đăng: AyteaVee

Le-eeeeeeeeeeeeeezzz!!!!

Giống như sấm rền từ trên chín tầng trời, tại nơi trung tâm thạch sào, tiếng
ưng gáy vang lên làm cho quần sơn phải chấn động. Một cỗ uy áp khủng khiếp bao
trùm khắp mọi nơi.

Nơi trung tâm thạch sào bỗng chốc biến thành đường nối thông địa ngục, tràn ra
u minh chi khí lan tràn vượt khỏi phạm vi thạch sào, bao trùm lên vạn vật, cắn
nuốt hết thảy ánh sáng.

Graaaaaaaaaaao!!!!

Kwoooooork!!!

Tiếng kêu đầy giận dữ của thú vương vang lên, chỉ thấy từ trong trường hắc ám,
một đầu lam vũ điểu sợ hãi bay vọt lên, chiếc đuôi đầy kiêu hãnh đã biến thành
màu đỏ, trên đôi cánh còn có một vết thương sâu hoắm mà từ đó máu không ngừng
chảy ra.

Chỉ mới đây thôi nó còn bệ nghễ thiên hạ chỉ điểm giang sơn, vậy mà lúc này
đây không quan tâm đến điều gì hết, ánh mắt tràn ngập sợ hãi muốn chạy trốn
khỏi đây ngay lập tức. Cảnh tượng này làm sững sờ toàn bộ hung thú và mãnh
điểu. Toàn bộ bọn chúng đều yếu ớt ngã ra tại chỗ, run lên cầm cập.

Thế nhưng chỉ mới vừa vọt ra khỏi trường hắc ám, thì một chiếc lông vũ đen
tuyền cũng vọt ra theo với tốc độ không tưởng, như một mũi tên đâm xuyên qua
người con lam vũ điểu.

Tiếng hót thảm thiết tràn đầy tuyệt vọng vang lên, đầu thú vương uy chấn nơi
này từ từ rơi xuống, máu lưu trên không trung để lại một đường đỏ rực tuyệt mỹ
như dải lụa đào.

Grao...

Nơi trung tâm thạch sào truyền tới tiếng rống kinh thiên động địa, một con khỉ
toàn thân sáng rực phẫn nộ gào thét, đôi mắt gần như hóa thành hai ngọn lửa
cháy hừng hực, tình cảnh của nó vô cùng thảm. Một cánh tay đã bị cắt đứt, máu
tươi bắn lên cao mấy chục thước.

Ở gần đấy, con xích nham Hạt còn thảm hơn, chiếc cự vĩ khổng lồ dài mấy mét đã
hoàn toàn biến thành vụn thịt, rơi ở dưới đất. Còn đầu hung thú mặt người xấu
xí thậm chí đã biến mất, chỉ thấy trên mặt đất lưu lại vô số máu thịt.

Xuất hiện cuối cùng chính là người đàn ông trung niên của Cổ Nguyên quốc. Lúc
này lão đâu còn khí thế vương giả, cốt cách cao sang phát ra từ tận xương tủy,
chỉ thấy hoàng bào đã hóa thành vải vụn tự bao giờ, toàn thân nhuộm máu.

Từ trong đầu đổ nát, một bóng đen to lớn xuất hiện, đôi cánh vĩ ngạn như che
phủ trời xanh, nhìn tình cảnh lúc này không khỏi khiến người ta có cảm giác
đây là một hung vật đang từ địa ngục chui lên.

Hỏa nhãn kim viên gầm lên, cánh tay còn lại ngưng thành quyền đánh về phía
bóng đen hung điểu kia, chỉ thấy hư không chấn động, thần uy một quyền của kim
viên đã vô thanh vô tức biến mất.

Đồng thời, trong lòng đất truyền đến tiếng kêu thảm thiết. Xích nham hạt muốn
chui vào trong lòng đất chạy trốn, nhưng e rằng cũng không tránh khỏi kết cục
như kẻ thù không đội trời chung – đầu lam vũ điểu kia.

Con kim viên hoảng hốt nhún người nhảy một cái cao hai trăm mét, muốn lập tức
đào tẩu. Trung niên nhân cũng nén đau đớn, cố gắng đạp không bay đi. Lúc này
mặc dù một người một thú đều thực sự phẫn nộ nhưng trên hết là sợ hãi, họ biết
mình không phải là đối thủ của hắc ám hung điểu kia.

Rống!!!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu phụt lên tận trời, trước ngực kim viên và
trung niên nhân xuất hiện một lỗ máu lớn, thân hình rơi mạnh xuống.

Le-eeeeeez!!!

Năm vị cường giả đều đã mất mạng, thế nhưng bóng đen hung điểu vẫn chưa có ý
định dừng lại, chỉ thấy nó hướng về đám cự thạch đỏ nát gáy một tiếng, hư
không chấn động cự thạch bay tứ tung.

Xuất hiện trong đám loạn thạch, không ngờ lại có một đầu hung thú tứ chi vô
cùng ngắn, toàn thân bọc một lớp giáp sắt bóng loáng, từ khí tức phát ra,
không ngờ lại ẩn giấu vị Thú vương thứ 5.

Càng không ngờ lại là một con chuột khổng lồ bọc thép!

Có điều ánh mắt đầu Thú vương này tràn đầy sợ hãi, năng lực di chuyển dưới
lòng đất của nó còn trên Xích Nham Hạt một bậc, năng lực ngụy trang không chê
vào đâu, chỉ là khoảng cách quá gần, khôn thể nào thoát khỏi cảm giác của hắc
ám hung thần này.

Chít chít!

Thiết giáp Thử dài cả chục mét hai hàng râu mép giật giật, há miệng rít lên âm
thanh choe chóe, ngay lập tức cự thạch dữ dội bay về phía đầu hung điểu bên
trong làn sương hắc ám.

Đôi cánh to lớn khẽ lay động, lập tức hắc ám vụ cuồn cuộn bốc lên chặn đứng
toàn bộ loạn thạch phi vũ.

Lại tiếng chít chít đinh tai nhức óc vang lên rồi im bặt, Thiết giáp Thử bay
ngang, từ trong hắc ám vụ trường bay ra. Toàn thân nó là máu, xương không biết
đã gãy bao nhiêu cây, cuối cùng cũng tránh thoát được khỏi phạm vi mây khói
hắc ám, nhưng chung quy không thoát được số kiếp phải chết.

Hắc ám chi vụ dần tan đi, thế nhưng sắc trời thì càng lúc càng tối. Phải nói
luôn là không phải do sắp đi đến cuối ngày mặt trời sắp xuống núi.

Trời đất chỉ trong chốc lát trở nên yên tĩnh bất thường.

Chỉ thấy từ xác chết của năm đầu Thú vương và đám linh thú đẳng cấp thấp hơn,
từng luồng hào quang đủ màu toát ra, gào thét xé toạc không khí, nhắm hướng vị
hung thần địa ngục đang lơ lửng kia xông tới.

Những luồng quang phổ hòa vào làn hắc vụ đang dần co lại, tiến vào trong cơ
thể hắc ám hung điểu.

Ầm Ầm Ầm. ..

Trên trời bất chợt có tiếng sấm vang vọng, khiến gã thiếu niên đang ở trong
trạng thái thiền cũng phải tỉnh lại, kinh hãi ngẩng lên.

Chỉ thấy ở trên cao là một đám hắc lôi vân mênh mông đang hội tụ, trong mây
đen mơ hồ có những tia chớp như hắc long chuyển động kinh người. Từ lôi vân có
thể thấy uy áp hủy diệt đang dần dần tràn ngập không gian.

- Chuyện. . .chuyện gì vậy?

Gương mặt non nớt ngơ ngác nhìn bầu trời, đây không phải dấu hiệu mưa giông
hay bão lũ gì cả, nếu giông bão mà có uy thế như này thì e rằng vùng duyên hải
Việt Nam đã bị hủy diệt từ lâu rồi.

Hắn nhìn về phía thạch sào, lúc này đã sạch bóng yêu thú, chỉ thấy ở nơi trung
tâm, bóng dáng mơ hồ của một con hung điểu khổng lồ sải cánh dài cả mấy chục
mét đang từ từ bay lên.

Toàn thân bao phủ bởi những luồng hắc khí, không thể nào nhìn rõ được hình
dáng của nó, nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí thế phát ra sừng sững như một
vị chúa tể hắc ám.

Dùng đầu gối để suy nghĩ hắn cũng hiểu ra, đây chính là thượng cổ hung điểu
trong miệng đám Thú vương nhắc đến, cũng chính là hắc thủ sau màn lần này, giả
chết để dụ đám Thú vương đến.

Đầu óc xoay chuyển mấy nghìn lần, hắn có chút không hiểu, lẽ nào thù oán lớn
đến mức phải thiết cục một kế hoạch tinh vi như vậy để dồn đám Thú vương vào
chỗ chết? Hay bên trong còn có ẩn tình nào khác?

Nhìn bầu trời phủ kín lôi vân, hắc lôi như cự long chớp nhoáng, tản ra uy
nghiêm thiên địa không cách nào hình dung, trong đầu không khỏi nảy sinh suy
nghĩ, lẽ nào con ác điểu này sát kiếp quá nặng nên ông trời cũng không thể
nhìn nổi phải giáng xuống kiếp phạt?

Đùng đùng đoàng!

Một đạo sấm sét mang theo khí tức hủy diệt như muốn đưa thiên địa trở lại thuở
sơ khai đột ngột bổ thẳng xuống, xé tan trường hắc ám đang bao phủ ngọn hắc
sơn đổ nát.

Thiên địa hôn ám như lâm vào một vụ nổ phá hủy trời đất. Những tiếng ầm ầm cực
lớn như long ngâm khiến cho đất đai run rẩy chuyển động, sinh ra những khe nứt
lan tràn khắp thạch sào vốn dĩ đã đổ nát sẵn.

Gã thiếu niên run rẩy ôm chặt lấy một tảng cự thạch, hắn mặc dù ở rất xa nhưng
vẫn cảm thấy rõ rệt uy áp thiên địa dị tượng đáng sợ trên bầu trời. Dưới sức
mạnh khủng bố như vậy, hắn không tin con ác điểu có thể sống sót!

Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu. Kẻ nào làm trái thiên đạo, trời đất
sẽ không dung, không tránh khỏi kết cục bị hủy diệt.

Đây chính là thiên đạo?

⊱♥⊰⊹⊱❃⊰⊹✬⊹⊱❃⊰⊹⊱♥⊰⊹⊱❃⊰⊹✬⊹⊱❃⊰⊹⊱♥⊰

Mọi người đọc thấy hay thì đề cử truyện, vote 9-10, ném Kim Phiếu hỏa linh
châu các kiểu ủng hộ mình nhé.


Đế Hoàng Tôn - Chương #40