29 : Thanh Lân


Thiên Du mở ra giới linh đồng rồi nhìn quét khắp người Hải Ba Đông, dưới đôi
đồng tử trong suốt của hắn Hải Ba Đông cảm giác như mọi bí mật của mình đều bị
nhìn thấu vậy, trong lòng bỗng sợ hãi vô cùng.

“ Ngươi muốn làm gì, mau thả ta ra !”

Hải Ba Đông vận lên toàn bộ sức mạnh lúc này của mình điên cuồng giãy dụa, mục
đích muốn thoát ra khỏi giam cầm của Thiên Du. Nhưng rất tiếc, mọi sự cố gắng
của ông đều là uổng công, lớp nguyên lực bao quanh Hải Ba Đông như bê tông sắt
thép kiên cố vô cùng.

Khoảng hai phút sau, Thiên Du thở nhẹ ra rồi thu hồi Giới Linh đồng, nguyên
lực giam cầm Hải Ba Đông cũng biến mất đi.

Thu được tự do, Hải Ba Đông hơi ngẩn ra rồi ngay lập tức đạp mạnh lùi về sau,
nhưng chỉ được vài bước thì thân hình ông ta ngừng phắt lại, trên mặt tràn đầy
kinh ngạc cùng kinh hỉ.

“ Tu vi của ta khôi phục rồi !”

Nhìn hai bàn tay của mình, cảm nhận từng tia đấu khí mạnh mẽ chạy chồm trong
kinh mạch, Hải Ba Đông tâm tình vui sướng vô cùng.

“ Cảm tạ tiền bối đã giúp đỡ !”

Nghiêng mình cúc cung trước mặt Thiên Du, Hải Ba Đông vô cùng cung kính nói
lời cảm tạ. Đáp lại ông chỉ là cái nhún vai lạnh nhạt của Thiên Du.

“ Đừng gọi ta tiền bối, cứ gọi Thiên Du là được rồi !”

“ Hơn nữa ta không phải không công giúp ông đâu, thứ này ta sẽ lấy !”

Đưa tay ra, Tiểu Lam đứng phía sau hiểu ý ngay lập tức đặt lên tay Thiên Du
một tấm tàn đồ. Hải Ba Đông thấy vậy thì trên mặt hiện lên ngạc nhiên cùng mất
mác nhưng rất nhanh thì thu liễm đi.

“ Vâng ! Thưa đại nhân.”

Thiên Du thấy bộ dạng của Hải Ba Đông thì ngán ngẩm lắc đầu, cái bộ dạng cung
kính kia thì làm sao trò chuyện được. Khẽ xoay người Thiên Du đi thẳng ra cửa,
thân ảnh ba người dưới ánh mắt kính sợ của Hải Ba Đông rất nhanh xen lẫn biến
mất trong dòng người.

“ Hô !”

Đợi ba người khuất bóng Hải Ba Đông mới thở ra một hơi dài, toàn thân ông ta
lúc này đã bị toàn thân làm ướt đẫm. Đứng trước mặt Thiên Du ông cảm thấy mình
như đang đứng trước một con hung thú thượng cổ vậy, dù bình tĩnh nhưng lúc nào
cũng có thể nuốt chửng người.

.......

Thiên Du đứng ở một ngã tư, linh lực nhanh chóng tỏa ra bao trùm cả tòa thành,
hắn muốn tìn tung tích của Thanh Lân, cô gái nắm giữ máy hack lớn nhất của đại
lục này, Bích Xà Tam Hoa Đồng.

Dưới linh lực của Thiên Du mọi ngóc ngách của thành đều hiện lên rõ mồn một,
từng con người từng động tác đều bị Thiên Du nhìn thấy.

Trong một góc tối, một đại hán to cao lực lưỡng đang cùng một cô nàng nóng
bỏng đánh dã chiến, tình thế gay cấn vô cùng.

Trong một căn phòng khác cũng xảy ra chuyện tương tự nhưng lần này là người
nam bị chuốc mê rồi bị bốn cô gái phân chia.

...

Lắc đầu Thiên Du bỏ qua hết mấy hình ảnh đó rồi tập trung vào việc tìm người
của mình, rất nhanh hắn đã phát hiện ra một số chấn động lạ từ người một cô bé
bị nhốt trong hầm tối, hơn nữa cô bé này còn là một bán xà nhân nữa, có thể
khẳng định cô nhóc này là người mà hắn cần tìm rồi.

“ Đi thôi !”

Đã tìm được mục tiêu, Thiên Du ngay lập tức cất bước về nơi đó. Hai cô nàng
Tiểu Y Tiên và Tiểu Lam thấy vậy vội bước theo sau.

Chốc lát sau Thiên Du đã đi đến trước cửa một căn nhà to lớn, trên cửa còn ghi
hai chữ lớn vô cùng, Nô Điếm.

Ầm !

Không một chút khách khí, Thiên Du dùng nguyên lực đập tan nguyên cái cửa rồi
nghênh ngang đi vào trong. Từ trước đến giờ hắn ghét nhất là mầy nơi bán nô lệ
như vầy nên bây giờ gặp hắn hoàn toàn bạo phát ra, Tiểu Y Tiên cũng một mặt
căm ghét nơi này đi theo Thiên Du. ( Con kia là ma thú nên k cảm xúc )

“ Kẻ nào dám to gan đến đây làm loạn, có biết đây là địa bàn của ai không ?”

Một tiếng quát to từ bên trong truyền đến, sau đó một đội ngũ hơn trăm người
có vẻ là hộ vệ bước ra bao quanh ba người Thiên Du. Tu vi của nhóm người này
cao thấp không đều, cao thì là đại đấu sư đỉnh còn thấp thì chỉ mới là đấu giả
thôi. Hoàn toàn không đáng vào mắt Thiên Du.

“ Tiểu Lam, đánh ngất hết. Riêng tên này thì giết đi !”

Thiên Du dùng linh lực quét một vòng rồi lạnh nhạt nói, trên thân tên đứng đầu
này thì hắn cảm nhận được một luồng oán khí khá nồng đậm quấn quanh, chuyện
thương thiên hại người chắc hắn cũng đã làm không ít rồi.

“ Vâng thiếu gia “

Tiểu Lam bình thản nhận lệnh rồi ngay lập tức động thân hóa thành một đạo tàn
ảnh lướt qua đám người, với tu vi của cô thì chuyện này dễ như là ăn cháo vậy.

“ Thiếu gia bất công, sao không cho muội ra tay !”

Tiểu Y Tiên đứng bên trái Thiên Du một mặt bất mãn phàn nàn, cô nàng này lúc
trước thì còn khá là nghiêm túc nhưng từ khi làm nha hoàn cho Thiên Du thì
tính cách bỗng trở nên tinh quái như con nít vậy.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Thiên Du một tay đặt lên đầu cô vuốt ve, khuôn mặt đầy
sủng nịch.

“ Còn không phải lo muội khống chế lực đạo không tốt đánh chết hết sao ? Hơn
nữa trong đó còn có bốn tên đại đấu sư, muội thì thiếu kinh nghiệm, nên để
Tiểu Lam ra tay là tốt nhất”

“ Hừ ! Cứ thế này chẳng phải muội sẽ trở thành một cái bình hoa đứng sau lưng
thiếu gia sao ?”

Tiểu Y Tiên vẫn một mặt lẩm bẩm lầu lầu.

Thiên Du nghe vậy hơi ngẩn ra nhưng rất nhanh lại cười to lên, bàn tay đang
vuốt ve tóc cô ra sức vò làm cho nó rối nuồi lên.

“ Bình hoa thì bình hoa, muội là tiểu nha hoàn của ta, chỉ cần đứng sau lưng
chăm lo cuộc sống của ta là được. Mưa to gió lớn có ta gánh hết cho !”

Nói xong Thiên Du gật nhẹ đầu với Tiểu Lam vừa trở về rồi bước vào trong, để
lại một cái bóng lưng to lớn cho hai người.

Trên con đường đi đến hầm ngầm, Thiên Du gặp phải vô số người tiến hành cản
trở nhưng tu vi đều không cao, Tiểu Lam chỉ phí chút sức là đã giải quyết toàn
bộ.

Ầm !!

Lại một cánh cửa bể tan, Thiên Du từng bước đi xuống cái hầm ngầm tăm tối, một
mùi hôi thối cùng mùi máu tươi nồng nặc truyền ra.

Phía trước mặt ba người hiện giờ có thể nói là địa ngục, toàn bộ hầm ngầm này
có vô số những cái lồng sắt. Từng xà nhân được nhốt trong đó như những con
vật, đa số đều là nữ. Trên thân họ đầy những vết bầm tím của roi, vết cắt của
dao, thậm chí có một số còn có cả dấu vết vừa bị làm nhục.

Nhưng đó chưa phải là gì, ở năm cái lồng bên trái ba người thấy được xác của
vô số đứa bé nhân loại. Phải, là nhân loại. Chúng là con lai của loài người
cùng xà nhân bị cả hai bên cừu thị.

Số xác trong năm cái lồng lên đến con số hàng trăm, những đứa trẻ đó có đứa
thì tay cụt, chân đứt, thậm chí có đứa còn bị mổ bụng, móc mắt. Một luồng oán
khí nghi ngút từ năm cái lồng đó bốc lên lan khắp hầm ngầm.

“ Ọe.!”

Sắc mặt Tiểu Y Tiên tái nhợt đi chạy ngược ra cửa nôn ọe đi, lần đầu tiên
trong đời cô nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng như vậy, lần đầu cô biết được thế
giới này đen tối ra sao.

“ Tiểu Lam, đi xem Tiểu Y đi. Chăm sóc cho tốt vào, đây là bài học sống đầu
tiên cho cô ấy. Cảm giác tuyệt không dễ chịu đâu !”

Thiên Du quay lại phân phó Tiểu Lam, hắn từ trước đã biết được chuyện trong
đây rồi nhưng vẫn muốn Tiểu Y đi vào là nhằm rèn luyện sức chịu đựng của cô,
vì sau này đi theo hắn thì những chuyện này là không tránh khỏi.

“ Vâng !”

Tiểu Lam nét mặt bình thản trả lời một tiếng rồi đi ra ngoài, cô nàng này hiển
nhiên là tam vô nữ rồi, rất ít khi biểu cảm bất kì thứ gì.

Thiên Du đi qua những cái lồng sắt, thờ ơ với tiếng rên rỉ đau khổ hay là
những xác chết. Trăm kiếp luân hồi hắn đã trải qua quá nhiều chuyện rồi, những
thứ này không còn gây ảnh hưởng gì cho hắn được nữa.

Bước đến một cái lồng nằm ở vị trí cuối cùng, Thiên Du đưa mắt nhìn cô bé con
lai giữa xà nhân cùng con người đang nằm co ro bất tỉnh trong đó. Ngón tay khẽ
vạch cắt đứt những thanh sắt, Thiên Du bước vào trong không ngại dơ bẩn ôm lấy
cô bé đi ra ngoài.

Lúc gần ra đến cửa bỗng bước chân Thiên Du ngừng lại, đôi mắt hắn trở thành
màu đỏ tươi như máu, Huyết Ngục ma đồng mở ra.

“ Huyết ma, hiện thế đi !”

Một câu nói nhẹ nhàng truyền ra, một tia huyết sắc từ mắt Thiên Du phóng ra
ngoài chia ra làm năm chui vào năm cái lồng sắt chứa xác mấy đứa trẻ.

Những cái xác bên trong huyết quang ngay lập tức tan ra thành máu tươi rồi
chảy ra ngoài hội tụ lại cùng nhau, một cô bé cao 1m5 từ đó dần thành hình,
oán khí khắp hầm ngầm cũng ầm ầm đổ vào thân cô.

Chốc lát sau, cô bé hoàn toàn thành hình, cô mở ra đôi mắt huyết sắc của mình
khom người quỳ gối đối với Thiên Du.

“ Chủ nhân !”

“ Đứng lên đi. Thân thể này của ngươi chỉ có thể tồn tại bảy ngày thôi, sau
bảy ngày ngươi sẽ hoàn toàn biến mất. Ngươi hãy sử dụng khoảng thời gian này
để trả hết thù oán của mình đi, tu vi ngang đấu hoàng của ngươi chắc cũng đã
đủ rồi !”

Thiên Du không hề quay mặt lại nói, xong hắn đóng lại Huyết Sát ma đồng rồi
bước thẳng ra ngoài.

“ Cảm tạ ân công “

Phía sau lưng Thiên Du, một âm thanh mờ ảo như hàng trăm âm thanh trộn lẫn
truyền ra, Thiên Du không hề để ý mà vẫn vững vàng đi tiếp.

Bảy ngày sau, một tin tức oanh động toàn bộ Gia Mã đế quốc truyền ra. Mặc Gia,
gia tộc lớn nhất phía đông đế quốc trong một đêm đã bị tàn sát sạch sẽ, từ
trên xuống dưới hơn ngàn người đều bị một cô bé mặc đầm đỏ giết đi, thậm chí
một số thuộc hạ khác họ của gia tộc cũng bị giết hết. Thiên hạ đồn rằng Mặc
gia đã đắc tội với cường giả nên mới bị họa diệt môn, chỉ có một số hộ vệ còn
sống sót mới biết được một sự thật kinh người.

Đây là một cuộc trả thù, cuộc trả thù đẫm máu của trăm đứa trẻ chết oan ! Ác
giả ác báo !!!!


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #30