Người đăng: ๖ۣۜVô ๖ۣۜCực
Thượng Linh Quyết!
Cái gọi là Thượng Linh Quyết thực ra chính là sản phẩm mà Ly Hạ bỏ ra vài ngàn
năm đi khắp mọi nơi. Nhìn qua nhiều loại công pháp khác nhau rồi tổng kết lại.
Không chỉ như vậy, hắn còn bỏ ra hai vạn năm để suy diễn.
Mà theo không ngừng suy diễn Ly Hạ cũng rút ra một cái kết luận lại một cái
điểm chung.
Mà cái điểm chung đó tất cả đều nằm ở thân thể.
Mọi thứ trong đất trời này đều có riêng của mình bắt đầu. Giống như muốn có
cây thì phải gieo hạt, muốn ăn quả thì phải có trái.
Mà đối với sinh linh thì bắt đầu chính là thân thể của mình.
Bởi vậy, Ly Hạ liền theo chiều hướng căn bản suy nghĩ đến vấn đề này.
Thần thú vừa sinh ra đã mạnh mẽ, lực lượng thân thể có thể cso hơn mười vạn
cân.
Tất cả là như thế nào. Người tu luyện bước đầu tiên liền là rèn luyện thân
thể. Chỉ có thân thể mạnh mẽ mới chịu tải được thiên địa lực lượng, mới có thể
mượn thiên địa lực lượng để tăng cường chính mình.
Mà theo kẻ tu luyện ngày trở nên mạnh mẽ dần dần lực lượng sẽ phát sinh biến
hóa dẫn đến các loại biến hóa khác nhau.
Thân thể con người có tam bảo. Tất cả lần lược là tinh, khí, thần.
Tu hành bước đầu liền là luyện tinh.
Theo suy nghĩ như vậy Ly Hạ liền nghĩ ra một bộ Thượng Linh Quyết.
Lẽ ra tên đầy đủ của nó phải là Cửu Trọng Thượng Linh Quyết. Nhưng vì quá dài
nên hắn liền không do dự rút gọn lại.
Để tu hành thượng linh quyết thì liền cần điều kiện cực kì hà khắc.
Bước đầu tiên. Cũng chính là Thượng Linh Quyết tầng thứ nhất liền là phá thể
thành linh.
Nói cho dễ hiểu cũng chính là đem thân thể từ hậu thiên phản tiên thiên. Nhưng
không dừng lại ở đó.
Tiếp theo đó còn cần một lượng cực kì lớn linh lực triệt để thay đổi tố chất
thân thể.
Cũng liền là Ly Hạ của ba ngày trước vậy. Đem toàn thân thông thấu, cũng chính
là đâm xuyên toàn thân xương cốt để linh lực dễ dàng dung nhập vào đó.
Lại để cho cái kia mười triệu dặm linh lực đi vào sâu trong cốt tủy làm cho
thân thể biến chất.
Theo toàn thân linh lực dung nhập. Kinh khủng lượng linh lực trực tiếp thay
thế cả máu huyết của hắn.
Tim hắn nhảy lên, lại bơm đi cũng không còn là máu mà là linh lực.
Theo Thượng Linh Quyết vận chuyển lại để cái kia đã đem cốt tủy bản chất đã
phát sinh thay đổi triệt để biến thành bản thân mình.
Nói thẳng ra Ly Hạ hiện tại cũng không còn là 'người' mà là một loại rất gần
với thiên địa linh lực tồn tại.
Mà tất cả điều đó cũng chính là điều kiện để tu luyện Thượng Linh Quyết.
Quá trình này vô cùng đau đớn. Chắc chắn ai nghe cũng đều rợn mình chứ đừng
nói đến việc tự cầm dao để chém mình, mà còn là chém rất triệt để.
Theo một con đường mòn xuất hiên, Ly Hạ không nhanh không chậm bước tới.
Một mặt Ly Hạ suy nghĩ tìm chỗ dừng lại. Mặc khác lại đang suy nghĩ tiếp con
đường về sau tu luyện.
Hắn hiện tại đã tu thành Thượng Linh Quyết tầng một. Lực lượng thân thể có hơn
hai vạn cân cũng chính là Dẫn Linh cảnh đỉnh phong rồi.
Ở cái này Thanh Phong Quốc mười hai, mười ba tuổi có thể đến Dẫn Linh Cảnh
đỉnh phong đã là siêu cấp thiên tài rồi chứ đừng nói biến thái như Ly Hạ.
Ở Dẫn Linh cảnh lúc có thể rèn luyện thân thể hơn vạn cân cũng là vô cùng khó
khăn rồi.
Nhưng Ly Hạ lại không nghĩ như vậy.
Hắn nhìn thấy rất nhiều, từ những thiên tài kinh thế, lại cường đại mà khủng
bố vô cùng thần thú thì mới chỉ hơn hai vạn cân lực lượng thì chưa coi vào
đâu.
Theo con đường mòn ngày càng mở rộng, Ly Hạ bắt đầu nhìn thấy thấy một cái cỡ
trung trấn nhỏ.
Mà ngay cổng vào có treo một tấm biển khá bắt mắt, mà chữ ở bên trên là Phong
Lâm Trấn ba chữ.
Ly Hạ đi vào trong trấn, mọi người xung quanh lại dùng một ánh nhìn kỳ dị nhìn
hắn. Bất quá đều bị Ly Hạ tự động bỏ qua.
Lúc này, cũng có một vị trông hơn sáu mươi tuổi ông lão, mặt mũi hiền hòa xuất
hiện trước mặt hắn.
"Đứa nhỏ, nhà ngươi ở đâu? tại sao lại một mình đi vào đây?" Ông lão giọng nói
hiền hòa, thoạt nhìn không phải người xấu.
Ly Hạ ngẩn đầu mặt đối mặt với ông lão.
Mà theo đối mặt với ông lão kia tích tắc, ông lão sắc mặt cũng biến thành hơi
kinh ngạc.
Dù sao thì Ly Hạ bất kể ánh mắt lẫn khuông mặt đều quá bình tĩnh. Mà cái thứ
bình tĩnh này cũng không phải là thứ mà một đứa trẻ năm, sáu tuổi nên có.
Năm, sáu tuổi. Ân, sau ba ngày ròng rã ngồi một chỗ tu thành tầng một Thượng
Linh Quyết thì chiều cao của Ly Hạ có tăng thêm một chút. Từ bốn, năm tuổi
tăng lên thành năm, sáu tuổi.
"Không có nhà" Ly Hạ đơn giản đáp lại một câu.
Mà ông lão cũng theo lúc này từ kinh ngạc đi ra. Mỉm cười, một bộ khá hứng thú
nhìn Ly Hạ. Lại một chút, ông lão mới nói:
"Có muốn hay không chỗ ở?"
"Muốn" Ly Hạ đáp lại rất bình tĩnh.
Ông lão cũng không có kinh ngạc mà một mặt biết rõ như vậy, không có đáp trả
Ly Hạ mà quay người bước đi.
Mà Ly Hạ không chút do dự bước theo bước chân ông lão.
Để lại một đoàn người xung quanh trợn mắt kinh ngạc một màn. Quá nhanh a.
Nhanh đến bọn họ cũng không hiểu cái gì.
"Ta đi, Cổ lão quả nhiên không phải bình thường a, không nói mấy câu liền dụ
dỗ thành công một đứa bé, quả nhiên là gừng càng già càng cay." Một tên ngồi
trông quán nước thấy một mày này mà bóp cổ tay, lắc đầu than thở.
"Thôi thôi, tính ra đứa bé này may mắn, Cổ lão nổi tiếng người tốt,cũng sẽ
không làm hại đứa bé này." Tên ngồi kế bên cũng cảm thán nói.
Theo bước chân ông lão cũng không lâu. Ly Hạ bước đến một tiệm thuốc nho nhỏ.
Khắp nơi đều tản ra một hương vị thoang thoảng khiến người ta tinh thần phấn
chấn.
Ông lão mở cửa, Ly Hạ cũng theo sát đi vào.
Đến trong nhà, ông lão cũng không vội nói chuyện với Ly Hạ mà chậm rãi kéo ra
một ấm trà, chầm chậm mà rót ra hai chén. Lúc này, ông lão mới đưa cho hắn một
cái ghế cho hắn ngồi xuống.
"Cường giả con trai a, tại sao lưu lạc đến nơi này." Ông lão nhấp một ngụm trà
nhỏ. Cũng không còn tươi cười như lúc trước nửa mà đưa ra một cái câu hỏi.
"Không nhà" Ly Hạ đáp.
Ông lão lại quan sát Ly Hạ từ trên xuống dưới một lần, trầm ngâm một lúc ông
lão lại mở miệng :
"Ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Năm tuổi."
"Ài" Đồi lại là ông lão tiếng than thở. Ông lão cũng tiếp tục nói :
"Chỉ có những siêu cấp cường giả con cái mới có thể ở cái tuổi này có được trí
tuệ như vậy, mà lẽ ra như ngươi vậy phải được chăm sóc kĩ càng mới đúng, tại
sao lại đi đến nơi đất hoang này." Nói một tràng, ông lão nhấp tiếp ngụm trà.
Lại suy nghĩ tiếp một lúc, ông lão trực tiếp nói ra :
"Cha, mẹ ngươi hẳn đã bị sát hại a"
Ly Hạ bình thản gật đầu. Sự thật cũng không sai, 'cha mẹ' hắn xác thực bị sát
hại.
Còn về phần hắn có phải con của những siêu cấp cường giả không tì không cần
nói nhiều. Bởi theo thông thường, chỉ cần là con cái của những cường giả đều
sẽ phát triển trí tuệ rất sớm.
Điều này khiến ông lão nhận lầm cũng không sai.
Im lặng nửa ngày, Ly Hạ cũng bình thản ung dung mà đợi ông lão.
"Thật khiến người ta xoắn xuýt vấn đề." Đột nhiên, ông lão một mặt xoắn xuýt
mà nhìn Ly Hạ.
"Ngươi nói địch nhân của ta." Cũng không đợi ông lão nói cái gì tiếp theo Ly
Hạ liền nói thẳng.
Ông lão một mặt xoắn xuýt gật đầu.
"Bọn hắn đã chết." Ly Hạ đáp lại vô cùng đơn giản.
Mà ông lão cũng hơi giật mình nhìn Ly Hạ. Loại chyện này cũng không phải đùa
giỡn. Có thể giết được những cái kia siêu cấp cường giả thì là kẻ yếu sao? Mà
bọn hắn lại là người ngu sao? Sẽ cho con cái của bọn họ sống sót để có ngày
trở về báo thù sao?
Mà bây giờ Ly Hạ lại nói ra bọn hắn đều chết. Điều này làm cho ông lão cũng
giật mình không nhỏ.
"Chết, tại sao chết?"
"Tham lam mà chết?" Đáp lại là lời nói vô cùng bình thản.
Ông lão khựng lại. Nhìn Ly Hạ một hồi, ông lão vỗ trán, lại dùng một loại kì
dị ánh mắt nhìn Ly Hạ, rồi nói :
"Đứa nhỏ, ngươi tên gì?"
"Ly Hạ." Đã có chút hiểu biết về Ly Hạ nên ông lão cũng không để ý lắm lời nói
của hắn.
"Ta tên Cổ Tùng, ngươi cứ gọi ta Cổ lão là được. Ngươi sau này ở đây trừ giúp
ta bán thuốc thì mọi thứ còn lại mặc ngươi làm gì thì làm." Ông lão, là Cổ
Tùng nói ra.
Ly Hạ lại gật đầu. Không nói nhiều, Cổ Tùng lại dẫn Ly Hạ đến một căn phòng
gàn đó, lại chỉ cho hắn vài chỗ cần biết rồi nhấc chân đi ra bán thuốc.
Mả bản thân Ly Hạ cũng không vội làm việc.
Hắn đầu tiên là cần tắm táp cho sạch sẽ một trận. Dù sao, quần áo của hắn cũng
không giặt vài ngày rồi. Tiện thể càng làm quen hơn với thân thể này.