Nhân Ma Kiếm


Người đăng: votinh078

"Hoắc Đằng, ngươi lần này quay về, lấy được bảo bối gì?" Một âm thanh âm u
đột nhiên xuất hiện bên thân, Bạch Vân Tranh giật mình một cái, tiếp đó tập
trung nhìn quanh,phát hiện trước mắt có thêm một người đàn ông áo đen, người
này chân đạp hư không, khoanh tay đứng đó,dưới lông mày vô ý hiện lên một cỗ
âm sát chi khí.

"Ngươi đến làm gì?" Hoắc Đằng khi người này xuất hiện,rõ ràng càng thêm cẩn
trọng, Bạch Vân Tranh cảm giác rõ chân khí trong thể nội Hoắc Đằng nhanh chóng
lưu động, một cánh tay đang ở sẵn thế phòng bị, tuỳ lúc xuất thủ.

"Hừ, Hoắc huynh lúc nào lá gan lại trở nên bé như vậy, nếu không phải là một
quyển bắc minh quyển, sao giá trị cho huynh cẩn thận như vậy." Người đàn ông
đó nói,ánh mắt luôn đánh giá Bạch Vân Tranh lúc này đang ở bên sườn Hoắc Đằng
: "Tiểu tử này là ai?"

"Cút." Hoắc Đằng lạnh lùng nói, chầm chậm nghiêng người bay qua bên cạnh,
trong thời gian rất ngắn hai người gần nhau, Bạch Vân Tranh phát hiện ánh mắt
hai người loé lên sát cơ.

Hoắc Đằng ở trên ngọn núi băng cao ngàn trượng thì hạ xuống, thả Bạch Vân
Tranh ra, không ngờ lại giải khai huyệt đạo cho Bạch Vân Tranh.

"Không cần phải chạy trốn, nơi đây là nơi cư trụ của người trong tà đạo, với
tu vi của ngươi, chỉ cần chạy khỏi phạm vi động phủ của ta, tất bị săn lùng,
ngươi nếu không cần mạng, không ngại có thể thử." Hoắc Đằng lộ ra một nụ cười
tà ác, đối với Bạch Vân Tranh nói: "Từ nay về sau, ngươi yên tâm theo ta cùng
tu luyện trong Hắc U Phong thôi.Ha ha, không muốn làm đồ đệ của ta sao? Ta
Hoắc Đàng đã nói ra quyết không thu hồi lại."

Bạch Vân Tranh ở trên đỉnh núi, dưới đỉnh núi trống trải, là mặt đất đầy
tuyết trắng tinh, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách. Ở chỗ khắp nơi là núi này,
núi dày đặc như rừng, mỗi một ngọn núi đều bị một khí tức âm u, lạnh lẽo bao
trùm, nơi Bạch Vân Tranh đứng ở đỉnh núi trong giây lát có vô số thần thức âm
u tà ác xăm soi, sớm biết rõ tình trạng trong khu vực, các thần thức âm tà
thay nhau trên thân thể Bạch Vân Tranh không ngừng đi đi lại lại.

"Động phủ của Huyết Sát lão tử ta, kẻ nào dám đến quấy rầy." Hoắc Đằng hừ một
tiếng, thân thể chấn động ,một cỗ thần thức rộng lớn nổ ra, đẩy các đạo thần
thức của người trong tà đạo chấn khai, cử chỉ này thật vô cùng ngông cuồng.

Đều nói người trong tà đạo hành sự, chỉ cần thích thì làm, không thể suy đoán
theo thường tình, Bạch Vân Tranh đã tính toán xong.Trong thời gian ngắn, hắn
không có khả năng bước khỏi nơi đây. Chu vi xung quanh dãy núi đều là nơi ẩn
thân của người trong tà đạo, người nào thần thức cũng ngông cuồng trên thân
Bạch Vân Tranh đi đi lại lại, trong thần niệm đều là ác ý.

Trên đỉnh núi, không có việc gì làm, chỉ có thứ dễ nhìn là từng khối băng lớn
trên dãy núi, mỗi khối như lăng mộ bằng băng phóng đại hàng vạn lần, đứng
giữa trời đất, thật là kì quan.

Tam Chuyển Huyền Sinh công,là một loại võ học ảo diệu, mỗi khi tiến thêm một
chuyển uy lực tăng lên mười lần, cứ như vậy, trên căn bản, nếu công pháp có
hoàn thiện ,công lực nhất định đạt đến kinh thế hãi tục, là cảnh giới chém
thần giết ma, nhưng theo hiện nay đã biết, môn võ này không biết ai sáng tạo
ra, nhưng tu luyện đến cảnh giới cao nhất có lẽ mới là đệ tam chuyển.Tuy nhiên
chỉ là đệ tam chuyển nhưng uy lực đã có thể để vị tiền bối tu luyện Huyền Sinh
Công có thể ở thế giới này tuỳ ý tung hoành, dám nói người có thể thắng ông
ta, trừ vài vị tối cường giả, thì số người còn lại chỉ có thể đếm trên đầu
ngón tay.

Trên đỉnh núi tự tu không biết bao lâu, khi Bạch Vân Tranh mở mắt ra một lần
nữa, thấy chân khí trong cơ thể gia tăng không ít. Trong Hắc U Phong, tiên
thiên hàn khí sung mãn, tu luyện chân khí có tính hàn tiến cảnh thần kỳ, tu
luyện chân khí khác tính chất cũng không kém là bao.

Huyền Sinh Công đã không có khả năng đột phá thêm, Bạch Vân Tranh liền bỏ qua,
chuyển qua tu luyện Nhất Thế kiếm pháp.Nhất Thế kiếm pháp này nghiêm chỉnh mà
nói, cũng không phải nội công khẩu quyết gì, chỉ là một loại kĩ xảo võ công ,
một phương pháp tu tâm đặc thù.

Nhất Thế kiếm pháp đệ nhất trọng thiên, ba tầng cảnh giới, bạt kiếm thuật, ngự
kiếm thuật, ngự kiếm chi thuật, Bạch Vân Tranh bằng kinh nghiệm kiếp trước
đột phá liên tiếp. Nhưng tu luyện huyền sinh công thật quá đặc biệt, đệ nhất
trọng thiên yêu cầu tán công, đó là công lực trước khi Bạch Vân Tranh sáu tuổi
tích lũy được, toàn bộ thành tro, nhưng chỉ được đến đáng thương ba năm công
lực.

Ai cũng biết, công quyết gì thì cũng cần chân khí manh mẽ duy trì, nhưng ở tu
vi luyện khí có thể duy trì ngự kiếm phi hành, không thể không nói đó đã là kì
tích rồi.

Nhất thế kiếm pháp, ba tầng cảnh giới của đệ nhị trọng thiên là nhân ma kiếm,
Thiên ma kiếm, đạo pháp kiếm. Ba loại cảnh giới, nhìn trên danh tự, Bạch Vân
Tranh không thể phán đoán đặc tính của nhất thế kiếm phápđệ nhị trọng
thiên.Nhất thế kiếm pháp rất kì quái, khi đột phá được một tầng cảnh giới, tâm
quyết của tầng tiếp theo tự động hiện lên trong đầu.

Những đoạn chữ cổ tối tăm mù mịt từ trong đầu Bạch Vân Tranh hiện ra, ngay cả
Bạch Vân Tranh ngộ tính có cao, muốn lĩnh ngộ đoạn văn tự này, đã rất vất vả.
Trong não, Bạch Vân Tranh không ngừng phân tích, diễn giải đoạn văn tự. Cũng
không biết qua bao nhiêu lâu, trong đầu Bạch Vân Tranh đã dần hiểu ra.Nhất thế
kiếm pháp đệ nhị trọng thiên này, là một loại kì đặc vượt qua chiêu thức kiếm
thuật truyền thống.Chỉ vừa vận khởi kiếm quyết của nhân ma kiếm, Bạch Vân
Tranh liền cảm thấy rõ ràng, như đang nắm một lực lượng mạnh mẽ, từ trong thể
nội ,một thanh kiếm lớn dưới sự khống chế của hắn từ từ hiện ra . Đây là sức
mạnh Bạch Vân Tranh chưa từng có.

Bởi một cỗ lực lượng vô hình điều khiển, những mạt băng vỡ vụn bay trên không,
quay xung quanh Bạch Vân Tranh ,dần dần thành một đám sương mù, thành một cơn
gió lốc,nhanh chóng chuyển động.

Cơn lốc quay vài chục vòng, phạm vi càng lúc càng thu nhỏ, cuối cùng nổ tung
ra phạm vi vài thước.Nhưng chuyện lạ đã xảy ra, mạt bang trên không dần hình
thành một thanh kiếm to lớn, thân kiếm có lưỡi kiếm lộ ra, còn lại bao gồm
chuôi kiếm ẩn trong cơ thể Bạch Vân Tranh lộ ra.

Kiếm khí mạnh mẽ trên đỉnh núi phát ra gió mạnh, kiếm khí hùng hậu cuối cùng
làm tỉnh Hoắc Đằng.


Đạp Thiên Lộ - Chương #11