Người đăng: Thiên Chân Vô Tà
Trong một góc thâm sơn mờ mịt một mảnh màu xanh kéo dài đến cuối tầm mắt giống
như màu xanh của hải dương vô tận. Có một hang động tồn tại, phong cảnh xung
quanh của hang động này cực kì đẹp, nơi đây có một dòng suối nhỏ róc rách
chảy, xung quanh là một vườn hoa lá tốt tươi xanh um tùm.
Bên trong hang động được thắp đầy những viên ngọc lưu ly chiếu sáng, thậm chí
còn chia làm nhiền căn phòng lớn không khác gì những ngôi nhà thực sự cả .
Điều đáng sợ nhất là phía bên ngoài hang động lại có một đầu lục giai ma thú
đang ngoan ngoãn nằm im ở đó, thực sự rất giống một con vật đang cảnh cổng ,
lục giai hậu kỳ ma thú Tử Dực Bôn Lôi Báo.
Thực lực của con yêu thú này tuyệt đối có thể xếp top 10 trong Già Nam Sơn
Mạch – một sơn mạch ở phía ngoài của Nội Viện, diện tích của mảnh rừng rậm to
lớn vô cùng, thậm chí rộng lớn như ma thú sơn mạch trải ngang qua Gia Mã Đế
Quốc cũng không hơn nó được.
Tử Dực Bôn Lôi Báo vốn là một bá chủ nơi đây, chưa tính đến sức sát thương
của nó thế nào chỉ tính đến tốc độ cộng thêm đôi tử dực cùng lôi hệ đấu kỹ của
bản thân trong Già Nam Sơn Mạch rất khó có yêu thú nào có thể vượt qua . Con
bôn lôi báo này hoàn toàn có thể so sánh với bát tinh đấu hoàng của nhân loại
.
Quá khứ của nó hào hùng là thế nhưng hiện tại thì không, hiện giờ nó đang làm
yêu thú canh cổng cho sơn động sau lưng nơi lúc trước vốn là nhà của nó, thậm
chí bôn lôi báo còn không có một ý niệm phản kháng nào, đùa gì thế lão già
trong đó chỉ cần liếc mắt một cái thôi đã làm nó không có khí lực đứng lên rồi
, làm sao dám nghĩ đến việc chiến đấu.
Chủ nhân của hang động này chính là Thần Nông Lão Nhân và Vô Song, tất nhiên
với thực lực của Thần Nông Lão Nhân thì Vô Song hoàn toàn yên tâm, an nguy
của hắn hoàn toàn được đảm bảo.
Trong căn phòng treo biển luyện đan thất, Thần Nông Lão Nhân mỉm cười hài hòa
“ Vô Song có thật ngươi là ngũ phẩm luyện dược sư không ? . Không phải là sư
phụ không tin ngươi nhưng ngươi năm nay mới 9 tuổi, ở độ tuổi đó cho dù đám
trẻ trong dược tộc cũng chỉ mới bắt đầu quan sát các tiền bối luyện đan thôi
“.
Vô Song mỉm cười đáp “ Vậy chỉ cần ta luyện đan cho sư phụ xem là được chứ gì
? “ . Nói xong từ trong trữ vật giới chỉ Vô Song lấy ra một hắc lô, lò luyện
đan màu đen thuần túy nhìn đơn giản vô cùng.
Tuy nhiên ngay khi hắc lô xuất hiện thì Thần Nông Lão Nhân ánh mắt xuất hiện
nét kinh ngạc “ Tiểu tử không ngờ lại có được đồ tốt cỡ này ? . Đại địa chi
tâm hay còn gọi là địa tâm đỉnh, do đại địa tư nhiên hóa thành nắm giữ thổ
lực lượng đáng sợ vô cùng, thậm chí có tác dụng gia tăng chất lượng thảo dược
bên trong ? “.
Đây chính là hắc đỉnh trong hang động của Cửu U mà Vô Song đạt được, Vô Song
thậm chí phải dò xét rất lâu, lục lại thư tịch mới có thể nhận ra lai lịch
của nó, đứng thứ 9 trong thiên đỉnh bảng.
Vô Song mỉm cười nói với Thần Nông Lão Nhân “Ai bảo đệ tử thiên tư hơn người
lại đẹp trai tốt bụng, chính vì vậy mới được trời cao chiếu cố . Sư phụ còn
chưa tặng ta lễ vật nhập môn đó, ngài chớ có quên “.
Thần Nông Lão Nhân lập tức đập bàn “ Hừ lễ vật nhập môn, ngươi ít nhất phải
cho ta biết ngươi có đáng để lão phu đầu tư không, mau đi luyện đan cho lão
phu xem đi “. Cứ nghĩ đến khuôn mặt khả ái non nớt đó không biết liêm sỉ đưa
bàn tay nhỏ bé ra đòi quà càng làm cho Thần Nông Lão Nhân giận điên lên, tung
hoành cả đời cuối cùng lại bị một tiểu hài tử tính toán.
Nhắc đến luyện đan Vô Song lập tức nghiêm túc vô cùng, hắn vỗ ngực nói với
bên ngoài là ngũ phẩm luyện dược sư điều này cũng không hề sai bất quá đó là
nhờ thăng đan phương pháp cộng với địa tâm đỉnh phụ trợ chứ nếu tính chi li ra
Vô Song chỉ có thể là tứ phẩm đỉnh phong luyện dược sư mà thôi.
Số đang phương Vô Song nắm giữ cũng không nhiều, tổng cộng hắn chỉ biết luyện
bốn loại đan phương ngũ phẩm đan dược trong đó có đến ba loại đan dược không
có tác dụng gia tăng thực lực cho người sử dụng, tuy nhiên hôm nay Vô Song
vẫn quyết định chọn một loại trong ba loại đó, hắn muốn thử đột phá vào ngũ
phẩm cảnh giới mà không sử dụng thăng đan phương pháp xem sao.
Phong vương đan – ngũ phẩm trung cấp đan dược bất quá nó không giống với đan
dược bình thường mà đây là độc đan . Tên như ý nghĩa trong vòng ba canh giờ
đấu vương cường giả nuốt phải loại đan dược thực lực trực tiếp giảm xuống tam
tinh, tam tinh đấu vương thậm chí xuống một mạch còn cửu tinh đấu linh cũng
không biết chừng.
Độc đan là loại đan dược tàn độc vô cùng tuy nhiên nó lại dễ luyện chế hơn
những đan dược bình thường ngoại trừ việc nguyên liệu khó tìm hơn rất nhiều .
Ngũ phẩm trung cấp độc đan độ khó luyện chế cũng chỉ ngang ngũ phẩm sơ cấp đan
dược mà thôi.
Bàn tay Vô Song tại trên dược đỉnh cấp tốc huy động, từng gốc cây, từng loại
dược tài đều từ trong trữ vật giới chỉ theo hắn tiến vào bên trong đan đỉnh.
Bàn tay rời khỏi dược đỉnh, Bất Tử Hỏa lập tức bùng lên theo theo những thủ
ấn kỳ lạ của Vô Song rất nhanh địa tâm đỉnh cũng đã hoàn toàn bị hỏa diễm bao
trùm.
Vô Song luyện dược thực sự nhanh hơn người khác vài phần, trong luyện dược
thì khâu tinh luyện tài liệu tốn rất rất nhiều thời gian nhưng Vô Song lại có
thể phân tâm đa dụng, hắn có thể chia tâm thần làm nhiều phần thực hiện vài
việc một lúc . Từ đó có thể tinh luyện nhiều loại dược liệu một lúc, thông
thường phải thất phẩm luyện dược sư trở nên mới có tư cách này, mới đủ linh
hồn lực để thực hiện bất quá theo lời sư phụ Khinh Huyền thì tinh thần lực của
Vô Song cực kỳ đáng sợ, thừa sức phân tâm đa dụng.
Vô Song tính đến lúc này đã là ba thế làm người chứ không phải là hai thế như
Tiêu Viêm, chưa kể bản thân hắn là yêu thú chứ không phải nhân tộc thậm chí
còn là viễn cổ thần thú, tiên thiên linh hồn lực của Vô Song cao hơn Tiêu
Viêm rất nhiều rất nhiều.
Cho dù Thiên giai công pháp cũng không thể tu luyện tinh thần lực, nếu không
có thủ đoạn đặc biệt thì tinh thần lực tăng lên rất chậm, đây cũng là lý do
khiến các luyện dược sư phải dùng rất nhiều thời gian mới có thể đột phá lên
một cấp độ tiếp theo bất quá Vô Song có 7 năm tập luyện nhạc đạo, 7 năm hòa
linh hồn vào thiên nhiên, 7 năm rèn luyện linh hồn liên tục, đến cả Vô Song
cũng không biết linh hồn lực của mình mạnh đến mức nào nữa.
Trong mật thất an tĩnh, ngọn lửa màu đỏ nhảy múa sinh động vô cùng, ngọn lửa
làm toàn bộ căn phòng bừng lên sức sống, theo ngọn lửa nhảy múa từng phần
dược liệu cũng đã được tinh luyện thành công.
Trong phòng sạch sẽ, ngăn nắp, dược đỉnh màu đen chậm rãi xoay tròn giữa không
trung, ngọn lửa màu đỏ từ bên trong bốc lên kịch liệt, theo vòng xoay của hắc
đỉnh, năng lượng ba động không ngừng toả ra không gian xung quanh như sóng
gợn.
Những gợn sóng năng lượng này lấy hắc đỉnh làm trung tâm toả ra xung quanh về
bốn phương tám hướng, nhưng đến khi sắp đụng vào tường thì lặng lẽ tiêu tán.
Ngọn lửa bốc lên từ đan đỉnh, một viên đan dược thô sơ màu tím đậm, to bằng
ngón cái hiện ra trong ngọn ngọn lửa, đang chậm rãi thành hình. Một làn hương
thuốc thơm mát, đột nhiên lan toả ra từ trong đan đỉnh, tràn ngập căn phòng,
thật lâu không tiêu tán.
Vô Song luyện độc đan tuy nhiên khác với những độc đan vô sắc vô vị kinh khủng
trên đại lục thì Vô Song lại suy nghĩ rất khác, tại sao không khiến cho độc
đan có mùi thơm ngào ngạt, màu sắc bắt mắt mà cứ phải làm cho nó âm trầm đáng
sợ, không phải đan dược càng xinh đẹp thì càng khiến người khác thích thú sao
?, độc đan làm người khác thích thú không buông tay mới dễ dàng hạ gục kẻ
khác nhất.
Thần Nông Lão Nhân ngồi trên đài cao, ánh mắt rung động thật sâu nhìn Vô Song
, không phải là vì thủ pháp luyện đan của hắn, trong hàng ngũ phẩm luyện dược
sư thì Vô Song quá tầm thường, Thần Nông Lão Nhân rung động chính vì linh hồn
lực của Vô Song, rung động vì chính ngọn lửa đặc biệt của hắn.
Khi Vô Song luyện đan tinh thần lực tràn ra, bằng ánh mắt của cửu phẩm luyện
dược sư hàng đầu đại lục thì Thần Nông Lão Nhân dám chắc mình không nhìn lầm ,
linh hồn lực của Vô Song đạt đến Tiên cảnh, linh hồn lực cứ như quái vật vậy
chứ không phải là của con người nữa.
Cảnh giới linh hồn, phân bốn tầng: Phàm cảnh, Tiên cảnh, Thiên cảnh, Đế cảnh.
Đại đa số mọi người, thậm chí là Bát phẩm Luyện dược sư trở xuống phần lớn
cảnh giới linh hồn đều dừng lại ở Phàm cảnh. Bất quá, linh hồn lực bên mạnh
bên yếu mà thôi.
Một vài Luyện dược sư Thất phẩm nếu gặp cơ duyên xảo hợp, có lẽ có thể mơ hồ
chạm đến Tiên cảnh. Nếu linh hồn lực lượng đạt đến cấp độ này, sẽ có được một
loại hiệu quả, đó chính là Phú Linh, giúp đan dược có được linh tính. Ngươi
nên biết, phần lớn đan dược Bát phẩm đều có được linh tính nên mới có thể đạt
tới cấp tám. Luyện dược sư bình thường, mặc kệ thuật luyện chế giỏi đến đâu,
nếu không có năng lực làm cho đan dược được có được linh tính thì đan dược này
vĩnh viễn không đạt tới Bát phẩm.
Thiên cảnh,lại càng kinh khủng hơn ! Nếu là Cửu phẩm đan dược thì sẽ có linh
trí không khác bao nhiêu so với người thường. Chuyện này chính là tương đương
với việc sáng tạo một kiếp linh. Kiếp linh này không chỉ phải trao cho nó linh
tính, mà còn phải khiến nó có được lực lượng của thiên địa. Mà nếu muốn làm
được điều này, linh hồn lực cần phải đạt tới cấp độ Thiên cảnh. Trên đại lục
hiện tại rất hiếm người có thể làm được.
Về phần Đế cảnh, đây chỉ là tồn tại trong truyền thuyết,, cũng chính là vua
của các loại đan dược. Thậm chí cảnh giới này cùng đan dược Đế phẩm có quan
hệ. Mà đế phẩm đan dược cùng Đấu Đế trong truyền thuyết có liên quan. Nhưng
cảnh giới này, không biết có bao nhiêu người muốn nhưng cũng chưa từng đạt
được…
Sau khi Vô Song cầm viên đan dược trong tay, hắn mỉm cười vui vẻ bất quá đối
mặt với hắn, Thần Nông Lão Nhân lại không thể như thế, ông ta lạnh giọng “
Ngươi rốt cuộc là ai ?, ta không tin trên đời này tồn tại một kẻ như ngươi “.
“ 9 tuổi lục tinh đấu linh, nếu không tiếc đan dược tài bồi, không tiếc đại
giới bỏ ra có ít nhất hai vị cửu phẩm luyện đan sư trợ giúp cũng có thể đạt
được “.
“ 9 tuổi luyện đan sư ngũ phẩm căn bản là không thể tồn tại bất quá ta vẫn có
thể cho qua không hỏi đến bởi thủ pháp của ngươi vẫn còn quá non nớt, cũng
chỉ có thể coi là tứ phẩm luyện dược sư mà thôi, ta có thể bỏ qua “.
“ Nhưng 9 tuổi đạt đến tiên cấp linh hồn lực thì lão phu không tin, ngươi rốt
cuộc là ai ? . Lão phu cũng có thể tự ngạo đã đi khắp đại lục, gặp vô số
thiên tài của vô số thế lực nhưng căn bản không có ai đạt được như ngươi, cho
dù một nửa cũng không được “.
Vô Song nhìn thẳng vào mắt Thần Nông Lão Nhân hắn nói cực kỳ rõ ràng, cực kỳ
từ tốn “ Bọn họ không làm được chính là vì bọn họ không bằng ta, quá khứ chưa
ai làm được là vì ta chưa sinh ra, ta đã nói ta nhất định sẽ vượt qua toàn bộ
, quá khứ không có ai và tương lại cũng không có . Ta là Vô Song – Thiên Hạ Vô
Song “.
Thần Nông Lão Nhân im lặng đến sững người, sau đó ông ta bật cười “ Đúng vậy
, lão phu việc gì phải suy nghĩ, đệ tử của lão phu là Thiên Hạ Vô Song thì
cần quái gì phải quan tâm nữa, căn bản thế gian này vốn không có cái gì so
sánh được với ngươi vì vậy ngươi mới tên là Vô Song, tên hay, tên rất hay”.
“ Vậy đồ nhi ngoan có thể nói cho ta biết ngọn lửa của ngươi là gì không ? “.
Vô Song thản nhiên đưa bàn tay ra, bất tử hỏa vui vẻ nhảy múa trên những ngón
tay hắn, hoàn toàn gắn liền làm một thể với Vô Song “ ta không rõ nữa, từ
khi sinh ra nó đã gắn liền với ta, trở thành một phân cơ thể của ta . Ta sinh
ra vốn mang phong lôi hai hệ đấu khí tuyệt đối không có khả năng trở thành
luyện dược sư nhưng nhờ nó mà ta có thể bước trên con đường này, nó mang theo
nhiệt độ nóng chảy của lửa cùng với sinh mệnh lực khổng lồ của mộc “.
Bất Tử Hỏa và Sinh Linh Chi Diễm căn bản cực kỳ giống nhau, nếu Bất Tử Hỏa
truyền sinh mệnh chi lực cho bản thể thì Sinh Linh Chi Diễm lại truyền sinh
mệnh chi lực cho người khác, cho mọi sinh linh.
Thần Nông Lão Nhân khóe miệng tươi cười, ông cũng không đi hỏi và cũng không
tìm hiểu thêm về Bất Tử Hỏa trong miệng Vô Song nữa, Sinh Linh Chi Diễm trên
tay ông bùng lên, ngọn lửa màu xanh lục mang theo vô biên vô tận sinh mệnh
lực, Thần Nông Lão Nhân thản nhiên nói “ Ta lấy nó làm quà tặng nhập môn cho
ngươi được không ? “.
Cầu Thanks sau mỗi chương, thanks càng nhiều thì mình càng có động lực viết.