Người đăng: Nickclone2
Nghiêm Quang cũng chẳng biết Chu lão cùng phụ thân nói gì nữa, dù sao hắn chỉ
biết phụ thân ôm hắn quá chặt, chặt đến mức làm hắn có chút khó thở.
Cũng may phụ thân rất nhanh buông hắn ra, nếu không hắn cũng khó mà chịu được.
Được phụ thân thả ra, lập tức Chu lão lại bước đến, vẻ mặt đầy quan tâm.
“Tiểu Quang, rốt cuộc cháu cũng về rồi, Hiền đâu ?”.
Thấy Chu lão hỏi, Nghiêm Quang liền biết mình đến lúc lên tiếng.
Hướng về Chu lão cùng phụ thân cùng Chu lão, Nghiêm Quang liền lên tiếng.
“Chu lão, cháu gấp rút về đây, có việc nhất định phải nói với ông cùng phụ
thân”.
Dứt lời, Nghiêm Quang liền tìm chỗ ngồi xuống, kể lại tường tận mọi việc cho
Chu lão.
. . . . ..
“Chu lão, cháu đã gặp Nguyễn Chế Nghĩa, cũng biết người này hướng về cháu bắt
cóc thật ra là một hồi hiểu lầm, hiểu lầm phụ thân mà thôi, hơn nữa lần này
cầu Chu lão giúp cháu nghĩ cách cứu Nguyễn Chế Nghĩa”.
Chu lão đương nhiên có thể đoán ra được là Nguyễn Chế Nghĩa vì sao bắt có
Nghiêm Quang nhưng mà ông cảm thấy có cái gì mà phải cứu Nguyễn Chế Nghĩa ?.
“Tiểu Quang, kẻ gọi là Nguyễn Chế Nghĩa này gặp phải khó khăn gì sao ?, hơn
nữa cháu sao phải nhất định cứu hắn ? ”.
Nghiêm Quang đương nhiên biết Chu lão sẽ không chủ động cứu người, Nguyễn Chế
Nghĩa là người của Cam Ninh, mà việc Hàn Đương xuất thành Chu lão đương nhiên
cũng nhận được tin, bằng sự thông tuệ của Chu lão chẳng nhẽ không đoán ra được
Cam Ninh bị lộ ?.
Cam Ninh bị lộ chẳng khác gì nói Nguyễn Chế Nghĩa cũng sẽ bị lộ, ở đất Hạ Bì
này mà là kẻ địch Tôn gia thì tuyệt đối vô cùng khó khăn, khả năng hai người
bị Hàn Đương giết chết là rất cao, Chu lão căn bản sẽ không vì Nguyễn Chế
Nghĩa hay Cam Ninh mà đắc tội Hàn Đương.
Chu lão tuyệt không sợ Hàn Đương nhưng cũng không muốn chống lại người này
hoặc nói không muốn chống lại Tôn gia, nếu việc này bị phát hiện khác gì kiếm
củi 3 năm thiêu 1 giờ ?.
Nghiêm Quang cũng hiểu cách nghĩ của Chu lão, thú thật nếu không vì Nguyễn Chế
Nghĩa, hắn còn phải cần nhắc việc có nên cứu Cam Ninh hay không.
“Chu lão, có một việc con muốn nói với người, từ khi sinh ra con thường xuyên
nằm quái mộng”.
“Con thường xuyên mơ thấy một con sói lớn, con sói này vậy mà nó thể nói tiếng
người, nó thường thường nói với con những điều cực khó hiểu”.
“Con sói này nói . .. nói con tương lai muốn thống nhất Bách Việt ”.
Một câu này lập tức làm Chu lão cùng Nghiêm Kiêu sững người.
Như đã nói, thời đại này những việc liên quan đến tâm linh không đùa được.
Chu lão đối với lời nói của Nghiêm Quang biểu hiện không nói gì, ra hiệu cho
Nghiêm Kiêu không lên tiếng, ánh mắt nhìn Nghiêm Quang.
“Con sói này . . . nó còn nói gì khác với cháu chăng ? ”.
Nghiêm Quang liền dừng lại, hắn bắt đầu phải suy nghĩ kịch bản một chút.
Ngập ngừng một lúc, Nghiêm Quang mới đáp.
“Con sói này nói với cháu không nhiều, toàn bộ đều là nhừng việc cháu không
hiểu bất quá có vài câu cháu vẫn hiểu, vẫn nhớ”.
“Nó nói Nguyễn Chế Nghĩa sau này nhất định là một tướng tài, nhất định có thể
trở thành cánh tay cho cháu, có thể giúp cháu thống nhất Bách Việt, vì vậy năm
ngoái cháu mới nói với phụ thân, tìm tung tích của người này”.
“Nó còn nói, ngoại trừ Nguyễn Chế Nghĩa . . . còn có một người gọi là Mạc Đĩnh
Chi, người này tất có đại tài có điều vận khí lại ảm đạm nói rõ chưa đến lúc
xuống núi, chưa đến lúc vì cháu hiệu lực”.
“Con sói còn nói .. . ở gần đất cũ Lạc Việt Tộc, có người gọi là Phạm Bạch Hổ,
là . . . bằng hữu của phụ thân, sau này cũng nhất định có thể giúp cháu thống
nhất tộc ta”.
Ba câu nói, liền khiến sắc mặt Chu lão hoàn toàn trắng đi, sau đó lại rất
nhanh bị sự vui vẻ thay thế, Chu lão vỗ mạnh bàn một cái.
“Thiên hữu Lạc Việt, Thiên hữu Lạc Việt”.
“Tiểu Quang trời sinh bá giả lại thông tuệ vượt xa những đứa trẻ khác, lại
được thần linh phù hộ, Lạc Việt tất được mệnh trời”.
“Tiểu Quang, con sói trong giấc mơ của cháu có phải một thân màu tím, cả người
cực kỳ to lớn hay không ?”.
Con sói tất nhiên là Nghiêm Quang bịa ra dựa trên đồ đằng trên hộp quà trong
hệ thống, hắn nào biết hình hài thế nào bất quá hình như nó thực sự có màu tím
về phần có to hay không thì hắn chịu.
Cũng chẳng kịp nghĩ gì, Nghiêm Quang gật đầu.
Thấy Nghiêm Quang gật đầu, Chu lão càng kích động, lại tiếp tục hô lên một
câu.
“Thiên hữu Lạc Việt, trời phù hộ tộc ta, tiểu Quang, đây chính là Lang Thần,
là thủ hộ thần Lạc Việt, là đồ đằng tộc ta, sau này gặp lại thần trong giấc
mơ, cháu nhất định phải cung kính có thừa hiểu không ”.
Nghiêm Quang sắc mặt giật giật bất quá hắn từ thủ hộ thần lại nghĩ đến Thần
Binh.
Ở tiền kiếp, Nghiêm Quang hắn là người vô thần nhưng đến thế giới này xong thì
chưa hẳn, chí ít việc tin thần linh có thật cùng việc tin xuyên không có thật
thì vẫn dễ dàng hơn nhiều, với một người trải qua xuyên không mà nói, cái gì
cũng có thể xem xét.
Thế giới này có Thần Binh, vậy Thần Binh từ đâu ra ?, ắt hẳn phải từ Thần ra,
mà Thần ở đâu ?, cái này thì Nghiêm Quang không biết mà.
Nay nghe được thủ hộ thần thú cùng đồ đằng, quả thực lại có vài phần giống
tiên hiệp, quả thật làm cho Nghiêm Quang hứng thú tăng rất lớn, lập tức hỏi.
“Ông, thủ hộ thần là gì ạ ?”
Tại thời đai này, với rất nhiều bộ tộc luôn tồn tại thứ gọi là tín ngưỡng, gọi
là đồ đằng.
Cho dù vào thời hậu thế khoa học kỹ thuật phát triển vẫn còn rất nhiều bộ tộc
lựa chọn xăm mình, xăm tín ngưỡng của bản thân lên cơ thể.
Tín ngưỡng của một người xăm lên cơ thể căn bản chưa là gì nhưng tín ngưỡng
của hàng trăm người, của hàng ngàn người trong cùng một bộ tộc thì nó được gọi
là đồ đằng, về một mặt ý nghĩa nào đó, đồ đằng với quốc kỳ có cùng một dạng
công dụng.
Chu lão đương nhiên cũng sẽ không có gì không thể nói, đặc biệt là khi Nghiêm
Quang có thể được ‘thần linh’ lựa chọn.
Về một mặt nào đó, hệ thống cũng có thể coi là thần linh đi ?.
“Tiểu Quang, thủ hộ thần là thần linh bảo vệ một tộc, thần linh của tộc ta
chính là thần lang, ngài là vị thần đại diện cho sự hủy diệt, đại diện cho sự
điên cuồng, vì vậy tộc ta lấy thần lang làm đồ đằng, lấy thần lang xưng làm
thủ hộ thần cũng lấy lang làm kiêu ngạo”.
“Lang đẹp đẽ, bất khuất, đầy kiêu ngạo . Lang đại diện cho sự tàn nhẫn, sự
cô độc cùng sức mạnh, lang là hình ảnh của nam nhân chân chính”.
“Cô độc, tàn nhẫn, kiêu ngạo mà bất khuất, đây là những đức tính mà bất cứ
chiến binh Lạc Việt nào cũng cần, cũng muốn hướng đến . Khi đi một mình, lang
cô độc mà tàn nhẫn bởi khi đó lang không có đường lui cũng như người tộc ta
mỗi khi bị dồn đến đường cùng nhất định bạo phát ra chiến lực kinh người nhất,
mạnh mẽ nhất”.
“Khi có đồng loại, lang lại đại diện cho tinh thần đoàn kết, khả năng hoạt
động nhóm cùng sự kỷ luật kinh người, đây là thứ mỗi binh lính đều muốn hướng
tới, đều lấy làm hình tượng”.
“Nói đơn giản một chút, khi ở một mình thì mạnh mẽ kiêu ngạo, khi cùng đoàn
đội lại lấy kỷ luật cùng sự phối hợp làm đầu, lang thông minh, lang kiêu
ngạo, lang tàn nhẫn, lang có thù tất báo ”.
Chu lão nói xong, nhìn Nghiêm Quang thật kỹ, trong ánh mắt ngập tràn kỳ vọng.
“Lang có thù tất báo, giống như tộc ta có thù tất báo vậy”.
“Cháu đã được thần lang lựa chọn, tương lai liền không thể đo lường có điều
việc này tốt nhất không nên nói ra ngoài, đây là đảm bảo an toàn cho cháu”.
“Bách Viêt lấy tứ đại tộc Âu Việt – Sơn Việt – Dương Việt – Dạ Việt làm đầu,
tứ đại tộc này cũng có tín ngưỡng riêng của mình, có đồ đằng của riêng mình
được hiệu xưng là tứ đại đồ đằng”.
“Đồ đằng của người Sơn Việt là một cây rìu, thủ hộ thần Sơn Việt Tộc chính là
Tản Viên Thần, tục truyền Tản Viên Sơn Thần tay nắm Tản Viên Phủ liền có sức
mạnh hủy thiên diệt địa, Tản Viên Sơn Thần ở phương nam chính là đối trọng với
Hiên Viên Hoàng Đế của trung nguyên”.
“Đồ đằng của Âu Việt Tộc lại là hình kim ngưu, thủ hộ thần của người Âu Việt
chính là nữ thần vàng, tương truyền nữ thần vàng năm xưa liền hòa vào đại địa,
nàng làm cho đất đai tươi tốt, mùa màng bội thu, đại diện cho sự sung túc cùng
giàu có, theo một ý nghĩa nào đó, nữ thần vàng của Âu Việt Tộc liền có nét
tương đồng rất lớn với Thần Nông Hoàng Đế của trung nguyên”.
“Đồ đằng của người Dương Việt là lửa, bọn họ tôn thờ Thần Lửa, khác với hỏa
thần Chúc Dung của Trung Nguyên thì Thần Lửa của Dương Việt Tộc lại là một vị
nữ vu, một vị thần linh khó tính và cường đại nhất trong các thần linh Bách
Việt, nữ Hỏa Thần có thể mang đến sự sống, mang đến ánh sáng nhưng cũng đại
diện cho sự tàn phá, sự hủy diệt . Người Dương Việt tin rằng cung kính với
Thần Lửa thì sẽ đời đời hạnh phúc ấm no, đắc tội với Thần Lửa liền đại biểu
cho diệt thế hàng lâm . cũng vì vậy Dương Việt Tộc là một trong những tộc Bách
Việt theo chủ nghĩa mẫu hệ cường đại nhất”.
“Cuối cùng là Dạ Việt Tộc, đồ đằng của họ là một bông lúa vàng, thần linh của
Dạ Việt Tộc chính là Tổ Mẫu – Âu Cơ . Thần Âu Cơ chính là nữ thần sinh mệnh
tạo ra tộc Bách Việt, nàng cũng là tổ nghề trồng lúa vì vậy lấy bông lúa đại
diện cho nàng, lấy bông lúa đại diện cho sinh mệnh, cũng vì thờ Tổ Mẫu mà Dạ
Việt Tộc cũng là tộc theo chủ nghĩa mẫu hệ, tất nhiên thực lực của Dạ Việt
cùng Dương Việt căn bản cũng không chênh nhau là bao”.
Im lặng một chút, Chu lão lần này giọng nói có chút nuối tiếc, có chút bất đắc
dĩ.
“Thủ hộ thần cũng đại diện cho tín ngưỡng một tộc, tín ngưỡng một tộc càng lớn
thì sự bảo hộ của Thủ Hộ Thần lên tộc đó càng lớn, khi tín ngưỡng đạt đến một
mức độ nào đó thì Thủ Hộ Thần sẽ đúc kết tín ngưỡng thành Thần Vật gửi xuống
nhân gian, trở thành Trấn Tộc Thần Vật”.
“Tứ đại tộc của người Bách Việt có địa vị siêu nhiên trong cộng đồng người
Bách Việt âu cũng là vì bọn họ từ niên đại rất xa xưa liền thu được Trấn Tộc
Thần Vật, đây là sự khác biệt lớn nhất làm nên địa vị của tứ đại tộc như hiện
nay”.
“Sơn Việt Thần Binh gọi là Tản Viên Khai Thiên Phủ, Âu Việt Thần Binh gọi là
Kim Ngưu Địa Hoàng Chuông, Dương Việt Thần Binh gọi là Hỏa Thần Luyện Thiên
Đỉnh, Dạ Việt Thần Binh gọi là Bích Ngọc Huyền SInh Bội”.
“Thật sự rất đáng tiếc, Lạc Việt Tộc ta không có Trấn Tộc Thần Vật bất quá nếu
Lang Thần đã báo mộng cho cháu, tương lai Lạc việt Tộc liền không thể đo
lường, tất sinh ra Trấn Tộc Thần Vật, khi đó tiên tổ trên cao có thể vì con
cháu chúng ta mà tự hào”.
. . . . ...
“Đinh, hệ thống mở ra truyền kỳ nhiệm vụ, nhiệm vụ mang tính cưỡng chế”.
“Định, nhiệm vụ Lạc Việt Trấn Tộc Thần Vật được thiết lập, xin ký chủ lấy Lang
Thần làm đồ đằng, sớm ngày ngưng tụ đủ tín ngưỡng lực sản sinh là Trấn Tộc
Thần Vật”.
“Đinh, chỉ có sở hữu Trấn Tộc Thần Vật bản thân Lạc Việt Tộc của ký chủ mới
được coi là đại tộc, có tư cách cùng Tứ Đại Tộc cộng đồng tiếp quản Bách Việt,
sản sinh ra đại tộc thứ năm đổi từ tứ đại tộc thành ngũ đại tộc”.
“Đinh, ký chủ đúc kết tín ngưỡng lực thành công, liền được phần thưởng là Trấn
Tộc Thần Vật – Tham Lang Thôn Thiên Ấn, nếu ký chủ trước 30 tuổi không thể
đúc kết tín ngưỡng lực thành công phán định là thất bại, tất cả các danh tướng
do hệ thống triệu hoán chỉ cần trung thành không đạt đến 120 đều tự động rời
đi, hệ thống từ nay về sau không tiếp tục công bố nhiệm vụ”.
. . . . ..
Nghiêm Quang đang nghe vô cùng nhập tâm, nào ngờ hệ thống lại lên tiếng ? ,
hơn nữa lại là một cái nhiệm vụ ?.
Hệ thống ra nhiệm vụ gần như không có ‘kịch bản’ từ trước vậy, gần như Nghiêm
Quang hắn tiếp nhận một thông tin thích hợp nào đó trong thế giới này, dựa
trên sự phát triển sau này của hắn, hệ thống liền sinh ra nhiệm vụ.
‘Tham Lang Thôn Thiên Ấn ‘ . . . . cái tên này thực sự không tệ