25 : Lại Giao Dịch. Song Hỏa Đến Tay !


“ Lão sư. Ngươi mau trả cho ta “

Tiêu Viêm cảm nhận khí tức dược lão từ bên trong viên thủy tinh phát ra thì
điên cuồng lên, bằng chút sức lực cuối cùng của mình, hắn lao nhanh đến muốn
đoạt lại từ tay Thiên Du.

Nhưng Thiên Du là ai, một kẻ có thể đánh với Đấu thánh, tùy ý mạt sát bán
thánh. Đừng nói là bây giờ Tiêu Viêm đang bị trọng thương, dù là hắn trong lúc
toàn thịnh cũng không thể cướp được đồ trên tay Thiên Du.

Thân hình lướt nhẹ về một bên, tay trái Thiên Du cầm viên thủy tinh tay phải
thì để nhẹ lên đầu Tiêu Viêm sau đó ấn mạnh xuống. Tiêu Viêm như một viên sao
băng đập thẳng về với đất mẹ.

Ầm !

Một cái hố to hơn mười mét được tạo thành, Tiêu Viêm nằm xụi lơ trong đó, khóe
miệng không ngừng chảy ra máu tươi.

Thiên Du hạ xuống ngay bên cạnh cư cao lâm hạ nhìn Tiêu Viêm. Sau đó trong ánh
mắt căm hận của đối phương tay hắn khẽ bóp viên thủy tinh.

Rắc !!

“ Không !!!!!!”

Viên thủy tinh hóa thành những mảnh vụn rơi vãi xuống đất, đôi mắt Tiêu Viêm
long lên sòng sọc la hét.

“ Kêu cái quái gì mà kêu, lão sư ngươi còn sống nhăn răng đây nè. Ồn ào !”

Thiên Du cau mày hừ mạnh một tiếng, bàn tay hắn xòe ra. Môth hư ảnh lão già
nhỏ xíu đang nằm trên đó.

“ Lão sư !”

Tiêu Viêm thấy dược lão thì nghẹn ngào kêu lên, nước mắt rơi như mưa làm Thiên
Du nổi cả da gà.

“ Hình như có gì đó sai sai ở đây !”

Thiên Du lắc lắc đầu bỏ qua những hình ảnh không lành mạnh trong óc mình, sau
đó hắn đã làm một hành động mà sau này hắn vẫn thường hối hận, đưa nguyên lực
vào đánh thưca linh hồn dược lão.

“ Ân !”

Linh hồn dược lão khẽ ba động rồi bay lên, lát sau một lão giả tiên phong đạo
cốt đã xuất hiện trước mặt Thiên Du.

“ Tiểu Viêm nhi !”

“ Sư phụ !”

Dược lão bay thẳng xuống hố ngưng tụ hồn lực nâng đỡ Tiêu Viêm, Tiêu Viêm cũng
bất chấp thương thế đưa tay ôm chặt Dược lão.

Thiên Du lúc này vẫn thản nhiên nhìn cảnh tượng cảm động của hai thầy trò.

Rồi bỗng hai mắt hắn trợn trắng lên như muốn rớt ra ngoài. Ông trời của hắn ơi
! Cái éo gì đang diễn ra vậy nè, Tiêu Viêm với Dược Lão vậy mà trắng trợn hôn
nhau. Trên đời này làm gì có thầy trò giống vậy, chẳng lẽ đây là công và thụ
trong truyền thuyết sao ?

Tinh thần Thiên Du trong thời gian ngắn hoàn toàn rơi vào chập mạch, ánh mắt
kinh hãi nhìn hai người. Thấy cả hai đang có xu hướng phát triển thêm thì hắn
mới vội vàng tỉnh lại, một đạo sát khí ập thẳng đến hai thầy trò.

“ Ngươi muốn làm gì ? Muốn đụng vào Viêm Nhi thì trước tiên phải bước qua xác
ta !”

Dược lão như con gà mái hộ con đứng dang tay che chở trước mặt Tiêu Viêm, cắn
răng hứng chịu toàn bộ sát khí.

Thiên Du triệt để im lặng, làm sao ta lại giống mấy tên phản diện chia cắt
uyên ương thế này. Không còn cách nào hắn đành thu lại sát ý của bản thân

“ Khụ ! Hai người các ngươi hãy mau mau rời đi đi. Ta không có thời gian để
lãng phí đâu !”

Thiên Du đầy mặt bị đánh bại nói.

“ Ngươi thật sự chịu thả chúng ta ?”

Dược lão đầy mặt nghi ngờ hỏi lại.

“ Ừ !”

Thiên Du lại một lần nữa gật gật đầu.

Dược lão nâng dậy Tiêu Viêm định rời đi thì bỗng bị Thiên Du lên tiếng gọi
lại.

“ Sao ? Đổi ý à ?”

Lão đầy mặt đều là cảnh giác.

Thiên Du lắc lâc đầu. “ Chỉ là muốn làm một giao dịch với cả hai thôi !”

“ Chúng ta sẽ không làm bất kì giao dịch gì với ngươi hết ! Lão sư, đi thôi “

Âm thanh đầy căm hận của Tiêu Viêm vang lên, dù là được Thiên Du cứu mạng hai
thầy trò nhưng sự thù hận của hắn vẫn chẳng hề thay đổi.

“ Kể cả việc ta có thể giúp sư phụ ngươi sống lại sao ?”

Thiên Du một mặt hài hước đầy trêu tức.

“ Thật sự !”

Bước chân hai thầy trò dừng phắt lại, Tiêu Viêm nôn nóng vặn hỏi ngay.

“ Ngươi muốn gì từ chúng ta?”

Dược lão thì lãnh tĩnh hơn có phần e dè.

Thiên Du cười cười, giở ra công phu sư tử ngoạm của mình.

“ Ta muốn phần quyết cùng với hỏa diễm của cả hai người !”

“ Không thể nào !”

Dược lão một ngụm phủ quyết. Thiên Du thì vẫn khoanh tay đứng cười, một bộ ăn
chắc.

“ Lão sư “

Tiêu Viêm khẽ kéo kéo góc áo của Dược lão. Một bộ mặt đáng thương trưng ra.

“ Viêm nhi, việc tái tạo thân thể chỉ cần có đủ tài liệu thì vẫn làm được.
Chúng ta không cần thiết phải làm vậy !”

Dược lão vẫn lắc lắc đầu.

“ Ồ ! Vậy nếu ta có thể thay đổi giới tính khiến cả hai người chính thức bên
nhau thì sao ?”

Ngay lúc này Thiên Du ở bên bồi thêm vào một câu, hắn biết rõ việc tái tạo
thân thể thông thường thì không thể thay đổi giới tính được. Nhưng hắn có thể
a, dù cái giá cũng không nhỏ chút nào.

“ Được !”

Thân thể cả hai thầy trò run lên, sau đó đều đồng thanh đáp ứng. Thậm chí còn
thâm tình liếc nhìn nhau làm Thiên Du nổi hết da gà.

“ Hai người giao hàng đi rồi ta sẽ làm việc !”

Thiên Du muốn kết thúc nhanh việc này rồi rời đi, ở bên hai thầy trò này một
đoạn kí ức đen tối của hắn đã bắt đầu rục rịch rồi.

“ Tốt !”

Hai thầy trò không chút chần chừ, hai ngọn bạch diễm từ thân họ bay ra tiến về
phía Thiên Du. Đưa tay cầm lấy, Thiên Du dùng nguyên lực phong ấn chúng rồi
thu vào nhẫn.

Làm xong sau hắn mới đưa ánh mắt về phía Dược Lão, hai cái đồng tử trở thành
một trắng một đen kì dị.

Con mắt trắng bên trái bắn ra một đạo bạch quang chui vào trong linh hồn dược
lão, ngay lập tức linh hồn ông ta phát sáng lên rồi hóa thành một quang kén
yên tĩnh tại đó.

Một tia sáng nhỏ hơn cũng tiến vào cơ thể Tiêu Viêm không ngừng chữa trị cơ
thể hắn ta.

“ Làm người tốt thì làm cho trót đi. Mẹ nó, Sinh tử đồng tiêu hao không phải
lớn một cách bình thường mà. “

Thiên Du lẩm bẩm liếc nhìn hai thầy trò một cái rồi đạp không bay lên hóa
thành một đạo tàn ảnh bay vút đi.

Ps : 1c cuối có lẽ tới 11h mới viết xong.


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #26