Đại Náo Phi Vũ Môn


Người đăng: votinh078

Vân tinh đại lục, phân chia làm cửu vực, mỗi vực đều được một phương
thế lực hoặc nhiều phương thống trị. Giữa chín vực cũng đều có
những bên liên kết hoặc đối lập nhau nên tình hình chung trên Vân tinh
đại lục được duy trì ổn định

Nam vực thuộc một trong cửu vực, nơi long xà lẫn lộn, có rất nhiều
thế lực thống trị . Nổi trội hơn hết thập tông ,lục triều bọn họ
là những cự phách Nam vực . Ngoài thập tông ,lục triều trong Nam vực
còn những thế lực hùng mạnh khác không thể bỏ qua, bọn họ rất it
xuất hiện giữa các thế lực tranh đoạt.

.........

Mắt thấy thiếu nữ chịu nhục, bản thân vô lực. Bạch Vân Tranh gặp sự
đả kích lớn, bản thân tinh thần lực dưới sức ép hơn trăm lần. Nhất
thế kiếm pháp đột phá đệ nhị trọng, bước vào đệ tam trọng thiên
Kiếm tông chi cảnh, tiến thêm một bước, đã là Kiếm vương chi cảnh .
Nhìn khắp Nam vực người dùng kiếm có thể đạt danh xưng Kiếm vương e
rắng không có mấy.Kiếm vương uy lực ra sao, ít có người nghiệm
chứng, nhưng là Kiếm tông thì uy lực vô cùng khủng bố . Có thể
vượt hai ba đại cảnh giới khiếu chiến là bình thường.

Chớp mắt, vô số bóng người mặc trang phục Phi vũ môn tử bốn phương
tám hướng lao tới, chỉ trong giây lát đã tới vài ngàn người.

Ha ha...." Bạch Vân Tranh ngẩng đầu lên trời cười, tiếng cười mang
lẫn tiếng khóc ,tiếng cười vừa dứt. Một đôi mắt lạnh lùng trần
đầy sự phẫn hận ,nhìn các đệ tử Phi vũ môn sát ý không che đậy
làm người người cả kinh.

Các ngươi đáng chết ". Bạch Vân Tranh nghiến răng nói một câu,chớp
nhoáng hóa thành hư ảnh, trùng nhập vòng vây đám đệ tử Phi vũ môn .
Lưng cõng thiếu nữ, tay phải cầm trường kiếm xuất thủ ,trường kiếm
vung lên, máu tươi tung tóe, những thanh đao, kiếm chạm vào hóa
thành tro bụi. Kiếm khí vô hình cắt đứt yết hầu các đệ tử Phi vũ
môn.

Tung hoành trong vài ngàn đám đệ tử Phi vũ môn, kiếm quang lóe lên
tiếng kêu thảm không dứt ,chỉ trong chớp mắt mấy trăm đệ tử Phi vũ
môn tay ôm chặt yết hầu . Trong miệng phát ra âm thanh 'òng ọc ' mấy
trăm người mở mắt trừng trừng, thân thể ngã xuống.

Hừ !kẻ nào to gan, dám đến điạ bàn Phi vũ môn của ta quậy phá."
Một âm thanh từ trong sâu Phi vũ môn tràn ra, kèm theo một cỗ khí tức
vô cùng khủng bố cùng bá đạo.

Một nam tử trung niên, thân mặc hoàng bào dáng người khôi ngô, tuấn
vũ, từ sâu trong Phi vũ môn đi ra

Phó môn chủ ". Đám đệ tử lớn tiếng quỳ xuống, thần sắc vô cùng
cung kính

Tiểu tử ngươi là ai ? Sao dám giết người Phi vũ môn ta." Tiếng của
Phó môn chủ trầm ổn mà vang lớn.

Giao ra Vân hải, cùng thiếu chủ các ngươi ra đây ." Âm thanh của Bạch
Vân Tranh cứng đờ như một thanh kiếm phá xuyên không gian

Vân hải ". Tiếng của Phó môn chủ tuy khôbg lớn, nhưng mỗi người đều
nghe. rõ . Trưởng lão Phi vũ môn mà Bạch vân Tranh thấy qua, hóa
thành đạo ánh sáng ,xuất hiện sau lưng Phó môn chủ.

Ánh mắt y lướt qua Bạch Vân Tranh và thiếu nữ . Vẻ mặt hiện lên sự
kinh ngạc khó tin và xấu hổ.

Phó môn chu,̉ nhanh giết kẻ này cho bản thiếu. "Âm thanh của thiếu
chủ Phi vũ môn từ trong truyền ra.

Phó môn chủ nghe được thanh âm của thiếu chủ, vẻ mặt biến đổi nhìn
qua Bạch Vân Tranh khuyên nhủ :

Tiểu hài tử ,ta xem chuyện này như chưa xảy ra, ngươi hãy quay lại đi
, ta xem như ngươi thiên tư không tồi, tương lai còn dài ,không muốn hủy
ngươi ,đừng vì một thiếu nữ mà chết vô ích.

Ha ha ...ha". Bạch Vân Tranh ngẩng đầu lên trời cười điên cuồng, hai
hàng huyết lệ càng gây xích mục kinh tâm :

Hôm nay, thiếu chủ của các người ,ô nhục một thiếu nữ không có sức
phản kháng, các ngươi lại nói không có chuyện gì, trong mắt các
ngươi chỉ tôn trọng cường giả thôi sao ?Cường giả bọn họ có làm sai
thì các ngươi cũng chỉ trơ mắt chó ra nhìn thôi sao ? Trong mắt các
ngươi bọn ta chỉ là sâu kiến kẻ yếu nhược thôi sao. Phải chăng ! Sâu
kiến không được phản kháng không được tôn nghiêm không được trợ giúp.
Vậy trong mắt cường giả bọn họ nhìn các ngươi thì sao ? Lấn yếu sợ
mạnh ,các ngươi cũng xứng làm kẻ tu hành,các người...còn xứng làm
nam nhân sao?

Vẻ mặt Phó môn, chút thoáng hiện lên một chút nộ ý, quát: đi đi

Bạch Vân Tranh nghiến răng, vẻ mặt không biểu tình nói : Thân làm nam
nhi, không cầu được sống mãi cùng trời đất, chỉ cầu sống không
thẹn với chính mình. Hôm nay ta nhất định phải chém thiếu chủ các
ngươi, cho dù có chết thì làm sao."

Bạch Vân Tranh hừ lạnh một tiếng, thân hình hóa thành ảo ảnh, đã
vượt qua vị Phó môn chủ chém tới thanh niên Thiếu chủ.

Sắc mặt thiếu chủ hung tợn, một luồng sức mạnh từ trong thân thể
tràn ra, nghiến răng nói : Một vũ quân nhỏ nhoi cũng dám đánh lén
bản thiếu sao ?

Linh vương cảnh". Bạch Vân Tranh vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt không chút
tình cảm . Thân hình phiêu dật trôi về phía sau, tay nâng quá đỉnh
đầu. Trong tay

không có vật gì, nhưng mọi người xung quanh đều cảm thấy y đang cầm
một thanh ma kiếm, sức mạnh đủ hủy diệt trời đất . Kiếm khí không
ngừng vươn ra bốn phía

Thiếu chủ Phi vũ môn vào lúc này, mang theo bàng bạc ma công từ trên
không đánh xuống . Chỉ thấy trên trời không một cột khí rộng chục
trượng, mang theo mây đen hướng Bạch Vân Tranh đánh xuống.

Phó môn chủ ,sắc mặt biến đổi thầm nói : "Thằng ngu, ngươi thế này
không phải muốn chết hay sao.Ngươi tối ngày ăn chơi, kiến thức dốt
nát. Trong tay không kiếm, lấy tâm làm kiếm, căn bản không hiểu kiếm
đạo tu vi đạt tới Kiếm tông .Kiếm tông uy lực sẽ khủng bố ntn?

Đến lúc này, bất đắc dĩ Phó môn chủ đành phải xuất thủ.Phó môn
chủ thoáng cái biến mất tại chỗ, chớp mắt xuất hiện trước mặt
Bạch Vân Tranh, tay phải xuất ra một quyền, một quyền vung ra hóa
thành vạn quyền hướng tới thanh kiếm vô hình đang hạ xuống trong
không trung đánh tới.

Oành

Tiếng động lớn va chạm vang vọng khắp trời, tuy trong không trung không có một
vật gì, nhưng như có một thanh trường kiếm bằng sắt thép, một loạt âm thanh
gãy vụn truyền lại, Bạch Vân Tranh ngưỡng đầu phun ra một ngụm máu tươi, lồng
ngực như bị đập một quả chuỳ nặng, rơi xuống, đầu chúc xuống dưới,

Phó môn chủ đánh ra một đòn này, như rất nhẹ nhàng, không thấy hơi thở nặng
nhọc chút nào, chỉ có phát ra một tiếng thở dài khó nghe thấy.

Ầm!

Vài tiếng nổ truyền lại, Bạch Vân Tranh bị ma khí do thiếu chủ Phi vũ môn
xuất thủ đánh trúng, cả thân người bị đánh lún sâu vào đất, lồng ngực vỡ ra,
lộ ra nội tạng bên.

Phó môn chủ quay đầu nhìn qua, trên mặt thoáng qua một chút xấu hổ: "Bỏ đi
thôi, bổn tọa không đáng là Phó môn chủ Phi vũ môn,hôm nay không ngờ hai
người liên thủ đối phó một tên tiểu bối.."

Bản thiếu đã thay đổi chủ ý, toàn lực giữ mạng hắn cho ta, ta muốn mang hắn
về Vạn giới ngục, hành hạ y cho tốt, không ngờ dám khiêu kích uy nghiêm
của ta,thành đại sỉ nhục, ngay cả phụ thân ta cũng chưa từng động đến một sợi
lông của ta, ngày hôm nay không ngờ bị một tiểu tử hèn mọn,kém làm bị
thương....A!"

Thiếu chủ Phi vũ môn, trong không trung giận dữ thét nói, sắc mặt càng lúc
càng hung tợn.

Bạch Vân Tranh nhìn thiếu chủ trong không trung thét giận dữ, ý thức càng
lúc càng mơ hồ, trong đầu cuối cùng chỉ còn một suy nghĩ là: "Đáng tiếc ,
không thể giết được hắn!"...


Đạp Thiên Lộ - Chương #18