Thu Nhập Vật Liệu


Người đăng: Emondie

Khi bóng đen rời đi, Tiêu Phàm cũng không quan tâm, liền dẫn phân thân rời
đi, thầm nghĩ " Ai ta đã không kiếm truyện, mà lại đưa đầu vào lưới, sao
rồi lại nói ta độc ác đi " nghĩ xong lắc lắc đầu rời đi.

Đi tới phía trước một hồi.

" Tiểu đệ, vào rừng xin mời giao ra phí . "

Tiêu Phàm nhíu mày nhìn, đó là một cái ăn mặc áo giáp đại hán.

" Ngươi là ai ? "

" Ta là ma lang đoàn lính đánh thuê thành viên . " Đại hán nói.

" Này phí vào rừng là vật gì ? ".

" Khà Khà, đây chính tôn đoàn trưởng hạ lệnh, vào rừng núi xin mời giao một
cái kim tệ . "

Tiêu Phàm nhíu mày, một kim tệ, khổ não một hồi . Tiêu phàm đưa tay vào túi
áo, ý niệm một cái kim tệ hiện ra, đưa cho đại hán.

" Ý Ý tiểu đệ à, các ngươi tới 4 người sao đưa có một kim tệ thế " Đại hán
cười bỉ ỏi nói.

" Ngươi ... " Một cái phân thân tức muốn xong lên đánh, liền bị bản thể cản
lại, ý niệm thêm ba cái kim tệ ném cho đại hán . " Giờ chúng ta đi được chưa
".

Đại hán cười nói " Các vị Tiểu đệ đi hảo " trong lòng thầm nghĩ, đây là 4
tiểu tử mà tôn đoàn trưởng bảo tìm sao, ha ha, xem ra ta phải đi nhận phần
thưởng của đoàn trưởng rồi.

Tên còn lại nói " Này cái gì mà ngươi cười mỉm thế, có lợi chia cho huynh đệ
một tí điểm chứ "

" Ngươi không nhìn thấy bốn tên kia giống như trong đoàn trưởng kêu tìm sao "
Đại Hán cười " Yên tâm ta đi tìm đoàn trưởng bẩm báo, điểm ý một điểm tiền
tính là gì ! "

Dứt lời, đại hán kia liền nhấc đao hướng trong trấn đi đến.

Tiêu Phàm cười lạnh, quả nhiên là thế ...

Tôn mặc hắn không biết ta hành tung, nhưng Chu Duyệt thì không thể đối phó ta
nên hai người chất chắn hợp tác.

Nghĩ vẫn đúng, nhưng chưa biết mục đích đối phương, nếu đối phương xuống tay
với mình, Tiêu Phàm nghĩ giết hết tất cả đi.

Phỏng chừng đi hái thuốc thời điểm, sẽ bị phục kích đi, Tiêu Phàm cảm kháng
.

Bây giờ trước tiên đi hái thuốc trước đã, binh đến tướng chặn, đề phòng chú
ý cũng tốt, nếu tự tin Tu Vi quá thì có khi có hại cho mình . Lắc lắc đầu bất
đầu đi hái thuốc.

... Sau một lúc

Con này ma thú đang ngủ, trên người nó có bốc hơi lửa, bên cạnh nó là cây
thanh tâm cỏ đi, hình như nhớ không lầm chính là vật tối trong yếu nhất một
loại vật liệu.

Vừa suy nghĩ, bỗng nhiên Gấu ngựa cảm ứng được sự tồn tại của Tiêu Phàm.

Nhìn xem con ma thú hình như cấp hai ma thú đi, nhìn thấy Tiêu Phàm sau khi
nó há to miệng lớn.

Loại này ma thú không có sức rèn luyện gì bây giờ đối với Tiêu Phàm, nên hắn
nghĩ không cần thiết giết nó đi.

Quy động đống khí, hiện lên bộ giáp Đấu Khí sau khi, gấu ngựa ngừng lại động
tác, nó cũng rất rõ ràng, thấy Tiêu Phàm mạnh hơn nó và ba người còn lại
cũng khí tức giống nhau . Nó nhìn Tiêu Phàm lộ vẻ sợ hãi, lùi bước đi.

Tiêu Phàm thấy con gấu ngựa này linh trí cũng coi tạm được đi.

Đi tới cây thanh tâm cỏ, qua một hồi tìm kiếm được một mực hoa anh túc.

Qua một buổi chiều, cũng gom góp được ba viên Thanh Tâm Đan vật liệu, đây
chính là tam phẩm đan dược, mặc dù đối với hắn mà nói không đáng kể, nhưng
bây giờ đối với Tiêu Phàm là vật bảo mạng đi.

Bất quá, nếu không có một thứ, Viên Thanh Tâm Đan này luyện chế không ra ,
dược liệu không có gì quá giá nhưng quan trọng là cần cấp ba thuộc tính " Mộc
" ma hạch !.

Ma thú cấp ba là Đại Đấu sư cấp bậc, không có thực lực không ai dám đi săn
cái này ma thú . Nghĩ lại mình có bốn người nên việc tìm Ma hạch không có vấn
đề gì.

Linh hồn lực lượng xem xét, quan sát một hồi, Tiêu Phàm khẽ mỉm cười, bởi
vì hắn tìm thấy một cỗ năng lượng mộc, Thôn Mộc Hồ yêu thú đi.

Theo hơi thở của nó Tiêu Phàm và ba cái phân thân chạy nửa ngày, rốt cuộc
thấy bóng của nó.

Khi nó nhìn thấy Tiêu Phàm giương nanh múa vuốt . Xác thực, nó ở thảo nguyên
thỏ bộ tộc được xem là tinh anh, đương nhiên không sợ ai.

" Giết nó " Tiêu Phàm ra lệnh ba cái phân thân, bản thân liền nhảy lên gốc
cây quan sát.

Khi nãy Tiêu Phàm cảm nhận được khí tức khoảng mấy trăm mét, có bốn, năm cỗ
hơi thở hướng về phía hắn đi tới.

Tiêu Phàm suy nghĩ, truyền âm cho mấy cái phân thân " Lưỡng bại câu thương
được rồi ... "Khóe miệng giương cong lên.

Ba cái phân thân nhận ý, Trực tiếp sử dụng Phong Lôi nhận, tạo ra quả cầu
lôi điện trên tay, thấy bản thể nhảy xuống, Tiêu Phàm gật đầu, ba cái phân
thân đang xung quanh ma thú đánh xuống đất, tạo một hồi chấn động, trên mình
Tiêu Phàm giờ đây vết thương xây sát, ba phân thân cũng vậy . Tạo ra hình
tượng chiến đấu kịch liệt đi.

Phía ngoài mấy chục cây.

" Sao . . . chuyện gì xảy ra ! "

Một người hoảng hốt nói " Tôn đoàn trưởng, chuyện gì xảy ra ? "

" Không sao . "

Thanh âm này, rõ ràng là Tôn mặc.

Tôn mặc nhìn khẻ mỉm cười " Không có chuyện gì ."


Đấu Phá Chi Chúa Tể Chiến Giới - Chương #12