Người đăng: Nigga2
Hắn bay theo nam tử trung niên được một lúc thì đáp xuống bên trong một tòa
nhà gỗ lơ lững trên không trung.
Tòa nhà gỗ này cũng như bao như ngôi nhà khác, nhưng ở đây khác một chỗ chính
là xung quanh ngôi nhà này được bao phủ bởi một lớp thủy tinh . Xung quanh
những thủy tinh này mọi lúc đều có một thứ văn tự kỳ lạ bao phủ bên ngoài.
Đáp xuống bên trong, bên trong không có gì ngoài bốn bức tường và một bộ bàn
ghế bằng gỗ màu nâu đỏ, trung niên nam tử niểm nở đi cầm lấy một cái ly bạc
đem tới trước mặt hắn rồi nhanh như chớp trung niên nam tử nốc hết một ly rồi
cười nói với hắn :
“ Đệ uốn đi, đây là một loại thức uống cực kỳ ngon đấy .”
“Ngươi trả lời ta trước đi đã .”
Hắn nghiêm túc nhìn trung niên nam tử nói :
“Được rồi vậy đệ ngồi xuống nghe ta nói này .”
Nam tử trung niên cũng không lề mề nữa, nam tử trung niên ngồi xuống trước
sau đó hắn cũng theo sau mà ngồi xuống.
Hai ngườ đối mặt nhau, nam tử trung niên mới cất tiếng nói :
“Đệ và ta đều là tiên thiên sinh vật, ta sinh ra trước đệ ở một không gian
khác, ta bản thể là một hòn đá được thai nghén giữa lòng vũ trụ, vũ trụ của
ta là vũ trụ đầu tiên trong mọi vũ trụ, của đệ chính là thứ hai ."
“Đó là lý do ta gọi đệ là đệ đệ vì chúng ta đều là do vũ trụ thai nghén, khi
ta inh ra ta dùng ba tỷ năm tu luyện rồi sau siêu thoát nhờ không gian và thời
gian đại đạo cũng như đệ lúc bây giờ .”
“Sau đó ta đi ngao du khắp nơi thì biết vũ trụ rông mênh mông, vũ trụ của ta
được chia làm bốn vực, trong bốn vực đó có rất nhiều thế giới lớn bé khác
nhau, trong các thế giới đó sản sinh ra rất nhiều chủng tộc khác nhau, và
rất nhiều điều thú vị ở trong đó ta nghĩ đệ nên đi xem một lần trong vũ trụ đệ
.”
“Còn việc ta giúp đệ bởi vì thứ nhất chúng ta là huynh đệ, thứ hai từ trước
đến giờ chỉ có ta thoát khỏi Vĩnh Hằng ra Siêu Thoát nên ta rất tịch mịch ,
nên ta muốn thử coi đệ làm được không, nhưng ta không muốn đệ đi theo con
đường của ta nên ta chỉ đưa cảm ngộ tu luyện của ta cho đệ .”
“Và đệ dĩ nhiên khôn làm ta thất vọng, đệ dùng hơn bốn đại đạo và đã thành
công cỏn sớm hơn ta dự tính .”
Nam tử trung niên, vừa nói vửa hồi tưởng lại mọi thứ, những câu nói của nam
tử như một dòng chảy tràn vào tai của hắn.
Nghe xong Kiếm Lạc Long mới tò mò hỏi :
"À nghe huynh nói Vĩnh Hằng, Siêu Thoát là cảnh giới gì vậy, mà ta cũng có
sao ?."
Nghe Kiếm Lạc Long nói xong Âu Lạc mới cất tiếng cười nhẹ rồi từ tốn giải
thích cho hắn hiểu.
Nói một lúc thì Lạc Long mới bừng tỉnh ra, ở trong mọi vũ trụ đều phải tu
luyện để sinh tồn và có được quyền lực, nói chung tu luyện chính là bước đi
tốt nhất để có mọi thứ, và cảnh giới Siêu Thoát như Âu Lạc và Lạc Long chính
là cảnh giới tối cao là cảnh giới thoát khỏi gông xiếng của vũ trụ trói buộc
có thể làm mọi thứ mình thích, như Vĩnh Hằng chỉ có thể thay mặt làm người
phát ngôn cho vũ trụ còn Siêu Thoát ngươi có thể đấu với cả vũ trụ.
Nhưng ở trong Siêu Thoát cũng có chia làm ba cảnh giới nhỏ chính là : Sơ ,
Trung, Cao và hiện tại Lạc Long chính là Sơ còn Âu Lạc là trung . Khi biết
tới đây thì Lạc Long rất vui mừng vì hắn biết phía trước còn đường cho hắn đi
.
Và hiện tại không phải là cực hạn của hắn
......
“À ừm ng. à không đại ca huynh tên gì .”
Hắn bình thãn nói ra hai chữ đại ca, vì khi nghe chuyện của nam tử trung niên
xong hắn thật sự đã chấp nhận một tiếng đại ca này, người này có ơn giúp hắn
trong tu luyện, có chỉ điểm hắn trong tình huống nguy hiểm, có cùng một
nguồn gốc với hắn, nên vậy hai từ đại ca này nói ra hoàn toàn phát trong tâm
mà ra
“Haha hảo đệ đệ .”
Nam tử trung niên mới cười lớn sau đó nói :
“ Ta tên Âu Lạc .”
“À mà hình như đệ chưa có tên phải không .”
Hắn nghe đại ca nói vậy thì lắc đầu, hắn thật sự mới sinh ra chỉ biết tu
luyện và tu luyện thời gian đâu mà nghỉ đến chuyện tên tuổi.
“Vậy để đại ca này tặng đệ cái tên, coi như quà lần đầu gặp mặt thế nào .”
Âu Lạc hảo sáng vỗ vai hắn nói ra . Nghe Âu Lạc nói xong thì hắn chỉ biết gật
đầu.
“Kiếm Lạc Long .”
Một cái tên từ trong miệng Âu Lạc nói ra một cái tên mang đến cảm giác vừa uy
mãnh mà vừa trầm lặng.
Khi Âu Lạc nói ra, thì hắn mới nở nụ cười thõa mản sau đó nói :
“ Vậy từ nay đệ sẽ tên Kiếm Lạc Long .”
Lạc Long nói xong thì Âu Lạc cũng cười lớn, sau đó hai huynh đệ uống vài chén
rồi Âu Lạc mới kể chuyện mình đi ngao du ra sao, rồi gặp những chuyện gì rồi
thu đệ tử thế nào.
Không biết cuộc trò truyện của hai người qua lâu, có lẽ một năm mà có lẽ trăm
năm.
Một khi đã đạt đến cảnh giới của hai người này thì nói chuyện cả tỷ năm thì
cũng không vấn đề gì . À mà có vấn đề ở đây có lẽ là không có chuyện để nói.
Quay lại với cuộc trò chuyện, Âu Lạc nghiêm túc nói với Lạc long :
“ Tiếp theo đệ định vào những thế giới coi à ? .”
“Đúng vậy ca .”
Nghe Lạc Long xong, Âu Lạc như đang suy nghĩ chuyện gì sau đó mới nói :
“Vậy đệ nhớ giảm thực lực của đệ còn ít nhất nhé, không đệ sẽ gây sự hủy diệt
đấy .”
Nghe xong thì Lạc Long mới bừng tĩnh, cũng đúng đến cảnh giới của hắn chỉ cần
dùng hết sức này thì chỉ sợ gây ra không hề NHỎ à.
“Cảm ơn ca nhắc nhở đệ nhớ rồi .”
“À hay vậy đi, đệ thử dùng hết linh hồn đại đạo của mình thậm chí là cả bản
thể gom lại thành một viên Hồn Châu trong đó chứa đại đạo của đệ thậm chí bản
thể của đệ rồi đệ đi trùng sinh tại một chủng tộc nào đó trên một thế giới bất
kỳ .”
“Lúc đó đệ sẽ dễ dàng đi ngao du hơn, thậm chí thực lực lại có thêm một bước
tiến đấy, và hiển nhiên tu vi đệ vẫn còn đó, ký ức với còn đó tất cả sẽ
không bị mất đi đâu cả .”
Nghe nói xong Lạc Long mới cau mày đăm chiêu một lúc, rồi dứt khoát nói :
“ Được vậy theo ý đại ca .”
Vậy đệ làm ngay đi ta hộ pháp giúp đệ, Âu Lạc nói xong Lạc Long cũng không
chần chừ nữa hai tay áp sát vào nhau, linh hồn của Lạc Long từ từ thoát ra
sau đó kết lại thành một viên cầu, rồi sau đó hắn củng trở về bản thể một
thanh cự kiếm.
Viên câu và thanh kiếm và hơn bốn loại đại đạo tự động xoay vòng quanh sau đó
trong chốc lát đã trở thành một viên hình tròn màu tam sắc trên thân có nhựng
hoa văn khá là kỳ quái.
Âu Lạc nãy giờ quan sát, thấy Lạc Long thành công hắn cũng mừng cho người đệ
đệ này.
“Giờ đệ phải tự đi tìm một nơi thích hợp cho mình rồi, huynh đệ ta chia tay
tại đây, hy vọng sau này ta gặp lại đệ đệ đã trở nên mạnh hơn lúc bây giờ .”
Âu Lạc nói xong Lạc Long trong hình viên cầu cũng lắc lắc vài tỏ vẻ đồng ý sau
đó bay vút vào một mảnh không gian đen tối.
Còn Âu Lạc thì đứng ờ đó đợi lạc Long bay đi, thì hắn cũng nở nụ cười thật
thà sau đó cũng biến mất