Người đăng: votinh078
Chính là cuộc chiến Phi vũ môn để một vũ giả vô danh, Bạch Vân Tranh danh
động thiên hạ,mọi người đều để ý đến, các phương thế lực Nam vực ánh mắt
đám người này đều đổ lên thân người kiếm khách trẻ tuổi chí tình chí
nghĩa.
Tại nơi thủy lao, dưới lòng đất thấp dưới mực nước biển. Một lão
giả y thân áo nâu bẩn thỉu, râu lởm chởm, đôi mắt thờ thẫn vô hồn. Y
thở dài một hơi, nhìn qua hai tay đầy vết sẹo, trong lòng đầy đau khổ, ngày
nào bàn tay có thể phá núi lấp biển, giờ thì trói gà không chặt
Kít! Một loạt tiếng vang của cửa sắt truyền lại, vài tên lính ngục toàn thân
đỏ máu,dáng hung ác, tay xách một tiểu tử từ ngoài cửa ngục vào.
"Lão già, đây là bạn mới của mày, hôm nay trở về sau, nó sẽ ở cùng mày." Một
tên lính ngục trừng mắt lên ,hung ác nói, nói xong nhổ một bãi nước bọt
vào thân thể thiếu niên trên đất, lại đá một cước, lúc này mới vừa chửi vừa đi
ra khỏi thuỷ lao.
Lão giả đứng dậy khó khăn,sợi xích sắt lớn trên cổ tay leng keng va chạm,
đến bên người thiếu niên kia, Y cẩn thận xem xét một hồi: tuổi còn khá nhỏ
,dung mạo phi thường tuấn tú, tóc dài buông xoã che trên mặt, môi có chút
trắng bệch, hô hấp có hơi yếu. Nhìn qua ngực thiếu niên ấy, Y lập tức đoán
được đối phương từng thụ thương thế vô cùng nghiêm trọng, cả lồng ngực rất có
thể từng bị xuyên thủng, có khả năng còn nghiêm trọng hơn. Chân khí trong cơ
thể lưu chuyển rất chậm, lượng chân khí cũng không nhiều.
"A! Giết! Giết! ....... Các ngươi đều đáng chết!" Thiếu niên ấy đột nhiên bắt
đầu nói mơ, đôi mắt trên mặt nhắm chặt, nhân vì quá kích động nên trông có vẻ
hung tợn.
"Tiểu tử ngươi mau tỉnh lại." Y xuất ra một ngón tay, run run đối với lồng
ngực Bạch Vân Tranh, liên tiếp bắn ra nhiều lần, mới từ đầu ngón tay bắn ra
một sợi chân khí màu trắng, nhập vào trong cơ thể Bạch Vân Tranh . Một luồng
khói trắng mờ mờ nhanh chóng chui ra từ cơ thể Bạch Vân Tranh, bao khoả trong
phạm vi 3 xích quanh Bạch Vân Tranh ,sau chốc lát toàn bộ nhập vào cơ thể
Bạch Vân Tranh, đến lúc này mặt Bạch Vân Tranh mới hiện lên một chút huyết
sắc.
Khi ý thức quay trở về cơ thể, Bạch Vân Tranh chầm chậm mở mắt ra, đập vào
mắt đầu tiên là một lão già ăn mày,trên khuôn mặt già lão đầy dấu vết của năm
tháng lộ ra một nụ cười nhẹ: " Tiểu tử ngươi đã tỉnh rồi."
Bạch Vân Tranh gật gật đầu, một tay chống xuống dưới thân,dựng nửa người lên,
sau đó xếp chéo hai chân, hai tay áp vào nhau, theo đó nhắm mắt lại, Huyền
Sinh Công chân khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển, tấn tốc chữa trị nội
thương trong cơ thể, không đến phút chốc, thân thể đã tốt hơn bảy tám phần.
Bạch Vân Trạnh không tránh thầm kì quái, nhớ được thương thế trước đó đáng
ra không có nhẹ như vừa rồi, cũng không rõ là xảy ra chuyện gì.
"Cám ơn người, tiền bối." Bạch Vân Tranh mở miệng nói, vào lúc vừa vận động
thì, Bạch Vân Tranh đã phát hiện một luồng chân khí trên thân lão già có khí
tức giống chân khí đang vận chuyển trong cơ thể giúp chữa trị thân thể.
Y cười cười, quay người, lại quay lại chỗ cũ, ngồi trên mặt đất.
"Tiền bối, đây là nơi đâu ?"
Y thở dài một tiếng, nhìn nóc thuỷ lao phía trên vẽ đầy ấn phù kì quái, có ánh
sáng bạc lưu chuyển, nói:" Vạn giới ngục, nơi đây là nơi giam kẻ bị đưa
làm nô lệ.
"Tiền bối đến nơi này từ bao giờ, không biết nơi đây có bao nhiêu
người".
"Lâu rồi ta không nhớ rõ,ngàn năm hoặc vài ngàn năm . Lúc ta mới đến
đây ít nhất cũng có vạn người thậm chí hơn, nhiều chủng tộc ta
cũng không nhớ nữa."
Bạch Vân Tranh trong lòng kinh hãi không thôi:"Vài ngàn năm, chẳng lẽ
phải chết già ở đây sao,chẳng lẽ không thể trốn ra sao".
Nhìn thấy biểu tình của Bạch Vân Tranh, lão già thờ ơ nói: "Bọn ta ở đây vài
ngàn năm, không phải không nghĩ đến bỏ trốn, nhưng căn bản là không thể, nơi
đây không phải thế giới mà chúng ta đến, chân khí của chúng ta, ở nơi đây
nhận bài xích do thế giới tạo thành. Vạn ngục giới hình thành từ
thời hồng hoang, nơi đây vốn là do các vị chí tôn nhân tộc chúng ta
,bày ra kết giới tạo thành một thế giới dùng để trấn áp yêu ma,
giam cầm những vạn giới chủng tộc . Lực lượng của ' Vạn ngục giới'
đều có bài xích với các lực lượng khác, đó là một trong các quy tắc của các
chí tôn tạo ra.
Ở nơi đây, mỗi chút chân khí đều rất quý báu, một khi dùng một phần chân khí,
chân khí trong cơ thể lại ít đi một phần. Không chỉ như vậy, ngươi có thể cảm
giác được ở nơi đây, rất khó chịu, giống như có cái gì như ngọn núi đè lên
trên thân thể.Nếu ngươi có thể xé rách kết giới, thì có thể thoát
khỏi nơi đây
Bạch Vân Tranh thờ ơ gật gật đầu, sau đó tìm một góc ngồi xuống. Lão giả
mãn ý gật đầu, người đến trước, đối với người đến sau, tiến hành giáo dục, để
ngăn ngừa các hành động có thể dẫn đến sự diệt vong, đó là trách nhiệm của
họ, không quản bản thân có bất mãn hay không.
Bạch Vân Tranh chỉ cảm thấy toàn thân đều không được thoải mái, bên ngoài như
có vô số mũi kim, đâm vào trong cơ thể. Cảm giác áp bức này làm y rất khó
chịu.Ngón tay bắn ra một đạo khí, đúng ra nguyên là kiếm khí rộng ba đốt,giờ
chỉ như một sợi tơ mỏng manh.
"Có thể câu nói của lão già là đúng, một thế giới có sản sinh ra bài xích lớn
đối với người của một thế giới khác." Bạch Vân Tranh im lặng trầm tư, trong
cơ thể vận khởi "Huyền Sinh Công", nguyên thường toả ra không khí xung quanh
cơ thể lớn hơn hai chục lần thân người, giờ chỉ sát ngoài thân thể.
Một chút nguyên khí yếu ớt của trời đất theo kinh mạch tiến vào cơ thể, nguyên
khí yếu như thế này,còn yếu hơn nhiều so với thiên địa nguyên khí có thể hấp
thu trong không gian Bạch Vân Tranh từng sống trước khi đầu thai.
"Sao lại như thế này!" Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Bạch Vân Tranh vẫn
vô cùng kinh hoàng.