Nửa giờ sau.
Oác !
Một con ma thú cấp 6 Lam Ưng to lớn bay vút lên bầu trời, trên lưng của nó còn
chở theo một cặp nam nữ, đó không phải ai khác chính là Thiên Du cùng Tiểu Y
Tiên.
“ Hà, không ngờ viên Yêu nguyên châu này có công hiệu còn mạnh hơn ta tưởng
nữa. Tiểu Lam chỉ hấp thụ được một nửa mà đã tiến thẳng đến cấp 6 trung kì rồi
!”
Thiên Du một tay vuốt ve lớp lông mượt mà của Tiểu Lam tay còn lại cầm viên
Yêu nguyên châu ngắm nghía cảm thán, không ngờ năng lượng trong này dồi dào
như vậy, chỉ có một nửa là tạo ra được một con ma thú cấp 6 rồi, nếu toàn bộ
thì chắc còn lên Đấu tông luôn. Hèn gì Thiên Yêu hoàng tộc lại trở thành bá
chủ ma thú giới, hóa ra là nhờ cả vào cái này.
“ Hi hi, thiếu gia. Cái cục xương lúc nãy huynh đưa vào người Tiểu Lam là cái
gì vậy ? Cho muội biết đi mà !”
Tiểu Y Tiên ngồi sau lưng Thiên vừa bóp vai cho hắn vừa nũng nịu lên tiếng,
khắp khuôn mặt đều tò mò vô cùng. Vị thiếu gia này của cô giống như một cái
bảo tàng có vô số bí mật vậy, nhất định có một ngày cô sẽ moi ra hết tất cả
những bí mật đó.
Thiên Du híp mắt hưởng thụ bàn tay ngọc ngà đang không ngừng xoa xoa lưng
mình, cưng chìu vuốt vuốt tóc Tiểu Y Tiên.
“ Không phải đã nói với muội rồi sao ? Đó là một khối bản mệnh thần thông cốt,
Tiểu Lam luyện hóa nó thì sẽ có được thần thông kia. “
“ Vậy rốt cuộc Tiểu Lam đã nhận được thần thông gì vậy ?”
Tiểu Y Tiên một mặt không tha truy hỏi tiếp, cằm cô gối lên vai Thiên Du, một
mùi hương như hoa lan thơm ngát len lỏi vào chớp mũi hắn.
“ Vậy sao muội không hỏi Tiểu Lam đi ? Hay để ta bảo nó thi triển cho muội xem
nhé !”
Thiên Du cười cười.
“ Hừ, từ khi Tiểu Lam mở linh trí thì có đoái hoài gì muội đâu. Cứ quấn lấy
thiếu gia suốt ! “
Tiểu Y Tiên phồng má một bộ giận dỗi nói, nét mặt đáng yêu cực kì.
“ Ha ha “
“ Tiểu Lam “
Thiên Du nghe vậy cười lớn, tay khẽ vỗ nhẹ lên lưng Lam Ưng ra hiệu nó thi
triển thần thông.
“ Vâng ! Thiếu gia.”
“ Nguyệt quang độn !”
Một giọng nói thanh thúy từ người Lam Ưng vang lên. Theo sau đó một vòng hào
quang màu bạc xuất hiện bao bọc cả ba lại, Tiểu Lam đập cánh mạnh một cái hóa
thành một tia sáng bạc bay vút đi.
“ Oa aaa ! Nhanh quá đi “
Tiểu Y Tiên bị tốc độ của Lam ưng hù dọa ôm cổ Thiên Du hét rầm lên, hai ngọn
núi hơi có chút quy mô của cô cứ cọ xát vào lưng làm hắn thoải mái vô cùng.
“ Đây là thần thông mà Tiểu Lam nhận được, nguyệt quang độn. Tốc độ còn nhanh
hơn cả đấu tông nữa đó !”
Thiên Du mặt không đổi sắc cười nói, tốc độ của Tiểu Lam dù nhanh nhưng với
hắn thì thật chẳng đáng gì. Tốc độ toàn lực của Thiên Du bây giờ đã không thua
tốc độ xé rách không gian của đấu thánh rồi.
“ Oa, thật lợi hại. Tiểu Lam thật lợi hại !”
Tiểu Y Tiên vẫn một mặt hưng phấn hét rầm lên, hai bàn tay không ngừng vuốt ve
lưng Tiểu Lam.
“ Tiểu Y, đã bảo là ta lớn hơn ngươi. Sau này không cho phép gọi ta là Tiểu
Lam nữa, phải gọi là Lam Tỷ nghe chưa !”
Giọng nói của Tiểu Lam tràn ngập bất đắc dĩ vang lên, cũng vì cái này mà suốt
nãy giờ nó mới không thèm để ý Tiểu Y Tiên.
“ Mồ, người ta gọi quen rồi mà ! “
Tiểu Y Tiên phồng má vẻ mặt bất mãn.
“ Ngươi thiệt là.....”
Tiểu Lam bó tay chịu thua rồi
Thiên Du lắc đầu cười cười, ra hiệu cho Tiểu Lam bay về một hướng. Nơi đó
chính là Tháp Qua nhĩ sa mạc, có hai người tại đó mà Thiên Du đã muốn gặp từ
khi đến thế giới này.
.........
Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Mạc thành !
Mạc Thành là một tòa thành thị do đá vàng xây dựng nên, đây là tòa thành thị
lớn nhất gần Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Trước cửa thành người ra người vào vô cùng
tấp nập, đa phần là những dung binh tiến đến sa mạc rèn luyện. Mà đặc biệt là
những nử tử ra vào thành tất cả đều ăn mặc phóng khoáng, từng thớ da thịt khỏe
mạnh lộ ra hấp dẫn vô cùng.
“ Ừm, không sai không sai. Cô nàng ngực thật to, cô kia thì mông thật bự a..”
Thiên Du vừa đi từ từ đến trước cổng thành vừa ngắm nhìn các cô gái, khuôn mặt
đầy bình thản đưa ra những đánh giá thật vô cùng, chọc cho Tiểu Y Tiên cùng
Tiểu Lam đi sau hắn một khuôn mặt hận hận nghiến hết cả răng.
“ Thiếu gia, có đẹp không ? To không ?”
Tiểu Y Tiên đầy mặt nở nụ cười nhưng trong mắt lại lóe lên từng tia khó chịu,
trong lòng cô không biết vì sao lại như một nồi lẩu, đủ vị vô cùng.
Tiểu Lam lúc này cũng hóa thành một cô gái xinh đẹp vô cùng với mái tóc màu
lam sắc, khuôn mặt cô lạnh nhạt không một chút biểu tình đưa ánh mắt chăm chú
nhìn Thiên Du.
“ Ha ha, cũng được. Nhưng không đẹp bằng hai tiểu nha hoàn của ta !”
Thiên Du dù sao cũng có thể xem là lão quái ngàn năm rồi, da mặt đã luyện đến
mức bất khả xâm phạm thì làm sao có thể nao núng trước hai cô gái nhỏ này.
“ Hừ ! Chỉ giỏi nói.”
Tiểu Y Tiên chu môi nói nhỏ một câu nhưng trong lòng lại ngọt như ăn mật ong,
ánh mắt khép lại thành hình nguyệt nha. Tiểu Lam thì khuôn mặt vẫn vô cảm như
trước nhưng nếu nhìn kỹ thì cũng sẽ thấy từng tia vui mừng trong mắt cô.
“ Đứng lại ! Ngươi không đọc quy định trước cổng thành sao ?”
Một tên binh lính đứng gác thấy Thiên Du nghênh ngang bước vào thì nộ quát
lên, nhất là khi nhìn thấy hai cô gái tuyệt sắc sau lưng hắn thì khuôn mặt lại
càng khó chịu.
“ Mẹ kiếp, dựa vào đâu ngươi lại có hai người đẹp bên người còn lão tử lại
phải đứng đây !”
Tên binh lính đầy ghen tị nghĩ thầm, tuy nhiên hắn lại ngu ngốc không nghĩ
tới, có hai người đẹp đi theo sẽ là người hắn đắc tội nổi sao ? Và cái gì cũng
có cái giá của nó.....
Thiên Du hoàn toàn không để ý tên lính vẫn cất bước vào thành, ai dễ chịu với
hắn thì hắn mĩm cười nói chuyện, còn mấy kẻ thế này thì chỉ là giun dế trong
mắt Thiên Du.
Tuy nhiên dù Thiên Du bỏ qua nhưng hai cô gái thì lại hoàn toàn không nghĩ
vậy, chỉ nghe Tiểu Y Tiên hừ mạnh một tiếng rồi sau đó khí thế của Đấu linh
đỉnh bạo phát ra ép thẳng về tên lính. Một tia độc lực cũn được cô bí mật đưa
vào người hắn ta, thế giới lại mất thêm một thằng đàn ông.
Phụt !
Tên lính như diều đứt dây phun máu bay mạnh vô tường thành, bọn lính khác thấy
vậy thì sợ run nhưng hoàn toàn không dám phản kháng. Nhóm người Thiên Du cất
bước thản nhiên đi vào.
“ Hắc, có hai tiểu nha hoàn thay ta ra mặt cảm giác thật tốt a. “
Thiên Du mặc kệ người xung quanh nhìn mình hoảng sợ cười xấu xa với hai cô
gái, hai cô nàng thấy hắn như vậy thì cũng nở nụ cười tươi đáp lại.
Ba người cứ vậy vừa cười vừa nói với nhau đi dạo khắp thành, chủ yêu thì họ
cũng chỉ đi loanh hoanh nhìn cho biết thôi, chứ những vật ở đây chẳng vật gì
vô nổi mắt họ hết.
Bỗng nhiên khóe mắt Thiên Du liếc qua một cửa hàng mang tên Cổ Đồ, bước chân
hắn dừng lại khẽ trầm ngâm. Nếu Thiên Du nhớ không lầm thì ông lão trong cửa
hàng này chính là Băng Hoàng Hải Ba Đông của Thước Đặc nhĩ gia tộc, do bị Mỹ
Đỗ Toa phong ấn tu vi nên ẩn cư nơi này. Bây giờ không có Tiêu Viêm thì chắc
ông ta ở ẩn luôn quá, Thiên Du dự định nể tình Thước Đặc Nhĩ gia tộc mà giúp
đỡ ông ta.
Bước chân khẽ chuyển, trong ánh mắt kinh ngạc của hai cô gái, Thiên Du đi vào
cửa hàng Cổ Đồ.
Bên trong cửa hàng khá là đơn sơ, một viên đá phát sáng, một cái quầy cùng một
giá gỗ chứa bản đồ. Cuối quầy là một lão già râu tóc trắng tinh đang ngồi ngẩn
ngơ, Thiên Du thấy vậy thì đi thẳng đến trước mặt ông lão, giọng nói nhẹ nhàng
của hắn vang lên.
“ Ngươi là Hải Ba Đông ?”
Theo câu hỏi của Thiên Du vừa ra, thân thể của ông lão run lên, một đôi mắt
nghiêm nghị nhìn về Thiên Du, khí thế của đấu linh đỉnh tỏa ra. ( bị phong ấn
nên tu vi chỉ là đấu linh đỉnh)
Tuy nhiên khí thế của Hải Ba Đông rất nhanh bị đánh tan, Tiểu Lam đứng sau
Thiên Du đang dùng ánh mắt lạnh lùng gắt gao nhìn lấy lão.
Mồ hôi của Hải Ba Đông rơi như mưa, nếu là lúc toàn thịnh thì lão cũng chẳng
sợ gì đối phương, nhưng giờ tu vi như vậy thì đánh nhau lão chết chắc. Thôi
thì đành nhẫn nhịn thôi !
“ Chính là ta ! Ngươi là ai ?”
Hải Ba Đông thu lại khí thế của mình rồi nghiêm túc hỏi, Tiểu Lam thấy vậy thì
cũng trở lại bình thường. Dựa theo truyền âm của Thiên Du đi về quầy bản đồ
tìm kiếm tàn đồ của Tịnh Liên yêu hỏa.
“ Ngươi không cần biết ta là ai, chỉ là bản thiếu gia ta có chút quan hệ với
Thước Đặc nhĩ gia tộc nên mới đến đây có ý giúp đỡ ngươi thôi. !”
Thiên Du nhún vai, xong không đợi đối phương trả lời hắn đã điều khiển nguyên
lực tiến hành cầm cố Hải Ba Đông. Giới linh đồng mở ra, hắn bắt đầu giải trừ
phong ấn