Bích Xà Tam Hoa Đồng


Trong một gian tiểu viện tại Mạc Thạch thành.

Thiên Du nhẹ nhàng đặt Thanh Lân xuống giường rồi bước ra khỏi phòng, bên
ngoài Tiểu Y cùng Tiểu Lam đã ngồi đợi hắn bên một cái bàn đá.

“ Thiếu gia, chuyện kia là sao vậy ?”

Tiểu Y thấy Thiên Du thì lên tiếng hỏi, sắc mặt cô lúc này vẫn xanh xao vô
cùng, những gì vừa thấy lúc nãy là một cú đánh nặng cho tinh thần của cô.

“ Đó là một nơi buôn bán nô lệ xà nhân tộc “

Thiên Du nhấp một ngụm trà mà Tiểu Lam đưa tới rồi giải thích.

“ Như muội biết, bộ tộc xà nhân sống ở sa mạc này là kẻ địch của đế quốc. Mối
quan hệ của hai bên như nước với lửa, mấy năm gần đây do Gia lão của đế quốc
đột phá lên đấu tông nên liên tục chèn ép xà nhân. Số xà nhân tộc bị bắt là
nhiều vô kể, nam thường là bị giết chết còn nữ vì xinh đẹp sẽ bị bắt làm nô.”

“ Vậy còn những đứa trẻ kia, chúng đâu phải xà nhân. Tại sao phải bị đối xử
như vậy ?”

Tiểu Y căm hận lên tiếng

“ Đúng, chúng không phải xà nhân nhưng chúng lại là con lai của họ với loài
người...”

“ Thông thường những đứa con lai như vậy sẽ không thể sống đến lớn do vấn đề
huyết mạch, chúng bị cả hai tộc ruồng bỏ xem là những kẻ thấp hèn nhất. Những
gì chúng ta thấy lúc nãy có lẽ là hậu quả của một cuộc thí nghiệm nào đó lên
thân những đứa trẻ này !”

Sắc mặt Tiểu Y hoàn toàn tái đi, Tiểu Lam bên cạnh dù không biểu cảm nhưng ánh
mắt cũng chẳng dễ chịu gì.

Một bầu không khí nặng nề lan tỏa ra.

“ Thôi, Tiểu Y muội vào trông coi cô bé đó đi. Ta cùng Tiểu Lam đi nấu cơm !
Lát nữa sẽ xong ngay !”

Thiên Du mở lời phá tan bầu không khí, sau đó trong ánh mắt nghi ngờ của Tiểu
Y hắn dắt tay Tiểu Lam bước ra khỏi tiểu viện.

.....

“ Ngon quá đi !”

Một lúc sau, bên bàn đá bốn đạo nhân ảnh tập trung lại bên nhau cùng dùng bữa.
Trên bàn là một mâm thức ăn được Thiên Du chế biến từ thịt một con ma thú
trong sa mạc mà Tiểu Lam bắt về, chúng gồm một món canh một món kho cùng hai
món xào, được làm hoàn toàn từ thủ pháp nấu ăn truyền thống Việt Nam.

“ Không ngờ thiếu gia lại nấu ăn ngon đến vậy ! Sau này việc nấu ăn quyết định
là của ngài rồi !”

Tiểu y đầy mặt hạnh phúc vừa nhai miếng thịt trong miệng vừa nói, Tiểu Lam bên
cạnh thì cũng dùng ánh mặt phẳng lặng chăm chú nhìn Thiên Du.

Sắc mặt Thiên Du đen kịt lại, nhưng dưới thế công làm nũng của cả hai hắn rất
nhanh bại lui đầu hàng. Bất đắc dĩ đành đưa mắt về cô bé đang nhút nhát ngồi
ăn khẽ bên kia.

“ Cứ ăn thoải mái đi, đừng sợ !”

“ Ưm”

Cô bé ngẩng mặt lên nhìn Thiên Du rồi khẽ gật đầu, hai hàng nước mắt khẽ chảy
ra. Đã rất lâu rồi chưa ai đối xử tốt với cô như vầy !

“ À phải rồi, muội muội tên gì vậy ?”

Tiểu Y cũng dời lực chú ý đến cô bé khẽ hỏi.

“ A, muội... muội không có tên, ở đó họ không đặt tên cho muội !”

Cô bé a lên một tiếng rồi đầy mặt sợ hãi lắp bắp trả lời, nét mặt đáng thương
như sắp khóc đến nơi. Thiên Du thấy vậy khẽ đặt tay lên đầu cô xoa nhẹ an ủi.

“ Vậy từ nay chúng ta gọi muội là Thanh Lân được không ?”

“ Thanh... Lân”

Cô bé lẩm bẩm rồi gật thật mạnh đầu, hâi dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt
xinh xắn của cô.

“ Đây, Thanh Lân. Ăn cái này đi !”

Tiểu Y dịu dàng gắp qua một miếng thịt để vào chén Thanh Lân, Tiểu Lam cũng im
lặng gắp một miếng khác để vào. Sự quan tâm của ba người làm Thanh Lân hạnh
phúc vô cùng, cô cứ ước thời gian dừng mãi như vầy mà thôi.

......

Nửa ngày sau, bên cạnh một hồ dung nham phía dưới Tháp Qua Nhĩ sa mạc.

Thân ảnh Thiên Du ôm Thanh Lân từ một vết rách không gian đen ngòm chui ra,
linh thức khẽ đảo một vòng hắn hài lòng gật gật đầu.

Khẽ đưa một tia nguyên lực vào người Thanh Lân đang tái mặt do lần đầu xé rách
không gian, Thiên Du cất lời.

“ Xin lỗi đã làm muội khó chịu, nhưng tại đây có thứ đang chờ muội “

Thứ mà Thiên Du nhắc đến chính là con Song Đầu hỏa linh xà sống ở dưới hồ dung
nham này, lần này hắn dắt theo Thanh Lân đến đây là muốn cho cô thu phục nó để
có năng lực tự vệ cho mình, hơn nữa Thanh Liên Địa tâm hỏa cũng là vật mà
Thiên Du cần.

“ Dạ “

Thanh Lân nhu thuận gật gật đầu.

Grít gừ !

Một tiếng rít bén nhọn bỗng dưới hồ dung nham vang lên, sau đó dưới ánh mắt sợ
hãi của Thanh Lân hai cái đầu rắn to đùng từ đó chui ra.

“ Thiên Du ca cẩn thận !”

Dù sợ hãi nhưng Thanh Lân vẫn dang hai tay đứng chắn trước người Thiên Du, cô
hoàn toàn đã quên việc hắn xé rách không gian đưa cô đến đây rồi.

Rít rè zz!

Song đầu hỏa linh xà nổi giận kêu lên một tiếng, một cột lửa từ đầu bên trái
của nó phun ra bắn thẳng về Thanh Lân.

“ Aaaa”

Thanh Lân sợ hãi nhắm tịt mắt lại nhưng vẫn kiên định đứng trước mặt Thiên Du.

Ầm !

Một tiếng nổ lớn vang lên nhưng không có sự đau đớn như tưởng tượng, Thanh Lân
lúc này mới khẽ mở ra đôi mắt lục xinh đẹp của mình. Nhưng cảnh tượng trước
mắt làm cô lại ngây ra, con rắn hai đầu lúc nãy còn hung hăng vô cùng nhưng
giờ đây đã bị đánh lún vào vách đá rồi.

“ Ta nói Thanh Lân, muội cũng đừng coi thường ta quá vậy chứ. Ta còn chưa yếu
đến mức phải nhờ một cô bé như muội bảo vệ đâu !”

Thiên Du vừa vuốt ve mái tóc mượt mà của Thanh Lân vừa cười nói, rồi trong ánh
mắt tràn ngập sùng bái của cô hắn nắm tay dắt cô đi thẳng về phía Song Đầu hỏa
linh xà.

“ Thanh Lân, thu phục nó đi !”

“ Thu phục, nhưng muội không biết !”

Thanh Lân môt mặt nơm nớp lo sợ nắm chặt tay Thiên Du, cô sợ hắn nghĩ cô vô
dụng rồi ghét bỏ cô.

“ Đừng sợ, tập trung vô nó. Cứ suy nghĩ nhất định phải thu phục nó là được rồi
!”

Thiên Du cười cười an ủi Thanh Lân rồi đẩy cô về trước, trong mắt chứa đầy sự
tin tưởng đối với Thanh Lân.

“ Cố lên ! Ta tin muội làm được “

“ Ừm !”

Thanh Lân một mặt kiên định gật đầu, sau đó tập trung nhìn về phía Song Đầu
hỏa linh xà. Theo thời gian, ba điểm xanh lục trong mắt cô bắt đầu di chuyển,
nhanh dần nhanh dần.

Linh lực của Thiên Du cũng tập trung vào Thanh Lân, hắn muốn xem kỹ càng quá
trình biến đổi này của Bích Xà tam hoa đồng để tìm ra được bí mật của nó.

Ba điểm sáng di chuyển ngày càng nhanh rồi trong tích tắc bỗng biến đổi thành
ba đóa hoa nhỏ xoay quanh đồng tử của Thanh Lân, hai tia u quang từ đó bắn
mạnh ra tiến vào trán của Song Đầu hỏa linh xà.


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #31