Mấy hôm nay Tiêu Kiếm cảm thấy ma khí nhộn nhạo trong cơ thể. Cảm giác thập
phần khó chịu. Có lẽ đã đến thời gian hắn đột phá. Chỉ còn một tuần nữa là lễ
thành niên diễn ra. Mang theo lương khô của mấy ngày Tiêu Kiếm trước khi đi
dặn dò với Tiêu Viêm, hắn cũng nói qua với phụ thân bất quá phụ thân Tiêu
Chiến của hắn có vẻ hơi nghi hoặc nhưng dù sao ông cũng không ngăn cản miễn
sao tên nhi tử quậy phá này không bày trò gì là được.
Điều này thật oan ức cho Tiêu Kiếm, hắn ngoài tật háo sắc ra chỉ đi trêu chọc
mấy thiếu nữ trong tộc thôi có làm gì đâu. Thế mà mấy lão già cũng làm um lên
như cha mẹ mấy lão chết vây. Mấy nam nhân trong gia tộc rất bất mãn với Tiêu
Kiếm bất quá Tiêu Chiến dặn dò trước không được ai động vào Tiêu Kiếm, nếu
không xử theo gia quy điều này làm mấy lão già khó chịu. Có vẻ như muốn bù đắp
cho đoạn thời gian xa cách mà Tiêu Chiến một mắt nhắm một mắt mở cho qua.
Trong hang đá Tiêu Kiếm hay đến, hắn ngồi vào giữa một cái tụ linh trận có
thêm cường hóa trận hỗ trợ. Một đại trận rất lớn. Lần này Tiêu Kiếm nhờ Tiêu
Viêm bán mấy trúc thêm một bình trúc cơ linh dịch mà hắn đủ kim tệ khởi động
đại trận. Biết Tiêu Kiếm mượn không trả tiền nhưng là huynh đệ Tiêu Viêm cũng
không để ý.
Trên đầu Tiêu Kiếm hình thành một lốc xoáy. Thiên địa linh khí ồ ạt tiến vào
thân thể Tiêu Kiếm. Lúc này cơ thể hắn trở nên đỏ bừng, có vẻ trong máu huyết
ma khí đang tham lam cắn nuốt thiên địa linh khí.
“Phụ hồn mau giúp ta tập trung ma khí. Ta sẽ dẫn chúng vào huyết ma ấn chủ”
Tiêu Kiếm hét lên
“Vâng thưa chủ nhân” Phụ hồn cung kinh đáp.
Ma khí ồ ạt tiến vào trong đan điền hình thành nên một xoáy khí to bằng nắm
tay. Tiêu Kiếm cảm giác như kinh mạch bị kéo dãn hết cỡ, máu huyết như sôi
lên, đau đơn như cắt da cắt thịt. Hắn liên tục cho ma khí cắn nuốt thiên địa
linh khí. Vì cắn nuốt thiên địa linh khí lên máu huyết của Tiêu Kiếm như một
chiến trường nóng, liên tục diễn ra các đợt càn quét.Bất quá lần này không như
lần trước, linh hồn ma thú hắn đã tiêu hóa sạch trơn làm gì còn tí nào.
Liên tục quán ma khí vào huyết ma ấn chủ. Lúc này dưới dòng khí xoáy đang nhỏ
ra những giọt chất lỏng màu đỏ phát ra huyết quang lấp lánh. Càng xoáy càng
nhanh, xoáy lốc liên tục trút ra hồng dịch lấp lãnh quang mang. Khí giọt cuối
cùng được hình thành thì một tiếng “Ong” rất nhỏ phát ra.
“Phù cuối cùng cũng thành công!” Tiêu Kiếm thở dài.
Hắn nằm ngửa trên mặt đất hai tay, hai chân dạng ra, mặt hướng lên trần động
mà thở hổn hển.
…..
Ánh nắng buối sớm xuyên qua những chiếc lá tạo nên ánh sáng lục quang tuyệt
đẹp, nhìn những chiếc là trông chúng như những phiến ngọc xanh thắm.
Giữa núi một thanh niên cởi trần, thân hình nở nang rắn chắc. Hắn hít một hới.
Đôi chân tản mát ra huyết sắc quang mang kèm theo một chút ánh lôi màu đỏ.
“Bùm” Một tiếng nổ ra, Tiêu Kiếm phi thân bắn lên trời. Đứng trên không trung
thân hình hắn hơi lắc lư rồi ổn định lại.
“Vù vù vù…” Thiếu niên phi hành trên không trung tốc độ nhanh như gió bão.
“Hahaha thành công rồi, Thuấn di lôi thể thuật của ta bước vào tầng thứ hai”
Tiêu Kiếm gào rú hét lên.
Sau một hồi phi hành Tiêu Kiếm có vẻ đuối sức. Hắn hạ xuống dưới đất, ngồi
khoanh chân điều tức. Dù có phụ hồn thể nhưng hắn vẫn phải cho tinh thần được
nghỉ ngơi. Bất quá hắn không cần dụng công ma thôi.
“Mai là lễ thành niên rồi không biết giờ này Tam ca thế nào” Tiến hướng Tiêu
gia, Tiêu Kiếm giảo bước đi.