Chu Duyệt


Người đăng: Emondie

Đi vào bên trong phòng, bên trong có mấy người mười bảy mười tám đến hai mươi
hai, hai mươi ba khác nhau nữ tử.

" Cầm tỷ ! ".

Trong phòng này nhỏ tuổi nhất này cùng ta bình thường đại thiếu nữ mừng rỡ gọi
một tiếng.

Một nữ nói : " Ồ . . . Làm sao ngươi còn đem đến bốn tiểu tử nha ? là con
riêng của ngươi a . "

Đàn Tứ đỏ mặt, liếc mắt cả giận nói : " Không phải, đây là người mà ta mời
đến đối phó ma thú nha, nhưng thực lực hiện tại của tiểu đệ ta cũng không
biết, tiểu đệ có thể hay không nói ra thực lực nha ".

" Mọi người khỏe, ta thực lực ba tinh Đại Đấu Sư " Tiêu Phàm sờ sờ mũi nói.

Mọi người nhìn Tiêu Phàm khiếp sợ, cả Đàn Tứ, bỗng một đại thiếu nữ không
tin nói " Ta không tin, ngươi phóng xuất đấu khí đi, ngươi bằng ta, ta hiện
tại chỉ Cửu tinh Đấu giả đây . "

Tiêu Phàm bất đất dĩ phóng xuất đấu khí, làm cho mọi người trong phòng đều
nghẹn thở.

" Không ngờ thực lực của tiểu đệ mạnh hơn cả tỷ tỷ nha ! ".

" Ồ ở đâu xuất hiện tiểu xuất ca thế này, cần tỷ tỷ đây bao nuôi không ! "
Này âm thân vang lên, làm Tiêu Phàm nhướng mày . Nhìn nữ tử phát ra âm thanh
.

" Chu Duyệt, ngươi ăn nói cẩn thận một tí, ngươi cũng biết tính tình ngươi ,
nếu không phải ngươi là biểu muội ta, ngươi cho rằng ngươi còn ở lại chỗ nào
sao ? " Đàn Tứ tức giận nói

" Ai, không phải ta nói ngươi a, biểu tỉ, ta hôm nay chưa có trách móc gì
ai đâu này, ta chỉ thấy tiểu tử này tướng mạo khen thôi mà ".

Tiêu Phàm bất đất dĩ, loại nữ tử này hắn cũng đã có nhìn thấy, chanh chua
đanh đá, bất luận cái gì đầu muốn, thấy thứ gì đẹp tốt đều muốn là của mình
đi.

Đàn tứ thấy biểu muội mình cãi lại, bèn tức nói " Được rồi Chu Duyệt ! ngươi
không muốn luôn như vậy a, có được hay không . .. Sửa đổi tính cách chứ ?

Chu Duyệt bĩu môi " Vậy tiểu tử này hôm nay tỷ tỷ dắt tới đây làm gì ! "

" Nó là thành viên mới của dong binh chúng ta "

" Hừ nhìn qua nhỏ như thế này, vào dong binh đoàn chúng ta ăn bám à " Chu
Duyệt chu mỏ nói

" Ngươi câm lại cho ta " Đàn tứ phẩn nộ quát

Chu Duyệt cười lạnh " Tiểu tử này phải chứng minh, nó có năng lực, bằng
không ta không đồng ý ! "

Đàn tứ chỉ vào Tiêu Phàm nói " Ngươi chớ xía vào Chu Duyệt, đệ ấy nhỏ tuổi
hơn ngươi đi "

" Hừ được rồi " Chu Duyệt hết ý nói, liền tức tối im lặng.

Tiêu Phàm dùng linh hồn nhìn, cấp bậc Chu Duyệt là Cửu Tinh Đấu Sư đi.

Đàn Tứ thấy hôm nay Chu Duyệt không chanh chua như mọi khi nữa, thở dài một
hơi " Thôi mọi người nghĩ ngơi chuẩn bị đi " Đàn Tứ quay sang Tiêu Phàm hỏi "
Tiểu đệ, tên ngươi là gì tỷ tỷ còn chưa biết nha "

" Khang Văn " Tiêu Phàm lấy tên kiếp trước của mình nói ra, tránh tìm tới tay
họa.

" Tên đệ cũng khá hay đấy chứ, Khang Văn nhỉ " Chu Duyệt mở miệng, suy nghĩ
một hồi.

" Chu Duyệt đi làm việc của muội đi " Đàn Tứ quát.

" Hừ . . " Chu Duyệt không nói gì nữa xoay người rời đi, không quên để lại
ánh mắt thâm ý cho Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm thấy ánh mắt Chu Duyệt, rùng mình một cái, đầu đổ mồ hôi lạnh ,
thầm tự kỹ " Ai, Ai bảo ca quá đẹp trai cơ chứ ".

" Này Khang Văn, ta gọi đệ Tiểu Văn được không " Đàn Tứ thấy Chu Duyệt đi ,
lòng được nhẹ nhõm.

Tiêu Phàm nghe câu ' Tiểu Văn ' nổi da gà lên, nhìn mặt Đàn Tứ rồi quay lại
xem mình, rồi ngậm ngùi nói " Dạ được, tỷ tỷ ".

" Tỷ Tỷ, ta đi trước . Ngày mai ta muốn đi trước phụ cận trong rừng núi một
chuyến, nơi đó cũng không có nguy hiểm gì, bộn ta đi liền có thể . "

" Được . "

Tiêu Phàm không có chú ý tới, Chu Duyệt giờ này ánh mắt tập chung vào hắn.

Nàng ở trong lòng nói : " Hừ ngày mai trong núi rừng sao ... Này núi rừng
không có bao nhiêu ... Mai tỷ tỷ đây sẽ biến ngươi thành đồ của ta ha.. ha "

Tiêu Phàm đi lên núi, chủ yếu tìm kiếm vách đá sẵn hái ít dược liệu, vì hắn
khi hấp thu được dị Hỏa thì sẽ tập chung vào Luyện dược, Tiêu Phàm đang có
suy nghĩ, cho bảy cái phân thân luyện đan mỗi ngày rồi đem bán, ca sẽ giàu.

Qua một hồi suy nghĩ, Tiêu Phàm mình cần hấp thu dị hỏa chất có đan dược ,
suy nghĩ một hồi không ra, bèn tìm kiếm xung quanh dược liệu, qua một hồi
Thanh Tâm Đan đi có thể cứu mình một mạng, phòng ngờ cũng không có hại gì ,
trùng hợp đây chung quanh vật liệu đều có.

Tiêu Phàm hắn vào trấn hỏi có luyện dược sư nào ở đây . Tìm hiểu một hồi có
một vị luyện dược sư, là Tứ Phẩm, ẩn cư ở nơi này, nghe nói tính tình của
hắn quái lạ, người bình thường đến đây xin thuốc, đều không cho.

Tiêu Phàm suy nghĩ, nhớ rõ trong không gian mình có một ít đan phương ngũ
phẩm đi, lựa chọn một loại rồi viết ra bằng tinh thần lực đi . Suy nghĩ xong
, Tiêu Phàm đi kiếm dược liệu luyện chế Thanh Tâm Đan.

Ngày thứ hai tỉnh lại, Tiêu Phàm rửa mặt tắm rửa . Xong xuôi ly khai khách
sạn.

Lúc dùng thần thức phát hiện một người trong bóng tối nhìn chầm chầm vào Tiêu
Phàm, thấy hắn ra liền vội vả mặc vào áo choàng, xoay người rời đi.


Đấu Phá Chi Chúa Tể Chiến Giới - Chương #11