Vân Hà Tông


Người đăng: votinh078

Vân Hà Tông là tiểu môn tiểu phái trong Thanh Châu ở Đông Vực, có thể nói
Vân Hà Tông bị xem nhẹ, toàn bộ Vân Hà Tông cũng chỉ có mấy trăm đệ tử mà
thôi, hơn nữa đạo hạnh cao nhất Vân Hà Tông chính là Dịch Lâm

Hắn là cường giả Võ Quân, Dịch Lâm đã là chưởng môn Vân Hà Tông cũng là đệ
nhất cao thủ của Vân Hà Tông . Hắn ở trong Vân Hà Tông và vùng quận phủ rất
có danh tiếng.

Nhưng hắn có thực lực Võ Quân, không nói cả Đông Vực, cho dù phóng nhãn cả
Thanh Châu hắn cũng không tính là cái gì, trong các gia tộc, tông môn ở Thanh
Châu, đệ tử Võ Quân cũng chỉ là đệ tử bình thường mà thôi.

Ở phía tây Thanh Châu đều là địa bàn của gia tộc Lâm gia, mà Vân Hà Tông chỉ
là môn phái nhỏ trong rất nhiều môn phái nhỏ ở đây.

Hơn nữa tây phía tây tuy là địa bàn của Lâm gia, mà Vân Hà Tông nhỏ đến mức
không có tư cách phụ thuộc Lâm gia, Vân Hà Tông nằm trong cương quốc dưới
trướng Lâm gia, mà cương quốc này tên là Đại Minh quốc

Mà Đại Minh quốc chỉ là một trong hơn trăm cương quốc bám vào Lâm gia, có thể
nghĩ ranh giới của Vân hà Tông nhỏ bé cỡ nào, cũng có thể nhìn ra Lâm gia
khổng lồ bao nhiêu.

Mắt thấy cao thủ đứng trước mặt mình ,cho nên Dịch Lâm rất kỳ vọng vào
Bạch Võ Nam, tuy Dịch Lâm không dám khát vọng mình có thể làm lớn mạnh Vân
Hà Tông như thế nào, nhưng ít ra hắn có thể tích lũy vốn liếng cho Vân Hà
Tông, cho nên đây là nguyên nhân hắn cung kính với Bạch Võ Nam

Mà Dịch Lâm xem ra, Bạch Võ Nam chính là người giúp Vân Hà Tông cá vượt
long môn.

Đến Vân Hà tông, Dịch Lâm cung kính mời Bạch Vân Tranh vào trong Vân Hà
Tông, an bài hắn trong tiểu viện khách quý trong môn phái.

Cao thấp Vân Hà Tông hết sức kỳ quái, vì cái gì chưởng môn lại cung kính với
một tên thanh niên trẻ tuổi? Có môn hạ đệ tử hết sức tò mò, thậm chí có đệ
tử muốn hỏi Đại sư tỷ Triêu Sư Dung ,(đồ đệ Dịch Lâm lúc ra ngoài)

Sau khi tắm rửa xong ,Bach Võ Nam đi vào đại sảnh, ngồi xuống, nói với
Dịch Lâm : " Ta là người vùng ngoại, chưa hiểu thế tục ở nơi đây ,
mời Dịch lão cho hay".

Dịch Lâm giật mình, vôi vàng nói: " Chuyện này.... Trong Đông vực
phân biệt nhị tông ,tam đại thế gia thống trị Minh nguyệt tông, nơi đây
toàn bộ là nữ, điện chủ xưng Nguyệt nữ, bên dưới là thánh nữ, võ công cao
thâm mạt trắc.Minh nguyệt điện trên núi băng cao hàng vạn trượng, chu vi vài
vạn dặm xung quanh, toàn bộ đều là núi băng, cực khó tìm được. Một tông khác
là Thiên Đao môn, có 3 vị cao môn chủ. Vị nào cũng là tồn tại siêu cấp
cao thủ .Thiên đao môn trực tiếp thu nạp vũ giả luyện đao.Lục gia là một
phương toàn bộ tu luyện ma công, hành vi độc ác . Người người ghét cay ghét
đắng Lục gia, .Lục gia có tam đại lão tổ, võ công thì có thể nói ở đỉnh
cao. Bắc minh thế gia, nơi đây ở phương bắc, nhiệt độ cực thấp, yêu thú
cũng không dám lại gần, càng không nói là người ngoài. Lý gia tuy ít
người so với hai thế gia khác, nhưng thường có vũ giả tu luyện âm hàn
chân khí, những người này không ai không là cao thủ.Tại Lý gia có truyền
thuyết trăm vạn năm trước, kẻ mạnh tuyệt thế ở thời kì chúng thần đại chiến,
Lý Trầm Châu ngủ say ở đó. Trừ các phương thế lực này, còn các tự do tông
môn, gia tộc nhỏ lẻ khác ".

Cho nên đối với chuyện này, Dịch Lâm cũng chỉ nghe người khác nói lại mà
thôi, cụ thể là thế nào, hắn căn bản không biết.

Đặc biệt là tiểu môn tiểu phái như Vân Hà Tông, nhân vật như Dịch Lâm chỉ
có thể vụng trộm nghe những cường giả đại môn phái bàn luận với nhau.

Dịch Lâm trầm ngâm sau đó chà sát tay, cười nói: " Lão hủ, có hai đồ
đệ, mong rằng công tử có thể đánh bóng ,chỉ dẫn đôi điều ".

Dịch Lâm là người có ý chí, hắn có thể nhìn người, có thể thấy tình thế,
đáng tiếc hắn lại xuất thân từ Vân Hà Tông, Vân Hà Tông quá yếu ớt, cho dù
hắn thành chưởng môn cũng khó có tư cách, dù sao tiểu môn tiểu phái như vậy,
nói tài nguyên không có tài nguyên, nói nội tình không có nội tình, cho nên
Dịch Lâm cũng không cách nào lớn mạnh Vân Hà Tông.

Dịch Lâm biết mình cả đời này không có hi vọng gì, tuổi của hắn khá lớn, tùy
thời cũng có thể buông tay quy thiên, quan trọng hơn là thiên phú của hắn có
hạn, hắn cả đời này chỉ dừng bước ở Võ Quân.

Nhưng hai đồ đệ Mộng Bạch cùng Triệu Sư Dung lại không giống, hai đồ đệ
Mộng Bạch cùng Triệu Sư Dung thiên phú cao hơn hắn rất nhiều, đặc biệt là
Triêu Sư Dung, chuyện này làm cho Dịch Lâm gửi kỳ vọng cao, bởi vì nàng là đệ
tử có thiên phú cao nhất Vân Hà Tông.

Chính vì như thế Dịch Lâm mới suy tính, hắn vẫn bồi dưỡng hai đệ tử, đặc biệt
đến bây giờ, chuyện này làm cho Dịch Lâm nhìn thấy hy vọng.

- Ngươi nghĩ gả nữ đệ tử của mình cho ta đúng không?

Bạch Võ Nam nhìn Dịch Lâm, nói.

Nếu như nói Triêu Sư Dung gả cho Bạch Võ Nam, như vậy quan hệ Vân Hà Tông
cùng Bạch Võ Nam sẽ kiên cố, có được một cao thủ trẻ tuổi làm chỗ
dựa, sẽ giúp Vân Hà Tông quật khởi, chỉ cần đệ tử của hắn nhận trách nhiệm
là được.

- A, a, công tử pháp nhãn vô song.

Dịch Lâm cười khan một tiếng, nói ra:

"Đối với Dung nhi mà nói, có thể gả cho công tử, đã biến thành phượng
hoàng, cũng không biết nàng có phúc khí này hay không."

Bị Bạch Võ Nam khám phá,Dịch Lâm cũng không giấu diếm.

"Quan hệ thông gia, đây là phương pháp cũ, từ xưa tới nay cũng không có thay
đổi qua, thế gian không có gì kiên cố bằng quan hệ thông gia."

Bạch Võ Nam cười cười, cũng không có đánh giá cách làm của Dịch Lâm.

Mặt mo của Dịch Lâm nóng lên, hắn mặt mũi không sáng nhưng vẫn lựa chọn như
vậy.

"Công tử nói thật ra, quan hệ thông gia vẫn thật sự là quan hệ kiên cố nhất."

Dịch Lâm cũng dứt khoát nói ra, cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:

- Cho dù Vân Hà Tông chúng ta không có dã tâm quật khởi quá lớn, cũng hy
vọng có thủ đoạn bảo vệ mình, Vân Hà Tong chỉ là con kiến hôi mà thôi, Đại
minh quốc ,tùy tiện phái một tướng quân,cũng có thể dễ dàng diệt chúng ta.

Nói tới đây, Dịch Lâm thở dài một hơi, nói ra:

- Tiên sư khi còn sống vẫn hy vọng Vân Hà Tông có thể có tư cách một chút,
bằng không bị người ta diệt lúc nào cũng không biết. Nhưng ta vụng về vô năng,
chỉ có thể đau khổ kinh doanh, ta hy vọng đời sau có thể đáp quan hệ với một
cường giả.

Dịch Lâm nói lời này xuất phát từ đáy lòng, không chỉ nói cả Thanh Châu, cho
dù Vân Hà Tông ở khu vực phía tây này vẫn đau khổ giãy dụa mà thôi.

Dịch Lâm thấy Bạch Võ Nam trầm mặc không nói, cũng không dám quấy rầy, lúc
này đứng chờ.

Qua hồi lâu sau, Bạch Võ Nam liếc mắt nhìn Dịch Lâm, nói ra:

- Ta có chút mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một phen.

- Ta sẽ bảo người đi chuẩn bị.

Dịch Lâm vội vàng nói.

- Cho nữ đệ tử của ngươi đi tới chỗ ta.

Bạch Võ Nam thuận miệng phân phó.

- Ách!

Bạch Võ Nam nói câu này làm Dịch Lâm kinh ngạc, mặc dù nói trong lòng Dịch
Lâm có tâm tư, nhưng hiện tại còn quá sớm.

- Yên tâm đi, ta không phải vừa ý sắc đẹp nữ đệ tử của ngươi, bảo nàng tới
bóp lưng cho ta.

Nhìn thấy thần thái Dịch Lâm như vậy, Bạch Võ Nam tùy ý nói.

- Ta sẽ cho nàng tiếp đãi công tử.

Dịch Lâm nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Bạch Võ Nam, trong nội tâm rung
động, lúc này hắn hoàn toàn tin tưởng Bạch Võ Nam cũng không ham sắc đẹp.


Đạp Thiên Lộ - Chương #26