Triệu Sư Dung


Người đăng: votinh078

Đại sư tỷ Triệu Sư Dung chính là đệ nhất mỹ nữ của Vân Hà Tông, là công
chúa của Vân Hà Tông, tại Vân Hà

Tông không biết có bao nhiêu sư huynh đệ ái mộ sư tỷ, quả thật là xinh như
hoa như ngọc.

Trong phòng tắm, Triệu Sư Dung đã chuẩn bị xong nước tắm, nước ấm cũng vừa
vặn.

Sau khi chuẩn bị tất cả cho Bạch Võ Nam, Triệu Sư Dung ôn nhu nói:

- Đã chuẩn bị tốt, hiện tại công tử có thể tắm.

Bạch Võ Nam bước vào nhà tắm, nửa nằm trong nước, phân phó Triệu Sư Dung :

- Qua đây bóp vai cho ta.

Triệu Sư Dung vừa đỏ mặt lại xấu hổ, đi tới bên cạnh Bạch Võ Nam,
ngồi xổm người xuống bóp vai cho Bạch Võ Nam

Trên thực tế Triệu Sư Dung chưa từng hầu hạ người khác, chớ nói chi là bóp
vai cho nam nhân, cho nên nàng bóp vai cho Bạch Võ Nam mà mười ngón tay run
rẩy, hoàn toàn trúc trắc.

Bạch Võ Nam không xem là cái gì, hắn chỉ liếc mắt nhìn Triệu Sư Dung ,từ từ
nói:

- Các ngươi sư phụ ngươi là nhân tài hiếm có, tuy thiên phú không được, nhưng
lại biết rõ cách đối nhân xử thế, có mắt nhìn người, điểm này thậm chí rất
nhiều Linh hoàng và Võ tôn còn kém xa...

Vào đi.

Thời điểm Triệu Sư Dung đang suy nghĩ, Bạch Võ Nam lại nói bên tai nàng

Trong bất tri bất giác, Triệu Sư Dung cung kính mà ôn nhu đi tới chỗ Bạch
Võ Nam, tắm rửa cho hắn.

Thời điểm Triệu Sư Dung phục hồi tinh thần lại, Triệu Sư Dung hét lên một
tiếng, sắc mặt đỏ bừng.

Bởi vì lúc này toàn thân nàng đã ướt đẫm, xiêm y dán chặt vào thân thể, đường
cong lộ ra, ngọn núi đẫy đà vươn cao, viên bi no đủ đỏ tươi, vong eo tinh té,
bờ mông rất tròn... Tất cả đều nằm trong mắt Bạch Võ Nam, bị nhìn không sót
lại cái gì.

Triệu Sư Dung chính là khuê nữ, nàng chưa bao giờ bị thế này, lập tức tìm thứ
gì đó che thân.

Triệu Sư Dung ngồi xổm xuống, thân thể ngồi trong ao, sắc mặt đỏ bừng, toàn
thân nóng rát, cảm giác này làm nàng xấu hổ.

Bạch Võ Nam cũng không nhìn nhiều, nhàn nhạt nói:

- Yên tâm đi, ta cũng không chiếm tiện nghi của ngươi.

Nhưng mà từ đầu đến cuối, Bạch Võ Nam chỉ hưởng thụ nàng tắm rửa, không quan
tâm tới cảnh xuân trước mặt.

Ngay từ đầu Triệu Sư Dung còn có thể tiếp nhận, nhưng khi Bach Võ Nam lười
nhìn mình, đặc biệt là đối diện sắc đẹp trước mặt, Bạch Võ Nam hoàn toàn
không sao cả, chuyện này làm Triệu Sư Dung cảm thấy không vui.

Vào lúc này hai người đang ngâm trong nước, toàn thân Triệu Sư Dung ướt đẫm,
xuân sắc ẩn hiện, bộ ngực cao ngất đang dán vào ngực người ta.

Càng muốn chết là toàn thân Bạch Võ Nam không mảnh vải che thân, hai người
dán vào nhau, thân thể Triệu Sư Dung nằm trên người hắn.

- Ah ——

Triệu Sư Dung thét lên, lúc này thất kinh nhảy ra xa.

Bạch Võ Nam ung dung tự tại, hắn vẫn bình thản nhìn Triệu Sư Dung.

- Nhìn cái gì.

Trong khoảng thời gian ngắn Triệu Sư Dung mắc cỡ không thôi, lập tức quát
lớn, nàng ngồi xổm người xuống, thân thể ngâm dưới nước, tránh xuân quang lộ
ra.

- Được rồi, ta không làm khó ngươi nữa.

Bạch Võ Nam cười lắc đầu, chậm rãi nhắm mắt lại, thân thể ngâm trong nước
ấm.

Triệu Sư Dung mắc cở khôi phục tinh thần lại.Thời điểm này Triệu Sư Dung đỏ
mặt không dám nhìn Bạch Võ Nam, càng không dám nhìn thẳng vào mắt Bạch Võ
Nam, nàng cúi đầu, bộ dáng thẹn thùng.

Mất một lúc sau Triệu Sư Dung rốt cuộc chờ Bạch Võ Nam tắm rửa xong. Đối
với Triệu Sư Dung nếu là trước kia thật khó tưởng tượng nàng sẽ làm vậy.

Từng hành động của Triệu Sư Dung không mất sự dịu dàng, tựa như một tỳ nữ nho
nhỏ.

Khi Bạch Võ Nam tẩy rửa xong tinh thần sảng khoái, hắn thở hắt ra, mỉm cười.

Triệu Sư Dung hầu hạ Bạch Võ Nam mặc quần áo, khoác từng cái lên, nét mặt
đằm thắm, cử chỉ dịu dàng.

Bạch Võ Nam nhìn Triệu Sư Dung, ung dung ra lệnh:

- Ngồi xuống đi.

- Hiện tại nàng giữ đạo tâm, trừ tạp niệm, không minh vô tư. Nên biết khi một
người được đến thỏa mãn lớn nhất sẽ dễ vào trạng thái không minh nhất.

Nghe lời đầy ẩn ý của Bạch Võ Nam, mặt Triệu Sư Dung đỏ rực, nhưng nàng
không dám nghĩ nhiều, vội nghe lời hắn giữ đạo tâm, trừ tạp niệm, không minh
vô tư.

Ban đầu hơi khó với Triệu Sư Dung nhưng không biết tại sao khi nàng ngồi bên
cạnh Bạch Võ Nam, gần gũi hắn, ngửi mùi nam nhi đặc biệt của hắn lại không
quấy nhiễu nỗi lòng của nàng, không làm lòng nàng dao động.

Triệu Sư Dung bất giác hòa theo, từ từ vào trạng thái không minh. Triệu Sư
Dung cảm giác mình rất gần với tiết tấu thiên địa, như thể trong khoảnh khắc
đó nàng gần sát thiên địa.

Từ khi Triệu Sư Dung tu đạo đến nay chưa từng có cảm nhận như vậy, đây là lần
đầu tiên nàng cảm giác huyền diệu thế này.

Khi Triệu Sư Dung vào trạng thái không minh, Bạch Võ Nam một tay chậm rãi
áp vaò lưng nàng.

Chân khí tràn tới, như nước sông Trường Giang hùng dũng nhập vào cơ thể Triệu
Sư Dung, trên đường chân khí đi qua, đả khai vô số ẩn huyệt, cũng giúp
nàng từ Võ Sư đột phá tới Võ Hầu, giúp nàng bớt khổ tu mấy
năm.Đây xem như thù lao Triệu Sư Dung hầu hạ hắn.

Thật lâu sau Triệu Sư Dung rốt cuộc lấy lại tinh thần, nàng cúi gập người
hướng Bạch Võ Nam, trong lòng cảm xúc ngổn ngang, muôn vàn lời muốn nói mà
không biết nói sao.

Cuối cùng Triệu Sư Dung chỉ có thể nói một câu:

- Đa tạ công tử

- Ta có hơi mệt.

Bạch Võ Nam nói xong chậm rãi nhắm mắt lại, rất nhanh thiếp ngủ, hắn vẫn vận
chuyển Huyền Sinh Công thôn nạp chân khi

Triêu Sư Dung lẳng lặng khoác áo ngoài cho Bạch Võ Nam, bước nhẹ lui ra,
không dám quấy rầy, nhưng đi đến cửa nàng không keìm được ngoái đầu nhìn nam
nhân thoạt trong lòng không có gì lạ.

Bạch Võ Nam ở lại Vân Hà Tông một thời gian ngắn, hắn thừa dịp này bắt đầu
tu luyện

Hấp Tinh Đại Pháp, tuy rất là bá đạo nhưng tác dụng phụ của nó thì rất minh
hiển, trong não hải ý thức của Bạch Võ Nam mô phỏng xuất một hình người, sau
đó khiến cho hình người đối diện với công kích của loại khẩu quyết công pháp
này, hơn trăm bộ ma quyết hiện ra những cao thủ tương ứng mà bản thân y đã
thấy và đã biết, bao quát cả những công pháp mà bản thân y đã tu luyện như "
Huyền Sinh Công" cùng "Nhất Thế Kiếm Pháp", đối với người khác mà nói thì
chỉ cần đắc được một phần mười thôi cũng đáng để gọi là xa vọng rồi, nhưng đối
với Bạch Võ Nam mà nói thì cứ tùy tay mà lấy, cực kì bình thường.

Mỗi một lần "Hấp Tinh Đại Pháp" bị một loại công pháp phá giải thì phải qua
một đoạn thời gian rất dài để hoàn thiện Hấp Tinh Đại Pháp. Lúc bắt đầu thì
Hấp Tinh Đại Pháp chỉ có thể hấp thu công lực của chỉ một đối tượng mà thôi,
đối với nhiều đối tượng thì rất có nhiều chổ khiếm khuyết, nhưng được Bạch
Võ Nam chỉnh sửa trong một khoảng thời gian rất dài, dĩ nhiên đã giải quyết
được vấn đề này, ngoài ra tốc độ hấp thu công lực cũng đã đạt đến một mức độ
đồ sộ, nhưng dặc tính của Hấp Tinh Đại Pháp là chỉ có thể hấp thu ma khí cũng
là một khuyết điểm cực đại, gần đây nhất, Bạch Võ Nam cũng đã khảo lự đem
chỗ thiện trường trong khẩu quyết "Huyền Sinh Công" bổ sung vào bên trong vấn
đề của "Hấp Tinh Đại Pháp".

Huyền Sinh Công ảo diệu phi thường, cho đến hiện nay thì chỉ có tới đệ lục
trọng thiên, còn những trọng thiên cao hơn nữa thì chưa biết. Hơn nữa bộ công
pháp này tuy có điều kiện tu luyện hà khắc, nhưng thu hoạch cũng rất là nhiều,
tối tối khiến cho Bạch Võ Nam cảm thấy mê hoặc và cảm thán là khi luyện bộ
huyền công này thì không ngờ là mỗi một lần sinh tử huyền quan đều có thể phá
hủy rồi sau đó trọng sịnh, hơn nữa là càng thêm cường đại. Cơ bản mà nói, chỉ
cần chết một cách không triệt để, dù là lồng ngực vỡ toang, tâm tạng li thể,
cũng không dễ dàng gì chết được, không những thế mà lại còn có khả năng là tu
vi sẽ càng tiến thêm một tầng.

Loại đặc tính của Huyền Sinh Công dĩ nhiên dã vượt qua phạm trù của võ công,
điểm này cũng chính là điểm khiến cho Bạch Võ Nam nghi hoặc không hiểu,
phóng nhãn cả khắp Vân Tinh đại lục, có thể khiến cho thân thể con người thụ
trọng thương như thế, thậm chí đối với thường nhân mà nói là công kích tất tử
nhưng lại không chết, cái loại công pháp này, có lẽ cũng chỉ có duy nhất một
mình Huyền Sinh Công mà thôi.

Nếu như không phải bộ công pháp này tuy nhiên cường hãn nhưng muốn đề thăng
cảnh giới lại cần phải những tế ngộ cùng với điều kiện hà khắc, thì chắc chắn
bộ công pháp này xứng đáng để được mệnh danh là Vân tinh đệ nhất kì công.

Bạch Võ Nam nhất tâm đa dụng, tuy suy nghĩ tư lự nhưng bên trong ý thức hải,
Hấp Tinh Đại Pháp vẫn không ngừng tu sửa, cải thiện


Đạp Thiên Lộ - Chương #27