Người đăng: votinh078
Hoàng triều Đại Vu, Nam Châu Quận, đại thế gia số một tại đây là Bạch gia,
trong nội phủ ,sáng sớm sương mù còn chưa tan, một đám đệ tử đã bắt đầu luyện
tập võ công.
Gia chủ Bạch gia chính là Trấn Nam Đại Nguyên Soái, tổ tiên Bạch gia trăm năm
trước chính là người của Phi Vũ Môn, một trong thập đại môn phái, sau đó theo
thái tổ Đại Vu hoàng triều Vũ Hoàng Đế bình định thiên hạ.
Nam Châu Quận là nơi hang rồng vực cọp vốn là cố đô tiền triều. Khi hoàng
triều Đại Vu kiến quốc muốn đặt đế đô tại đây, nhưng vì thủy khí nơi này quá
nặng, cuối cùng đành bỏ ý định đó.
Hoàng triều Đại Vu chính là lấy lửa làm căn cơ để thiên hạ thái bình, thuộc
tính hỏa. Lại bị thủy áp chế, không thích hợp đóng đô tại Nam Châu, cho nên
mới quyết định đóng đô tại phía bắc, có tên là "Thiên Vu Đô".
Thế nhưng triều đình vẫn đem cố đô tiền triều giao cho Bạch gia nắm giữ, có
thể thấy được triều đình tín nhiệm đối với Bạch gia như thế nào.
Chính bởi vì như vậy, gia tộc Bạch gia mới hiển hách như ngày nay, phủ đệ rộng
nghìn mẫu. Đình viện bên trong san sát, hoa viên nhiều vô kể, người bình
thường khi tiến vào nhất định sẽ bị lạc đường không tìm được lối ra.
Trở lại Bạch gia, Bạch Vân Tranh trực tiếp đi vào nội phủ gia tộc Đi tới trước
luyện võ trường, các thiếu niên cùng thiếu nữ Bạch gia đang luyện công vẻ mặt
sùng bái nhìn Bạch Vân Phong đó là ca ca của y. là thiên tài thứ 2 của Bạch
gia.
Bạch Vân Tranh cũng không ngừng lại, đi thẳng tới lầu các phía nam, sau đó
dừng lại trước một tòa lầu ba tầng.
Trên cửa lầu các có một tấm biển rồng bay phượng múa, khắc ba chữ lớn cứng cáp
mạnh mẽ “Tàng Kỹ Các”, ba chữ mơ hồ tản ra khí tức huyền ảo xảo diệu, phảng
phất như bên trong ẩn chứa huyền cơ nào đó.
Nơi này là Tàng Kỹ Các của Bạch gia, chứa đựng bí tịch bí điển của mười mấy
đời tiền bối Bạch gia lưu lại.
Lầu một là tạp kỹ, lầu hai là cất chứa võ kỹ, lầu ba cất bí tịch gì chỉ có các
trưởng lão biết được.
Bạch Vân Tranh có tư cách đi lên xem huyền kỹ công pháp trên lầu hai trong
này.
Bản thân Bạch Vân Tranh đã có không ít vũ kỹ, mục đích hắn đến nơi đây chính
là muốn tham khảo một chút huyền kỹ nơi này cùng uy lực vũ kỹ của bản thân hắn
có gì khác nhau, đồng thời cũng muốn học thêm chút tri thức, dù sao kỹ nhiều
không thiệt thòi mà thôi!
Vừa lên lầu hai, chỉ thấy một lão giả đang ngồi trên ghế thái sư thưởng thức
trà. Thoạt nhìn lão giả đã hơn trăm tuổi, trên thực tế đã là một trăm bốn mươi
ba tuổi, gương mặt tràn đầy nếp nhăn, tản ra khí tức thương tang già lão, thân
mình câu lũ tựa hồ không chịu nổi một cơn gió thổi qua, chỉ riêng trong ánh
mắt ngẫu nhiên hiện lên vài tia tinh quang không dễ dàng phát giác.
Bạch Vân Tranh thoáng chấn động, sau đó cung kính khom người nói:
- Gặp qua thái thượng trưởng lão!
Lão giả kia chính là Bạch gia thái thượng trưởng lão. Thái thượng trưởng lão
thoáng trầm tư, đi quanh Bạch Vân Tranh một vòng, rồi nói:
Xem đi, trong đó có cất giữ vô số võ học bí kíp ,chỉ còn xem ngươi có thể chọn
được cao cấp võ học bí kíp hay không thì phải nhìn vào may mắn của ngươi.Cuối
cùng tặng ngươi một câu :Muốn trở thành cao thủ chân chính chỉ có tự sáng tạo
võ công riêng cho bản thân,võ học trong Tàng kỹ các tuy nhiều nhưng đại đa số
là võ học cơ bản, tất cả là nhìn vào vận số của ngươi thôi.".
"Đa tạ!"Nói xong Bạch Vân Tranh bước tiến vào trong lầu hai. Sau nửa ngày Bạch
Vân Tranh cuối cùng đã đi đến cuối lầu hai, cuối lầu hai màu đen là một thạch
bích trống trải, ngoài ra không còn vật nào khác. Cả quá trình đi đến đây
Bạch Vân Tranh hắn ta xem hết các loại vũ kỹ, nhớ mỗi loại 1 lần
Nhưng khi quay lại tại giá sách thứ 4 y tìm được một thứ là một đoạn văn tự
ngắn khắc ở bên dưới giá sách trong khi các võ học khác khắc trên tường .Đoạn
văn tự nhỏ lộ ra khí tức vô cùng kì quái so với các văn tự lưu lại trong thông
đạo hoàn toàn không giống .Điểm này làm Bạch Vân Tranh chú ý.
Đoạn văn có khoảng vài trăm chữ nhỏ mở đầu, có cả tên của võ học tâm pháp là
4 chữ cổ triện 'Nhất Thế kiếm pháp, sau đoạn văn tự có lời nhắn lưu lại của
người tạo ra công phổ.
"Đoạn công pháp này chỉ là sơ giai công pháp, ngày sau tập công pháp này cần
người tập luyện tự sáng tạo, thành hay không nhất thiết tuỳ thuộc vào bản thân
và số mệnh.Ngay cả ta cũng chưa luyện thành công pháp này,ta vốn nghĩ huỷ nó
đi nhưng tâm huyết đã bỏ ra không nhẫn tâm phá bỏ.Người tập công pháp này thấy
đoạn văn tự nhớ lấy cẩn thấn,cẩn thận."