17 : Thanh Sơn Trấn


Thanh sơn trấn là một tiểu trấn nhỏ nằm gần ma thú sơn mạch, nó còn có một cái
tên khác là Ma thú trấn. Cư dân trong trấn đa phần đều là các mạo hiểm giả, họ
chính là những người tu luyện tiến vào sơn mạch để săn giết ma thú, tìm kiếm
dược thảo.

Cửa vào Thanh Sơn trấn.

Thiên Du hai tay đút vào túi quần thong thả bước vào, bên miệng hắn còn ngậm
một cọng cỏ khô. Hình tượng hoàn toàn là một kẻ lang thang bất cần đời.

Bước vào trấn, ập vào tai Thiên Du là vô số âm thanh tạp nham. Có tiếng người
cười nói, có tiếng la hét, thậm chí là chửi bới.

Thiên Du nhẹ nhàng nhíu mày nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường, hắn từ từ
đi vào trong.

Bước trên con đường đá xanh của trấn, hai bên là vô số các quầy và cửa hàng, ở
mỗi cửa hàng đều có người vào ra tấp nập, việc làm ăn coi bộ rất tốt.

Ánh mắt Thiên Du lướt qua từng cái cửa hàng, sau đó dừng lại rồi đi vào một
nơi có tên là “ Cửa hàng Thước Đặc Nhĩ “

Đi vào bên trong, Thiên Du phát hiện nơi này được bài trí khá giống với đại
sảnh phòng đấu giá ở Ô Thản thành.

“ Chào tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì ? “

Một cô gái nhân viên khá xinh xắn bước đến bên Thiên Du lễ phép hỏi, hoàn toàn
không vì Thiên Du tuổi còn trẻ mà có chút coi thường nào.

Khẽ gật đầu chào cô gái, Thiên Du cũng nhẹ nhàng trả lời, âm thanh trầm ấm pha
chút tang thương khiến cô gái bỗng ngẩn ngơ.

“ Ta muốn gặp người quản lý ở đây !”

“ Này...”

Thiên Du thấy cô gái không hề phản ứng thì khẽ quơ quơ tay trước mặt cô.

“ A ! Xin lỗi, tiên sinh ngài vừa nói gì ạ ?”

Cô gái giật nảy người cúc cung xin lỗi Thiên Du.

“ Ừm, không sao. Đưa cái này cho quản lý của cô rồi bảo đến gặp ta !”

Thiên Du không hề tức giận nhẹ đỡ cô gái rồi đưa cô một cái thẻ bài bằng thủy
tinh nói.

“ Đây....”

Cô gái nhìn nhìn tấm thẻ bài bỗng nhiên biến sắc, sau đó lại một lần nữa cúc
cung trịnh trọng.

“ Vâng ! Mời đại nhân theo tôi đến phòng chờ, quản lý rất nhanh sẽ đến. “

Thiên Du gật gật đầu ra hiệu dẫn đường rồi bước theo cô.

Ngồi trong phòng, Thiên Du nhắm mắt dưỡng thần. Lần này hắn đến đây là muốn ủy
thác cho Thước Đặc nhĩ gia tộc tìm giúp hắn vài món đồ trợ giúp việc độ kiếp.

Sau khi trải qua một lần tạo thể của Bản nguyên thì tu vi của Thiên Du lúc này
đã là Thông thần môn đỉnh phong, hơn nữa còn là vô hạn tiếp cận Vạn tượng
cảnh.

Sỡ dĩ Thiên Du không đạt đến Vạn tượng cảnh như sư phụ hắn nói là vì trong quá
trình cảm ngộ bản mạng thần thông cho mình thì Thiên Du đã gặp phải một số khó
khăn.

Không biết nên nói là may mắn hay xui xẻo, bản mạng thần thông của Thiên Du
lại là một loại cực khó để tìm hiểu, cho dù hắn đang ở trong hải dương pháp
tắc thì cũng trắc trở vô cùng.

Bất đắc dĩ, Thiên Du đành thiêu đốt tu vi bản thân, sau khi tám phần tu vi xài
hết thì hắn mới lĩnh ngộ hoàn toàn loại thần thông này. Hai phần còn lại cũng
khiến hắn dừng ở Thông thần môn đỉnh phong.

Cốc cốc !!!

“ Đại nhân, quản lý đã đến !”

“ Ừ, vào đi !”

Thiên Du mở mắt ra nói, khi hai người họ đến trước cửa thì Thiên Du đã biết
rồi.

Két !

Một người đàn ông trung niên thấp bé hói đầu bước vào, ông ta đi đến trước mặt
Thiên Du cung kính đưa trả thẻ ngọc rồi mới nơm nớp lo sợ đứng sang một bên.

“ Không cần khách sáo, ông cứ ngồi đi !”

“ Làm phiền giúp ta lấy một quyển sách trắng cùng bút !”

Câu nói sau là hướng về cửa hô, cô gái nhân viên đang đứng giữ ở đó.

“ Đại nhân....”

Người trung niên hói đầu mấp máy môi định hỏi rồi lại không dám, vị khách
trước mắt này có thân phận cao hơn ông, không thể đắc tội được.

“ Ông có thể gọi tôi là Thiên Du.”

Thiên Du khẽ cười. Một cảm giác ôn hòa thân thiết lan ra trấn an người trung
niên nhân.

“ Lần này tôi đến chỉ muốn ông giúp tôi chuyển vài thứ về Thước Đặc Nhĩ gia
tộc, còn về phải làm gì thì họ sẽ tự phân phó cho ông “

“ Vâng thưa đại nhân “

Thiên Du lắc lắc đầu, trao đổi thế này thật khó khăn

Một lát sau cô gái tiến vào, nhẹ đặt quyển sách trắng cùng bút mực xuống rồi
lui ra.

Thiên Du cầm bút bắt đầu cặm cụi viết, tên, hình ảnh, đặc điểm cùng nơi sinh
ra của tất cả những vật hắn cần đều được viết lên. Sau khi xong thì Thiên Du
đưa nó cùng thẻ bài cho Thiên Du rồi cất bước ra ngoài.

Bên ngoài Thanh Sơn trấn vẫn ồn ào náo nhiệt như vậy, Thiên Du không hề quan
tâm mà bước chậm về phía ma thú sơn mạch. Hắn còn vài chuyện cần làm ở nơi đây
!!

Ps: mai tác bận nên post c hôm nay. Tối còn 4c


Đấu Phá Thần Lộ - Chương #18