Đổi Tên


Người đăng: votinh078

Côn Bằng hoá thành thân người, khống chế gió trong thiên địa kém xa chân thân
Côn Bằng, ngoài ra mới biến thành thân người, đối với thân thể không quen
thuộc,chút thời gian để thích nghi, đã giúp Bạch Vân Tranh bay được xa vài
ngàn thước.

"Khốn kiếp, quay lại cho bản toạ! Tiểu tử vô sỉ, có bổn sự đừng chạy! " Côn
Bằng vội vã, trên đường đuổi theo, Côn Bằng này là dị chủng trong trời đất,
bản thân đã rất có linh tính, cũng chỉ công phu trong chớp mắt, đã quen với
thân xác con người. Khống chế lực gió, tấn tốc bay hướng tới Bạch Vân Tranh.

Đối với con Côn Bằng này, cả Vân tinh đại lục gần như đều biết đến hung
danh của nó. Nhưng không phải bởi vì nó là bá chủ một phương ở Hư Không Hải,
Nguyên nhân chủ yếu là, nó mỗi tháng đều hoá thành Đại Bàng cánh vàng, trên
không trung của bên ngoài các Vực săn mồi, cùng no đói vô quan, hồng hoang
dị chủng trong. Hư Không Hải đã đủ cho nó ăn, nó mỗi tháng ra ngoài săn mồi,
hoàn toàn là để mài răng, thay đổi khẩu vị.

Theo kiểu hành động của nó, sớm nên bị diệt rồi, nhưng tên khốn ấy đã đắc đạo
vài trăm vạn năm, thực lực vô cùng cường hãn, ở Vân tinh ngay là siêu cấp
cao thủ, cũng không dám sơ xuất trêu vào nó, nhất thời không ai có thể làm gì
vào nó.

Côn bằng hành sự hiêu trương như thế, lại không ai động vào nó, hung danh của
nó lớn, thật không cần nói.

Mắt thấy nhân loại vô sỉ ,biến mất trong Đông Vực, nó hoàn toàn rất
tức giận và cảm thấy sỉ nhục, nó không nghĩ nhân loại kia có tốc
độ nhanh vậy,nó hoàn toàn quá sơ ý. Nhưng nó không dám bước vào
trong sâu Đông vực, bởi vì trong đó có những tồn tại cấm kỵ bản
thân nó ko muốn mạo hiểm.

Nổi giận đùng đùng, Côn Bằng hóa chân thân cứ hễ nhìn thấy tu sĩ
nhân loại ,ngoài Đông vực nó điên cuồng đuổi giết, tình hình như
vậy kéo dài mấy năm.

.........

Sau khi trốn vào Đông Vực .Vừa vặn lúc này, Bạch Vân Tranh thần thức phát
hiện một chỗ núi thấp dưới chân, có một cái ẩn nấp sơn động.

Sưu!

Bạch Vân Tranh rơi xuống, này sơn động bốn phía đều là cỏ dại loạn thạch,
tương đối bí mật, nếu không có Bạch Vân Tranh thần thức thăm dò tương đối
cẩn thận, cũng không nhất định có thể phát hiện.

Đi vào trong đó, hơi thu thập một chút, Bạch Vân Tranh phong bế sơn động,
khoanh chân ngồi xuống.

"Trảm phách thủ, chúng ta không thù không oán tại sao, ngươi lại
muốn ăn cướp̃ chúng ta ". Một lão giả áo lam nhìn thẳng phía quát
lạnh.

Sau lưng lão giả có hai người trẻ tuổi, một nam một nữ, nam tư thế oai hùng
bừng bừng phấn chấn, nữ xinh đẹp động lòng người, lả lướt nhiều vẽ, là mỹ nhân
như ngọc. Một nam một nữ là đồ đệ của lão

Mà giờ khắc này, bọn hắn tất cả mọi người một mặt cảnh giác nhìn về phía đối
diện.

Cầm đầu một lão giả y xưng ' Trảm phách thủ ', mái đầu bạc trắng, mang
theo bịt mắt, toàn thân tản ra cường hãn sát khí, xem xét chính là cùng hung
cực ác hạng người.

"Lão tử, ta thích cướp ai thì cướp, chỉ cần ăn được, liền ăn!"

"Ngươi liền không sợ, ăn một trận này, từ đây không có cơ hội ăn một trận "

Lão giả mặc áo lam sắc mặt, có chút trầm xuống, nói.

Trong nháy mắt, khổng lồ chân khí ba động cùng hỗn loạn công kích chiến kỹ,
bộc phát ra, nổ vang liên tục.

Oanh ầm!

Trảm phách thủ cùng lão giả mặc áo lam đánh nhau.

Trảm Phách Thủ một tay nhô ra, khổng lồ chân khí chi lực tuôn ra ở giữa
hình thành một cái một người lớn nhỏ móng vuốt màu đen, cái kia móng vuốt sát
khí bừng bừng, thế công lăng lệ, chụp vào lão giả mặc áo lam thân thể.

Móng vuốt còn chưa tiếp cận, trên đó liền truyền đến một cỗ khổng lồ hấp lực ,
khiến cho lão giả áo lam trái tim cảm nhận được nguy cơ.

"Phá!"

Lão giả áo lam trong tay một thanh kim văn đại đao, đột nhiên chém vào mà
xuống, một đạo dài đến mấy chục trượng màn ánh sáng màu vàng, trút xuống, đem
móng vuốt màu đen kia nuốt mất.

Bất quá, lão giả áo lam cảm giác nguy cơ cũng không biến mất.

Oanh ầm!

Móng vuốt màu đen kia bỗng nhiên xé toang kim quang chói mắt đao màn, từ đó
nhô ra, tiếp tục thẳng hướng lão giả áo lam.

Lão giả áo lam sắc mặt trầm xuống, thầm than Trảm Phách Thủ, thực lực quả
nhiên cường hãn.

Đinh bành!

Lão giả áo lam vội vàng lần nữa vung đánh, chém vào mà đi.

Nhưng vào lúc này, một tên nam tử khuôn mặt anh tuấn,mái tóc đen dài ,
trên thân chỉ mặc một cái quần rách, nam tử kia trên thân ma khí ,tu
vi không tầm thường ,xuất hiện,

Nam tử mặc quần rách này, chính là Bạch Vân Tranh. Sau khi chạy thoát
khỏi Côn Bằng.

Hắn bị đánh đấu âm thanh kinh động, liền chạy tới.

Dù sao Bạch Vân Tranh muốn thông qua những người khác, biết được Đông vực
này tình huống,

Bạch Vân Tranh ngón trỏ tay phải điểm ra, một đạo dễ thấy huyết hồng kiếm
khí, bay vọt ra, tốc độ cực nhanh.

Phốc!

Cái kia chính đang đánh nhau với lão giả áo lam, Trảm Phách Thủ, bị
Bạch Vân Tranh kiếm chỉ, xuyên thủng đầu, huyết dịch phun ra, thân thể đổ
vào một bên.

Bạch Vân Tranh phương thức chiến đấu, cực kỳ đơn giản bá đạo, một vòng một
chưởng nhẹ nhõm nghiền sát Trảm phách thủ.

"Tại hạ Dịch Lâm, lần này gặp phải đạo phỉ tập kích, đa tạ công tử xuất thủ
tương trợ, nếu không chỉ sợ lão phu và đệ tử tất cả đều muốn táng sinh ở
đây!"

Lão giả mặc aó lam tiến lên hành lễ.

Bạch Vân Tranh thờ ơ gật đầu, rồi lướt qua mấy đệ tử của lão tu vi
chỉ là vũ sư.

"Ngươi có y phục không cho ta một bộ ".

Lão giả thấy vậy trong tay hiện chiếc nhẫn, rồi lấy ra một bộ y
phục.

Bạch Vân Tranh thấy lão già có chiếc nhẫn hơi tò mò, nhưng không
tiện hỏi,

"- Lão hủ là chưởng môn Vân hà tông lúc này gặp được công tử giúp đỡ,
không biết công tử xưng hô như thế nào?".

Lão giả ôm quyền nói với Bạch Vân Tranh.

Bạch Vân Tranh sắc mặt không biểu tình, hờ hững trả lời : Bạch Võ
Nam(từ đây đổi tên nv9 mong rằng có nhiều ae ung hộ ,chứ sáng tác ra
chỉ có 1,2người đọc chán quá )

Thật ra y kiếp trước tên Hạo Thiên Võ Nam ,y cũng suy nghĩ thật lâu ,y
quyết định dùng tên cũ để tung hoành đại lục

Dịch lâm nhìn chung quanh, nói:

- Nơi này không phải nơi nói chuyện, công tử đến tệ môn được chứ?

Cũng phải, ta cung vô sự, tùy ý.

Bạch Võ Nam gật đầu, chậm rãi nói ra


Đạp Thiên Lộ - Chương #25