Đấu Thần Cường Giả


Người đăng: dautaytruyenky

Diệp Phong vất vả đứng dậy, tay chống gậy, thân thể run run cố gắng bước ra
ngoài xem chuyện gì đang diễn ra. Hiên Hiên vốn đang muốn quay lại lều của
Diệp Phong để lấy bát đem rửa, nàng thấy hắn cố găng như vậy liền chạy tới đỡ
hắn

"Ngươi thân thể hiện giờ vẫn còn đang rất yếu, mau vào trong nghỉ ngơi!" -
Hiên Hiên lo lắng

"Ta muốn ra ngoài xem xem tình hình thế nào. Hiên Hiên, phiền ngươi dìu ta ra
ngoài đó một chút" - Diệp Phong nói

Hiên Hiên thấy Diệp Phong cương quyết như vậy đành dìu hắn ra bên ngoài. Trên
bầu trời, vô số những pháo hiệu cầu cứu được bắn lên, những tiếng sói hú vang
vọng Thánh Địa Ma Thú. Mặc dù khoảng cách xa vạn dặm, Diệp Phong cùng Hiên
Hiên vẫn có thể thấy rõ ma thú thần vực tu luyện hơn một triệu năm Bát Vĩ Đế
Vương Lang.

Bát Vĩ Đế Vương Lang, một thân huyết sắc, vóc dáng to bằng quả núi, hai tai
của nó chạm tới mây mây, mõm đầy máu tươi, nó đang ăn thịt một con thánh vực
ma thú đã tu luyện tám mươi vạn năm Thánh Dực Vương Long. Thánh Dực Vương Long
kích cỡ bé hơn Bát Vĩ Đế Vương Lang một chút, toàn thân huyết sắc tỏa phát
hồng quang, hai cánh khổng lồ đã bị xé nát, thân xác đang dần được ăn sạch một
cách nhanh chóng.

Bát Vĩ Đế Vương Lang mõm ngậm viên tinh thạch lớn gấp trăm lần trái dưa dấu,
nó nuốt ực vào trong. Bát Vũ Đế Vương Lang thân thể xuất hiện dị tượng, toàn
thân tỏa ra huyết quang, một cái đuôi nữa được mọc ra, thân thể của nó cũng to
ra, toàn bộ thân thể đều được cường hóa.

"Nó....nó tiến hóa rồi!" - Viện trưởng sợ hãi

Trên bầu trời đỏ như máu, mười đạo quang ảnh màu sắc phong phú bay đến từ thập
phương bao vây lấy Cửu Vĩ Đế Vương Lang. Quang ảnh tiêu tan để lộ ra mười vị
thiếu niên tuổi khoảng hai mươi, đứng trên không trung. Mười vị thân mặc thần
giáp tỏa phát quang mang mỗi người một màu vô cùng phong phú. Mười vị khí chất
phiêu dật bất phàm, thần thái băng lãnh, tựa như mười vị thần giáng trần.

"Thật may quá! Bọn họ rốt cuộc đã đến rồi!" - Viện trưởng mừng rỡ

"Bọn họ là ai vậy viện trưởng?" - Hiên Hiên hỏi

"Bọn họ chính là mười vị Đấu Thần cường giả từ khắp nơi trên đại lục tụ tập về
đây. Trong số mười vị này có tới năm vị là người của Quang Minh Thần Giáo,
trong đó có cả giáo hoàng đại nhân" - Viện trưởng nói

Diệp Phong chứng kiến cảnh này trong lòng có chút buồn bã, hắn kiếp trước cũng
oai phong như vậy, đi đến đâu người ta cũng phải kính sợ. Bất quá chỉ còn hai
bậc nữa mà không tài nào lên được thần giới trở thành thần, chỉ hận nữ nhân
kia phá đám.

"Quang Minh Thần Giáo gần sáu mươi vạn năm trước là do vị nữ Đấu Thần đầu tiên
trong lịch sử nhân loại bước lên được Thần Giới thành lập. Ngài ấy có tên là
Hằng Thủy Nguyệt!"

"Hằng Thủy Nguyệt?? Con tiện nhân đó! Chính ả đã khiến ta kiếp trước không thể
lên được thần giới. Cái tên đó, cái tên ta không thể nào quên đó, Hằng Thủy
Nguyệt!!!!" - Diệp Phong đau khổ

Hiên Hiên tuy không hiểu Diệp Phong vừa lẩm bẩm cái gì nhưng nàng biết hắn
hiện giờ vô cùng đau khổ. "Hằng Thủy Nguyệt, ta thề kiếp này dù có chết ta
cũng liều mạng diệt toàn bộ Quang Minh Thần Giáo của ngươi!", Diệp Phong hai
tay nắm chặt đến mức chảy máu.

Mười vị Đấu Thần đồng loạt hai tay kết ấn tạo ra một thành một vòng tròn ma
thuật màu vàng khổng lồ dưới chân chân Cửu Vĩ Đế Vương Lang. Một vị cường giả
thân mặc bạch sắc y phục trên tay bế một đứa trẻ tầm sáu tuổi cưỡi mây bay
đến.

Diệp Phong một phen kinh ngạc, nghi thức này làm sao hắn không biết. Đây chính
là bọn họ định dùng kế phong ấn Cửu Vĩ Đế Vương Lang.

"Thật độc ác! Bọn họ nỡ hủy hoại cuộc đời của một đứa trẻ?" - Diệp Phong tức
giận nói

"Cái gì? Diệp Phong, ngươi nói vậy là có ý gì?" - Hiên Hiên hỏi

"Hiên Hiên, ta nói cho ngươi hay. Bọn họ chính là đang muốn phong ấn thần vực
ma thú tu luyện hơn triệu năm đã qua tiến hóa vào người một đứa trẻ hôm nay
vừa tròn sáu tuổi, không được hơn một ngày cũng không được kém một, chính xác
đúng sáu tuổi. Sau khi phong ấn, bọn họ sẽ đích thân giết chết đứa trẻ đó.
Thân chủ chết rồi, ma thú phong ấn bên trong cũng chết theo." - Diệp Phong
giải thích

"Tại sao ngươi biết?" - Hiên Hiên hỏi

"Ta..ta trước đây đã tình cờ được cha ta kể lại. Đem đối chiếu quả không sai.
"- Diệp Phong lúng túng trả lời

"Thôi được rồi, có tin ngươi thì cũng chẳng ích gì. Bọn họ muốn giết đứa trẻ
đó thì chúng ta cũng không thể ngăn cản." - Hiên Hiên nói

Diệp Phong thực lòng rất muốn cứu đứa trẻ tội nghiệp nhưng lại không để lộ
việc hắn được trùng sinh. Kiếp trước Diệp Phong có chút quen biết với một đại
nhân vật của yêu tộc, người này xuất thế thì mười Đấu Thần kia không phải đối
thủ. Muốn đối chọi với đại nhân vật này chỉ có thể là các vị Thần trên Thần
Giới giáng trần mới ngang sức.

Các thần sư, sau khi đột phá Đấu Thần cảnh giới bậc thứ chín sẽ trở thành thần
sinh sống tại thần giới. Tuy nhiên các vị này, nếu như nhân loại đại họa thì
mới giáng trần ra tay, còn lại những chuyện khác đều không quản.

Nhân loại có Thần thủ hộ, yêu tộc có Ma Vương, yêu thú có Thần Thú thủ hộ. Ba
thế lực này suốt mấy trăm triệu năm qua vẫn luôn ở thế cân bằng nên mới cùng
nhau tồn tại, nếu không chỉ cần một bên yếu thế đại chiến tam tộc chắc chắn nổ
ra.

Diệp Phong suy nghĩ kỹ càng, cuối cùng quyết định đánh liều một phen. Diệp
Phong bảo Hiên Hiên dìu hắn đến một nơi cách xa nơi các lão sư dựng trại. Cảm
thấy hiện tại đã đủ xa, Diệp Phong lấy ra từ trong áo một cái hồ lô bằng sứ
chỉ to bằng ngón tay cái và bắt đầu chờ đợi "Nếu như gọi hắn đến luôn bây giờ
thế cục ắt đại loạn, ta vẫn là nên chờ nghi thức phong ấn kết thúc rồi mới gọi
hắn tới thì hơn"

Cửu Vĩ Đế Vương Lang điên cuồng kêu lên, nó cố hết sức phá vỡ cái lồng giam vô
hình đang giữ nó bên trong vòng tròn ma thuật. Mười vị Đấu Thần miệng vẫn
không ngừng niệm, trên bụng đứa trẻ dần xuất hiện một vòng tròn ma thuật.

Bụng của tiểu hài tử bỗng nhiên vòng tròn ma pháp hóa thành một cái lỗ đen hút
Cửu Vĩ Đế Vương Lang vào bên trong. Cửu Vĩ Đế Vương Lang bỗng nhiên hóa khí
rồi bị hút vào bên trong lỗ đen trên bụng tiểu hài tử sáu tuổi. Diệp Phong cảm
thấy hiện tại đã đến lúc, hắn mở nắp hồ lô ra, một mùi rượu thơm đến mê hoặc
lan tỏa trong không khí, rất nhanh lan tỏa ra toàn đại lục chỉ trong tích tắc

"Mùi gì mà thơm quá vậy?" - viện trưởng đại nhân nuốt nước bọt

Yêu Tộc Ma Đô, một tòa lâu đài cổ kính như thể đã trải qua hàng triệu năm tồn
tại. Trong một chiếc quan tài sang trọng được làm bằng vàng, đính kim cương,
có họa tiết rồng bay phượng múa. Nắp quan tài vừa hé mở ra, nam nhân bên trong
đã ngửi thấy hương thơm quen thuộc

"Lão tửu, ngươi vẫn chưa có chết? Haha...........ta lại được uống rượu ngon
nữa rồi!"

Bầu trời màu máu bỗng chốc mây đen bao phủ, sấm sét dày đặc. Mười vị Đấu Thần
cảm nhận được luồng khí tức đang đến liền ai nấy sắc mặt đều sợ hãi vô cùng.
Từ trong mây đen, sấm sét hội tụ lại tạo thành hình dạng người, bạch sắc nam
nhân được lôi điện tạo thành.

Thiếu niên này so với nhân loại thì cao hơn gấp đôi, tóc dài màu xanh, khuôn
mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, mắt sếch, lông mày hình lưỡi kiếm, da trắng bệch như
người chết, hai mắt màu đen đồng tử huyết sắc, thân khoác áo choàng quý tộc.
Thiếu niên này vừa mới xuất hiện đã dọa cho mười vị Đấu Thần nhân loại sợ đến
xanh mặt, hắn chính là đệ đệ của Ma Vương, cũng chính là người mạnh thứ hai
của yêu tộc, Đế Lôi.

Đế Lôi phân thân một bản đứng trước mặt Diệp Phong, hắn quả thực cũng là vô
cùng ngạc nhiên

"Ngươi không phải lão tửu?" - Đế Lôi hỏi

"Hắn là tổ tiên của ta! Đế Lôi lão yêu, ngươi nếu giúp ta thì ta sẽ chỉ chỗ
cho ngươi nơi tổ tiên ta cất giấu vò rượu chôn gần sáu mươi vạn năm" - Diệp
Phong nói

"Được! Nhưng nếu ngươi gạt ta, ta sẽ giết chết ngươi!" - Đế Lôi nói

"Ta muốn nhờ ngươi đoạt lấy giúp ta đứa trẻ trong tay bọn họ" - Diệp Phong nói

Đế Lôi liếc mắt thấy tiểu hài tử sáu tuổi hôn mê bất tỉnh, trên bụng một vòng
tròn ma thuật phong ấn liền hiểu vì sao Diệp Phong lại dùng mùi rượu gọi hắn
tới. Đế Lôi thu hồi phân thân, hắn cười

"Đấu Thần nhân loại đối với ta cũng chỉ là đám tiểu côn trùng, ta đến đây
không phải để đánh với các ngươi. Các ngươi hãy giao đứa trẻ kia cho ta, ta sẽ
tha cho các ngươi"

Đấu Thần cảnh giới so với yêu tộc cảnh giới Thần Yêu như Đế Lôi thì quả thực
chính là mấy con kiến hắn tùy ý giẫm một cái là chết. Mười vị Đấu Thần tất
nhiên mặc dù không muốn những biết bản thân không phải đối thủ của hắn nên
giao đứa trẻ cho hắn.

Mười vị Đấu Thần trong chớp mắt đã mỗi người một ngả biến mất, Đế Lôi vụt cái
biến mất trên không trung mà xuất hiện trước mặt Diệp Phong. Hắn đặt tiểu hài
tử xuống trước mặt Diệp Phong, Diệp Phong lấy ra một mảnh da thuộc đưa cho hắn

"Đây chính là vị trí vò rượu, thật cảm ơn ngươi!" - Diệp Phong nói

"Ta quên chưa hỏi ngươi tại sao biết ta tên Đế Lôi?" - Đế Lôi hỏi

"Vậy ngươi còn ngửi mùi rượu này lòng ngươi không tự biết? Đứa trẻ này phiền
ngươi chăm sóc, khi nào nó Đấu Tôn cảnh giới mới bảo nó tìm ta."

Diệp Phong đúng thật là không thể nói cho người khác nhưng nếu người khác nhận
ra hắn thì hắn không tính là phạm luật trời. Đế Lôi đã sống mấy triệu năm, đối
với câu vừa rồi đương nhiên đã hiểu, hắn cười

"Vậy là từ nay lại có rượu ngon uống rồi! Tiểu tử quy tắc cũ!"

"Được! Quy tắc cũ!" - Diệp Phong gật đầu

Đế Lôi vụt cái biến mất, Hiên Hiên tò mò vô cùng vốn đang muốn hỏi nhưng Diệp
Phong sớm đã đoán ra nên giả vờ lăn ra ngất. Ngày hôm sau tỉnh dậy, Hiên Hiên
hỏi hắn

"Ngươi rốt cuộc tại sao lại quen đệ đệ của Ma Vương?"

"Đệ đệ Ma Vương? Ma Vương có đệ đệ à?" - Diệp Phong bộ dạng ngây ngô

"Ngươi còn muốn giấu ta? Hôm qua ta đã tận mắt chứng kiến toàn bộ" - Hiên Hiên
tức giận

"Nói đến mới nhớ! Hôm qua đột nhiên ta bất tỉnh, chỉ nhớ đến việc nói với cha
ta từng kể cho ta nghi thức phong ấn sau đó hoàn toàn không nhớ gì nữa." -
Diệp Phong gãi gãi đầu nói

"Còn định giả vờ? Ta thấy hắn với ngươi nói cái gì mà tổ tiên, lão tửu, rồi
quy tắc cũ. Rốt cuộc chuyện này là sao?"

"Hả? Không lẽ ta bị tổ tiên nhập vào sao? Thật là thần kỳ nha! Ta quả thực
không nhớ gì cả, ngươi có thể kể cho ta nghe không?" - Diệp Phong ngây ngô

"Không nói với ngươi nữa! Đi chết đi!" - Hiên Hiên tức giận bỏ đi


Đấu Thần Đại Lục - Chương #7